Cộng Thê: Mua Được Tiểu Kiều Thê

Chương 22: Tàn bạo thọc xuyên (H++)

Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập.

Phụt phụt phụt phụt phụt phựt…

Lọc tọc lọc tọc lọc tọc…

Hàng loạt âm thanh do huyệt động bị điên cuồng tàn bạo khuấy đảo mà vang lên dồn dập chồng chất.

"Á….A….Á….A….. Cứu… Ô ô ô…. Ứ Ứ Ứ ư ư ư ư…"

Tiểu Tiểu hoàn toàn mất đi lí trí, huyệt động bị tàn nhẫn tra tấn, tốc độ rút ra thọc vào mãnh liệt mạnh mẽ chưa từng có.

Thân thể bé nhỏ rung giật quằn quại quẫy đạp trong tuyệt vọng.

Huyệt động bị cự vật khổng lồ thô dài thọc sâu áp sát nghiền nát đáy tử ©υиɠ non nớt mài sát đảo lộng đến sưng tấy rướm máu.

Nàng bị cao trào điên cuồng nhấn chìm trong bể dục, đau đớn hòa lẫn giữ du͙© vọиɠ khủng bố nhấn chìm không lối thoát.

"Gruuuu!!!" Quân Khanh rùng mình liên hồi, kɧoáı ©ảʍ bùng nổ lan tràn khắp toàn thân khiến hắn hoàn toàn tê dại.

Hắn cúi đầu gặm cắn lên cổ nàng để tìm lại chút lí trí.

Hai chân đập vào hông ép hãn mã phải lập tức dừng lại.

"A……………." Quân Khanh ngẩng cao cổ thét dài, tinh hoa nóng bỏng mạnh mẽ phun trào tưới trực tiếp lên hoa tâm đang hứng chịu tổn thương của nàng.

"Ô ô ô… Nóng! Ô ô ô… Thϊếp đau quá ! Tướng công cứu thϊếp ô ô ô…!" Tiểu Tiểu nức nở ngẩng cổ kiều đề, từng tiếng từng tiếng khóc đầy vũ mị thê lương. Thân thể bé nhỏ co giật run lên bần bật giãy nãy trong l*иg ngực tướng công.

Quân Khanh sau khi trải qua cơn trao trào sướиɠ khoái thì cự căn đang chôn trong huyệt động mất hồn của nàng lần nữa dựng lên sưng phồng, hắn hít một hơi thật sâu rút ra, ôm nàng leo khỏi lưng ngựa.

Lỗ nhỏ được cự vật buông tha như được giải thoát, mật nước hòa lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn chút máu đào chảy dài theo đùi nàng xuống tận gót chân, tạo nên cảnh tượng hiện trường da^ʍ mỹ đến cực điểm.

Quân Khanh xoay lại thân thể nàng áp sát lưng vào ngực hắn, đặt hai chân nàng đứng lên tảng đá, tay ôm vòng giữ lấy vai ngực nàng, tay giữ chặt xương mu đang nẩy cao vì thân thể co giật trong cơn cao trào của nàng.

Quân Khanh gồng mông, thọc mạnh cự vật thô dài xuyên vào từ phía dưới, thọc sâu vào tận đáy tử ©υиɠ.

"Á……………. Aaaaaaaaaaaaaaaaa…… Ứ ứ ứ ứ ứ ư……" Tiểu Tiểu trợn trừng đôi mắt ngập nước, ngửa cổ gào khóc, cao trào chưa kịp trôi qua liền phải bị du͙© vọиɠ lần nữa nhấn chìm, nàng vung vẩy đầu bất lực nức nở nghẹn ngào.

"Ô ô ô… Tha cho thϊếp! Tướng công! Ô ô ô ô…." Nàng chịu không nổi, thật sự chịu không nổi, du͙© vọиɠ hiện tại khủng bố còn hơn lần đầu nàng bị bắt ép thừa hoan.

Nàng quẫy đạp hai chân trên mặt đá lại càng khiến trọng tâm của bản thân mất đi, lỗ nhỏ non nớt hoàn toàn bị bắt ép thừa nhận dục căn điên cuồng ra ra vào vào.

Đôi tay bé nhỏ bất lực của nàng chỉ còn biết vòng ra sau ôm lấy cổ tướng công, cố giữ lấy thân thể không bị trượt xuống rơi thẳng vào hung khí sắc bén đáng sợ kia.

"Ô ô ô… Đau quá…. Ô ô ô… Cứu cứu thϊếp! Thϊếp không muốn sinh con khỉ nhỏ nữa! Đừng mà! Ô ô ô…" Nàng cuồng loạn quằn quại rên xiết, cũng không rõ bản thân đang nói gì khóc gì van xin điều gì.

Nàng cố gắng nhún nhảy đôi chân bị co rút đến vô lực của mình để tránh thoát khỏi cự vật đang thọc lộng quấy phá lung tung trong thân thể mình, cuồng loạn kêu khóc xin tha.

"Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaa………" Mật dịch điên cuồng xối xả tuôn trào khắp huyệt động.

"Gru Gru Gru Gru…." Quân Khanh liên tục gồng cứng thân thể cuồn cuộn cơ bắp, dục căn được mị huyệt non mềm cắи ʍút̼ liếp láp bao vây vuốt ve khiến du͙© vọиɠ trong từng tế bào của hắn sôi trào, hắn hoàn toàn buông thả bản thân để con mãnh thú nguyên thủy đứt xích xổng chuồng.

Nhìn từng dòng từng dòng huyết sắc hòa lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c giao nhau chảy lan từ bắp chân nhỏ của nàng xuống mặt đá khiến hắn càng thêm cuồng hóa mất đi lí trí.

"Tướng công sẽ để nàng biết thế nào mới thật sự là hoan ái!" Giọng hắn đã hoàn toàn trở nên nóng cháy trầm đυ.c nhuốm đẫm du͙© vọиɠ.

Bế bổng thân thể đang run giật từng hồi của nàng lên lần nữa, ép nàng bò úp sấp trên mặt tảng đá lớn.

Thân thể cao lớn của hắn chen vào giữa hai chân, đè ép lên thân thể nhỏ yếu rêи ɾỉ hừ hừ đáng thương.

Hắn quỳ hai chân, thân thể dựng thẳng, bóp nắn lấy cặp bánh bao nhỏ của nàng vô cùng thô bạo, ép nàng dựa sát vào l*иg ngực.

"Đau! Ô ô ô… Sao chàng lại mạnh tay với thϊếp như vậy? Khanh! Ô ô ô…" Trước kia bọn hắn chỉ vuốt ve bánh bao nhỏ của nàng mà thôi, chưa từng bóp nắn mạnh đến mức bầm xanh hằn lên cả dấu vân tay như hắn hiện tại, ô ô ô. Nàng muốn gọi hai vị tướng công trở về cứu cứu nàng ô ô ô.

Tiểu Tiểu cố chống lên hai chân, nàng không muốn quỳ bò cho hắn thọc huyệt nữa, nàng đau quá ô ô ô.

Vừa kịp nhỏm người định bỏ chạy liền bị cánh tay cứng cáp hữu lực của Quân Khanh giữ lại, khóe môi hắn tà ác nhếch lên tươi cười.

Hắn chỉ chờ có thế thôi.

Cánh tay mạnh mẽ kéo ngược thân thể tiểu nương tử trở về, lỗ nhỏ non nớt của nàng hoàn toàn ngồi mạnh xuống bị cự vật thô lớn của hắn thọc xuyên đội lên tận đáy.

"Á…………………Aaaaaaaaaaaaaa……………" Tiểu Tiểu hoảng loạn, đôi chân run rẩy hoàn toàn vô lực, ngẩng cao đầu khóc rống, bụng dưới bóp chặt co rút siết lấy cự căn hung bạo đến mức nàng không thể nào hít thở.

Nàng sắp chết, nàng sắp chết đúng không? Ô ô ô.