Cuộc Sống Dâm Loạn Ở Bộ Lạc

Chương 4: Được đại ca ᒪiếʍ Múŧ hoa huyệt

Con sói nhỏ màu trắng có thân hình yếu ớt trời sinh, vừa mềm mại vừa nhỏ nhắn, vì kỳ động dục nên hoa huyệt sưng tấy thành một màu đỏ tươi như hoa, những mép hoa hơi hé mở lại trông đầy đặn và mọng nước như miếng bào ngư ngon lành.Ngay khi Vân Thanh đưa miệng lên mυ'ŧ một ngụm, hoa huyệt lại bắt đầu chảy ra nước.

"Ôi... Ngao... Đại ca... Đại ca... Ngao... Ngao..."

Thân thể mềm yếu của con sói trắng nhỏ liên tục uốn éo dưới người của Vân Thanh, cậu không tự chủ được quơ quơ hai chân trước và giãy dụa hai chân sau, dường như muốn cố gắng thoát khỏi trạng thái mất khống chế này.

Tuy nhiên, hai chân sau của cậu đã bị hai tay Vân Thanh nắm chặt, nên cậu có cử động thế nào cũng vô dụng.

"Đại ca... Đừng... Đừng mυ'ŧ... Muốn tiểu..."

"Đại ca... Ư... A... Đại ca... Đại ca..."

Con sói trắng nhỏ híp lại đôi mắt xanh xinh đẹp, âm thanh mềm mại kêu lên nghe vừa da^ʍ vừa lẳиɠ ɭơ, như thể miệng nói không muốn nhưng cái đuôi lại vểnh cao lộ ra một hoa huyệt mềm mại và đẫm nước, quyến rũ con sói đực oai phong đến dùng cây dươиɠ ѵậŧ to đâm vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ của cậu.

Từ khi thành niên, Vân Thanh luôn giữ mình trong sạch và chưa bao giờ gần gũi với bất kỳ giống cái nào. Mỗi khi động dục, y phải giải tỏa ham muốn của mình bằng cách cọ xát vào giữa hai chân của Vân Lạc để bắn tinh, hoặc nhân lúc Vân Lạc ngủ thì y sẽ nhìn hoa huyệt non nớt của cậu rồi tự an ủi.

Đây là lần đầu tiên y được tiếp xúc gần gũi với hoa huyệt non nớt của Vân Lạc như vậy, dùng miệng bú ʍúŧ hoa huyệt ướt nhẹp của cậu, rồi đút lưỡi vào trong hoa huyệt của cậu.

Dưới dạng hình thú, hoa huyệt của Vân Lạc rất nhỏ và có dạng như một quả đào nhô lên, do đó y có thể dễ dàng mυ'ŧ hết toàn bộ hoa huyệt vào trong miệng.

Vân Thanh đưa miệng của mình ngậm hết hoa huyệt của Vân Lạc, môi và lưỡi của y cùng lúc liếʍ mυ'ŧ hoa huyệt, say sưa mυ'ŧ tới mυ'ŧ đi chỉ tiếc không thể nuốt chửng cả hoa huyệt của cậu vào trong bụng.

Ngay cả những nàng gái điếm dâʍ ɖu͙© nhất của bộ lạc cũng không thể chịu nổi liếʍ nút mãnh liệt như vậy, huống hồ là Vân Lạc chưa bao giờ giao phối với một giống cái nào và cũng chưa bao giờ được đυ. bởi một giống đực.

Vân Lạc "Ngao ô ngao ô, ưʍ...a." dâʍ đãиɠ kêu lên, chẳng mấy chốc đã tiết ra.

Sau khi tiết ra, Vân Lạc một lần nữa trở về hình dạng con người, biến thành một thiếu niên yếu đuối và kiều diễm có mái tóc bạch kim.

Vân Lạc nằm ngửa với hai chân dạng rộng, miệng hơi mở ra, còn cả người thì đỏ bừng. Hai chân của cậu bị đang bị Vân Thanh nắm, y nằm giữa hai chân cậu rồi liếʍ láp một cách thèm thuồng như rất đói khát, ăn hết nước da^ʍ thơm phức chảy ra trong hoa huyệt không sót một giọt.

Vân Thanh ngồi dậy sau khi ăn xong nước da^ʍ trào ra trong hoa huyệt, y nâng mông của cậu lên rồi đưa dươиɠ ѵậŧ to màu đỏ tím dày đặc những đường gân kề sát lên hoa huyệt đã sưng đỏ nhưng vẫn không ngừng chảy lênh láng.

Sau khi đút qυყ đầυ hơi hếch lên vào hoa huyệt và nhẹ nhàng ma sát, Vân Thanh mới khàn giọng nói: "Lạc Lạc, đại ca chịu không nổi nữa, để đại ca đút dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt được không?"

"Đại ca cam đoan chỉ đút một chút vào hoa huyệt thôi, sẽ không đút toàn bộ vào đâu."

"Được không, Lạc Lạc?"