"Hư… Hừm… Gru…Giỏi lắm bảo bối! Tự động đong đưa nhè nhẹ mông! Nàng tự có thể tự đong đưa sẽ ít đau đớn, ta sẽ nhẫn nhịn bản thân không mạnh mẽ đâm thọc nàng!"
"Ứ… Ứ… Ứ… Ô ô ô… Ứ Ứ ư ư ư…. Hức… Ô ô ô…" Tiểu Tiểu cắn răng nhúng nhúng nhúng nẩy nẩy liên tục cặp mông vểnh cao tròn căng của nàng.
Lỗ nhỏ ra ra vào vào liếʍ mυ'ŧ ma sát vặn xoắn lấy nam căn thô dài của hắn.
Mật dịch run rẩy phun ra bao trùm bôi trơn khắp mật động, dũng đạo càng thêm trơn trượt dễ dàng cho nàng quẫy mông ngoáy lộng.
"Á……Aaaaaaaaaa….. Ứ ứ ứ…. Ứ Ứ Ứ… Sướиɠ quá! Sướиɠ quá! Ô ô ô… Lỗ nhỏ ngứa ngứa… Ngứa ngứa…Aaaaaaaaaaaaaaaaa……" Nàng run rẩy rùng mình giật nảy giật nảy cả thân thể, hai tay chống đỡ không nổi gục đầu xuống ôm cứng lấy gối bông.
Mông nhỏ điên cuồng tự giác đong đưa đong đưa ra ra vào vào tốc độ ngày càng nhanh, hoàn toàn mất đi kiểm soát, tùy ý để sự sướиɠ khoái lan tràn khắp toàn thân chi phối, mông nhỏ dập mạnh phập phập phập, mị huyệt tham lam hút mạnh mυ'ŧ sâu cắn nuốt dị vật không buông.
Đỉnh đầu cự căn bị quán tính lực đạo của nàng hút sâu đâm sầm vào cánh cửa đáy huyệt, chầm chậm vặn bung con hẻm cuối cùng đã được nới lỏng trước đó thời gian dài.
"Á……….Aaaaaaaaaaa…… Đau! Đau! Ô ô ô… Sướиɠ quá! Lỗ nhỏ ngứa quá! Cứu thϊếp! Tướng công cứu cứu thϊếp! Thϊếp dừng không được! Dừng không được ô ô ô…"
"Rít……… Gruuu" Quân Khanh nghiến răng, thân hình cao lớn rùng mạnh lắc lắc vài cái cố trấn tỉnh dục hỏa xâm chiếm lý trí. Hắn nghiêng người lên trước chống mạnh hai tay xuống mặt giường để nàng dễ dàng áp sát hơn, vả lại hắn cũng đang được kɧoáı ©ảʍ bao trùm nổ tung khắp các tế bào thần kinh.
"Á……Aaaaaaa….. Vào rồi! Ô ô ô… Đội lên vách ngăn đáy huyệt của thϊếp rồi, ô ô ô…" Tiểu Tiểu ưỡn cong mình, mông vểnh cao, hai đùi liên tục nẩy nẩy đong đưa.
"Sướиɠ quá! Lỗ nhỏ sướиɠ quá tướng công! Ô ô ô… Thϊếp dừng không được, dừng không được!"
"Giúp thϊếp tướng công! Giúp thϊếp đi mà ô ô ô…Á…..Aaaaaaaaaa….."
Phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt….
Nhóp nhép nhóp nhép nhóp nhép…..
Âm thanh lỗ nhỏ bị thọc lộng hòa cùng tiếng mật dịch tham lam ma sát gật thịt vang lên nghe vào tai Quân Khanh thật sự khiến hắn muốn phát cuồng. Sảng chết hắn!
"A………….." Hắn ngẩng cao đầu thét dài, hít thở sâu hì hục hì hục cố nén lại xúc động muốn bắn sạch tinh hoa.
Phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt….
"Ô ô ô… Sảng chết thϊếp rồi! Giúp giúp thϊếp! Tướng công! Á…Á….Á….. Ứ ư ư ư….Aaaaaaaaaaa….."
"Hưm… Ư… Giúp thế nào đây hả bảo bối?" Hắn rùng mình cúi người, thò tay bóp lấy xương mu vểnh cao của nàng, thêm lực để huyệt động dễ dàng nuốt cự căn vào sâu hơn nữa, vật nhỏ của hắn chỉ vừa biết đến hoan ái mà thôi, tự thân nàng không cách nào đủ lực để nhấn sâu thọc xuyên cự căn thô dài vào tận đáy huyệt được.
"Giúp thϊếp nuốt vào, nuốt vào hết ô ô ô! Gậy thịt của chàng chỉ vào được một nửa một nửa cổ đáy huyệt, thϊếp đau quá! Ngứa quá ô ô ô…" Thà bị thọc xuyên còn hơn, đau chết nàng, sướиɠ chết nàng ô ô ô.
"Đã biết vì sao ta một mực cố gắn mở rộng lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ của nàng ra chưa hả? Rộng ra nàng liền sẽ sướиɠ khoái thế này đây! Đừng ngu ngốc se khít lại nữa, nếu không ta sẽ mỗi ngày đều thọc nát lỗ nhỏ của nàng, đến khi nào chịu ngoan ngoan mở lớn vĩnh viễn mới thôi!"
Quân Khanh mạnh mẽ gồng lên thân hình cơ bắp cuồn cuộn, tay giữ chặt lấy xương mu của nàng, thúc mạnh dập mông vài chục cái liên tục .
Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập….
Phầm phập phầm phập phầm phầm phập phầm phập phập phầm phập phầm phập….
"Á………………………Aaaaaaaaaaaaaa…. Vào trong rồi! Xuyên thủng! Xuyên thủng lỗ nhỏ của thϊếp rồi! Ô ô ô… Đau quá! Đau! Ô ô ô…"
Tiểu Tiểu gật bắn người tung mình giãy giụa, nàng vẫn không chịu nổi cung giao, không thừa nhận nổi cung giao ô ô ô.
"Là sướиɠ! Sướиɠ chết cả ta và nàng! Vật nhỏ ngu ngốc! Mau hét lên nàng sướиɠ chết rồi! Mau!" Quân Khanh rùng mình gào thét, eo mông nhẫn không được dục hỏa liên cuồng dập mạnh thọc sâu, cường hãn kéo ra tận cửa huyệt lại thúc mạnh đội vào tận đáy.
Phùn phụt phùn phụt phùn phụt phùn phụt….
"Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…. Cứu mạng! Cứu mạng! Rát quá! Đau chết thϊếp! Ô ô ô… Thϊếp không thừa nhận nổi cung giao, xin chàng! Xin chàng! Tướng công! Ô ô ô…"
Nàng co giật thân thể giãy giụa, đôi chân oằn oại dang rộng, nằm úp sấp đá đạp lung tung rối loạn. Kêu khóc vô cùng thảm thương.
"Ta vừa dạy nàng nói thế nào? Hửm? Gruuuuuu… Nói!" Quân Khanh tà ác thọc ngoáy đảo loạn khắp vách tường hoa non nớt mẫn cảm của nàng.
"Á…………..Aa…………… Cứu! Thϊếp… Thϊếp sướиɠ chết được! Tướng công thọc vào đáy huyệt làm thϊếp sướиɠ chết rồi! Ô ô ô… Dừng lại đi mà! Cầu xin chàng! Khanh! Ô ô ô…"
"Ngoan! Đêm còn dài, Ta còn muốn thọc lỗ nhỏ của nàng ba ngày ba đêm, đến khi nào nghiền nát huyệt động mất hồn của nàng tới thôi! Hahaha…. Gruuuu…. Mềm mại co bóp khít chặt, thật sướиɠ! Sướиɠ! A……………"
"Tướng công! Tướng công! Khanh! Chàng đừng như vậy! Đừng tàn nhẫn như vậy với thϊếp mà! Ô ô ô… Á………………..Aaaaaaaaaaaaa….. Cứu mạng! Cứu mạng! Thiên, Hành! Mau mau về cứu thϊếp! Ô ô ô…"
Nàng giãy đành đạch rướn người muốn chạy thoát, liền bị cánh tay mạnh mẽ của hắn ghì kéo lại, ép nàng phải quỳ dựng đứng trên mặt giường, dựa lưng dán sát vào ngực hắn.
Eo hông hắn thúc mạnh, xuyên suốt hung tàn ra ra vào vào lỗ nhỏ đáng thương của nàng.
"Á…………………..Aaaaaaaaaaaaaa…… Thả thϊếp ra! Thả thϊếp! Ô ô ô…. Đau quá! Đau quá! Ô ô ô…"
P/s: Tác Giả đã Dừng Đăng tại Website này!!!