Cộng Thê: Mua Được Tiểu Kiều Thê

Chương 23: Chỉ là vừa bắt đầu (H++)

"Á…Aaa…A…Á….. Aaaaaaaaaa………….Ô ô ô ô…" Tiểu Tiểu bị bắt ép ở tư thế ngồi hai chân banh rộng, nàng ngửa người dựa sát vào l*иg ngực cứng rắn của Quân Khanh.

Lỗ nhỏ non nớt hoàn toàn bị cự vật xỏ xuyên, bờ mông nhỏ bị Quân Khanh tàn nhẫn giữ lấy, nhấc lên dập xuống liên hồi mạnh mẽ.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoà lẫn máu chảy tràn khắp mặt tảng đá bên dưới.

"Ô ô ô… Ứ ư ư ư ư…" Tiểu Tiểu đã hoàn toàn mất đi giãy giụa.

Nàng oằn mình cong người cam chịu thừa nhận tất cả đau đớn rát buốt lẫn sướиɠ khoái tê dại chồng chất nhấn chìm tất cả thân thể lẫn linh hồn nàng xuống đáy bể du͙© vọиɠ.

Nàng co giật thân thể, nẩy mông theo từng cú nhấp hung hãn tàn bạo của Quân Khanh.

Âm thanh rên siết nức nở văng vẳng cả một góc rừng.

"Gruu…. A…………" Quân Khanh rùng mình gồng lên thân thể cuồn cuộn tràn đầy cơ bắp săn chắc gầm lớn, âm thanh hoang dã hữu lực vang vọng dội khắp lùm cây ngọn cỏ.

Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng lần nữa phun mạnh xối thẳng tràn ngập vách tử ©υиɠ.

"Ứ ư ư ư… Ô ô ô ô…" Tiểu Tiểu khóc nức nở ưỡn cong thân thể thành hình vòng cung vô cùng kiều mị, thân thể nhỏ nhắn run lên bần bật thừa nhận bước cuối cùng của quá trình giao hợp.

Quân Khanh thỏa mãn thở sâu, hắn nhìn bầu trời chiều âm u mù mịt chuẩn bị đổ cơn mưa.

Cúi người ôm lấy thân thể bé nhỏ vào trong lòng ngực ôn nhu dỗ dành vuốt ve, hắn vội vã phóng người lên ngựa quay trở về nhà.

Đặt tiểu nương tử xinh đẹp đáng thương đang trong cơn cao triều mơ mơ màng màng xuống dòng nước mát bên bờ suối.

Quân Khanh tháo nhanh búi tóc dài vấn cao của nàng, dùng kéo cắt phăng chỉ còn đến ngang vai.

Giúp nàng tắm rửa gội đầu sạch sẽ, hắn đặt nàng lên giường lau khô mái tóc, lại cột cao búi tóc vừa cắt ngắn gọn gàng của nàng vô cùng chăm chút tỉ mỉ.

Hắn để ý rất nhiều lần vì búi tóc dài quá nặng khiến chiếc cổ nhỏ của nàng rất dễ đau mỏi, cắt ngắn bớt cho nhẹ nhàng hơn.

Quân Khanh đặt nàng nằm lên cánh tay trái hắn, nàng nằm ngửa hai chân hé mở.

Hắn cúi đầu hôn mυ'ŧ lấy đôi môi nhỏ nhắn đang hít thở đều đều yếu ớt mơ màng ngủ.

Ba ngón tay mò xuống vạch ra lỗ nhỏ nơi chân tâm nàng thọc mạnh vào, móc ngoáy khuấy đảo.

"Ứ…Ứ… Ứ…. Ô ô ô…." Tiểu Tiểu hoảng hốt mở bừng mắt, môi lưỡi bị tướng công xâm nhập cướp đi từng làn hơi thở, hai chân nàng banh thẳng, ưỡn cong thân thể nẩy xương mu muốn tránh thoát khỏi ba ngón tay chai nhám đang càn quấy của hắn.

Quân Khanh khóe môi nhếch lên, ánh mắt hoàn toàn nhuộm đẫm dục hỏa đốt người.

Ba ngón tay càng thêm tà ác càn quấy thọc sâu moi móc lấy mật dịch róc rách bắt đầu chảy ra tràn lan của tiểu nương tử.

"Thật dễ dạy! Thật nhạy cảm! Hiện tại chỉ cần ta giúp nàng thọc ngoáy vài cái mật dịch liền tuôn tràn lan không phải sao?" Hắn vô cùng vừa ý với kết quả dạy dỗ hiện tại nha.

"Ô ô ô… Xin chàng! Thϊếp muốn nghỉ ngơi! Thϊếp không chịu nổi nữa! Ô ô ô…" Đôi môi run rẩy nàng nhỏ giọng cầu xin, hai tay nhỏ nắm lấy cánh tay đang càn quấy của hắn yếu ớt van nài.

"Nàng chịu được! Chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Tiểu nương tử!"

Quân Khanh ngồi dậy chen người vào giữa hai chân nàng, mười ngón tay giao nhau nắm lấy mười ngón của nàng áp xuống mặt giường.

"Ô ô ô… Thϊếp xin chàng! Cầu xin chàng! Tướng công! Khanh! Ô ô ô… Chàng chưa bôi dược nước cho thϊếp! Còn chưa bôi dược mà! Ô ô ô…" Tiểu Tiểu nấc lên nghẹn ngào, hai mắt hoảng sợ ngập nước.

"Sẽ không bôi dược! Nàng phải có thói quen tự tiết ra ái dịch bôi trơn!" Hắn mới không để lỗ nhỏ non nớt của nàng ngày ngày dính vào mùi dược nước khó ngửi ấy, hắn còn muốn mυ'ŧ hôn lỗ nhỏ của nàng hàng ngày nha.

"Ô ô ô… Thϊếp muốn bôi dược! Ô ô ô cứu thϊếp! Thiên, Hành, hai chàng mau về cứu cứu thϊếp ô ô ô!" Nàng đau sắp chết rồi, chịu không nổi sắp chết rồi ô ô ô, hai chàng còn không mau về cứu cứu, lỗ nhỏ liền sẽ bị Khanh xé nát, thϊếp sẽ bị ép khô đến chết ô ô ô.

"Phì… Cái đồ ngốc này!" Quân Khanh nghe nàng kêu cứu hai vị huynh trưởng liền có chút ghen, nhưng rồi cũng phải phì cười vì nàng quá mức đáng yêu.

"Tự mở hai chân ra hay muốn tướng công giúp nàng?" Hắn nhếch nhếch mày đầy kiêu ngạo.

"Thϊếp… Thϊếp tự biết mở! Ô ô ô…" Tiểu Tiểu ủy khuất tự mở rộng hai chân gấp thành chữ M để hắn dễ dàng xâm nhập.

"Hì… Thật ngoan! Thưởng cho nàng!" Hắn cúi đầu hôn chụt lướt qua đôi môi nhỏ nhắn cong cong ủy khuất của nàng, đáng yêu chết hắn.

"Ta muốn vào sâu, nàng tự thả lỏng!" Quân Khanh đặt đỉnh đầu hùng căn nhắm ngay cửa mị huyệt ngập nước, nhấp nhấp nhẹ.

"Ô ô ô… Thϊếp mới không muốn bị thọc sâu! Ô ô ô…"

"Ta có hỏi ý nàng à? Đồ mít ướt!" Hắn phì cười, đưa mắt kênh kênh trừng trừng nàng.

Eo hông gồng cứng cường hãn thọc mạnh.

"Á………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa………………" Tiểu Tiểu oằn mình hét thảm, hai chân banh thẳng giãy đành đạch trên mặt giường gỗ cứng, xương mu nẩy cao, mị huyệt co giật đau đớn rát buốt.

Tiếng khóc thất thanh tràn ngập cả không gian tĩnh mịch.

"Hư…" Quân Khanh gầm khẽ, gồng mông áp sát mật huyệt của nàng cuồng liệt đâm thọc ngoáy lộng.

Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập…

Tiếng hoan ái mãnh liệt tựa như tiếng giông gió bão táp đang kéo đến ầm ầm bên ngoài.