Cảm giác đau đớn và ngứa ngáy khiến Tư Nghiên không kìm được mà khóc thành tiếng, cô lắc đầu, còn trên khuôn mặt đẹp đẽ như hoa đã hằn lên một vết ướt.
"Lập tức ổn thôi!"
Người đàn ông mỉm cười nhét cây kẹo vào trong miệng Tư Nghiên, còn xấu xa xoay tròn làm trong vị của dưa hấu còn có vị mặn. Tư Nghiên ngừng khóc, nhưng đột nhiên cảm thấy hạ thể nóng bừng bừng.
Đầu của người đàn ông dán đến gần hơn, và anh thè cái lưỡi thô ráp của mình để ngậm lấy hạt đậu mật.
Mùi thơm của kẹo lan tỏa trong miệng, người đàn ông nheo mắt, đầu lưỡi linh hoạt quét bên trong hoa môi, trêu chọc lấy thọt non nhạy cảm của Tư Nghiên.
Cô bất giác ôm chặt lấy đầu người đàn ông, ấn vào hạ thể của mình: "Tiến vào ... Sâu hơn một chút ... Liếʍ vào đi..."
Tư Nghiên cắn lấy cánh môi, đột nhiên lắc lư cái eo: "Chú, đừng, cháu muốn ... Cháu muốn đi tiểu."
Thịt non của cô co rút lấy lại bị ý chí của cô đè nén, nhưng người đàn ông không chịu rời đi, đầu lưỡi càng thăm dò vào sâu hơn.
Tư Nghiên không kìm được mà hạ thân phun ra một luồng ái dịch, thân thể kịch liệt run rẩy, đầu óc thì trống rỗng, cả người chỉ có thể yếu ớt gục hẳn xuống giường.
Người đàn ông lau sạch chất lỏng tình yêu trên khóe miệng, rồi đưa hai ngón tay khép lại đút vào hoa huyệt mềm mại vốn đã ẩm ướt.
Lỗ nhỏ bị ngón tay của người đàn ông cắm mà mấp máy liên tục. Cơ thể của Tư Nghiên không khỏi run lên, đầu ngón tay của người đàn ông dường như đã ma sát đến nơi mẫn cảm nên cô kẹp chặt ngón tay bên trong không cho nó động đậy, nhưng lại càng làm cho thịt mềm thêm một bước dán lại.
"Không, đừng thọc nữa ...... Chú, tha cho cháu đi!"
Tư Nghiên thậm chí còn không biết mình đang cầu xin cái gì, thân dưới cũng như vυ' đau đớn nhữn ra, thoáng lại có chút kɧoáı ©ảʍ nhẹ nhàng khiến cô vừa yêu vừa hận.
Dù trong miệng kêu như vậy nhưng trên tay vẫn ấn anh.
"Vẫn là em không thành thật.”
Anh vừa dứt lời vừa kéo quần ra, làm côn ŧᏂịŧ thô to đầy gân xanh trực tiếp nảy ra ngoài. Anh khẽ sờ qυყ đầυ, nơi mã mắt đã có nước chảy ra lại bị anh chà.
Anh đưa một tay mở bαo ©αo sυ, còn tay kia đè cô gái bên dưới không thể kìm nổi tiếng rêи ɾỉ bắt đầu nắm lấy ga giường.
Người đàn ông đưa dươиɠ ѵậŧ của mình lại gần, gậy thịt màu đỏ dán lên huyệt thịt của cô trông như quái vật càng thêm phần khủng bố hơn. Anh cọ cọ vào hoa môi để hai mảnh bao trùm lấy rồi trượt lên xuống.
Bị bao bọc bởi nhiệt độ ẩm ướt khiến người ta tưởng tượng ra mùi vị tuyệt vời của lỗ thịt, người đàn ông híp mắt lại đẩy nhanh tốc độ trượt.
"Ah~Ah~Lại muốn đi tiểu"
Tư Nghiên hét lên, cơ thể cô lại đạt cao trào trong sự thúc đẩy mãnh liệt.
Cùng lúc đó, hơi thở của người đàn ông trở nên dày hơn và hai tay anh cũng tăng tốc, vuốt ve côn ŧᏂịŧ.
Rên lên một tiếng đau đớn, người đàn ông cũng xuất tỉnh trong bαo ©αo sυ, anh đưa mắt nhìn bên khóe mắt và môi đều có vết nước lưu lại, anh cởi bαo ©αo sυ ra rồi bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên ngực cô.
Tư Nghiên ngẩng đầu, ánh mắt ngây thơ hỏi: "Đây là cái gì?"
Anh lại cười nói: "Đồ tốt, bôi lên sẽ không đau." Anh bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ chấm lên đầu lưỡi của Tư Nghiên.
Một mùi tanh thoang thoảng và chát lan tỏa trong miệng cô làm Tư Nghiên cau mày, nhưng thực sự giống như một loại thuốc.
Lúc này, người đàn ông đã vận sức chờ phát động, qυყ đầυ của anh đã chạm vào hoa huyệt của Tư Nghiên, sau những gì xảy ra vừa rồi, cơ thể cô gái hết sức thả lỏng, anh vừa thúc qυყ đầυ thì chạm vào tiểu huyệt.
"Đau quá! Đừng mà!" Cô đột nhiên bị mở ra nên kêu to vì đau đớn.
“Chờ chút em sẽ thoải mái.” Người đàn ông đổ mồ hôi hột, cố gắng hết sức để chống lại sự thôi thúc muốn đi hết vào trong.
Anh cảm thấy phía trước có một lớp màng mỏng, khiến l*иg ngực anh không khỏi bừng lên ngọn lửa du͙© vọиɠ.
Đã rất lâu rồi anh không có cảm xúc này.
Người đàn ông ôm lấy eo của Tư Nghiên và phủ lên miệng cô: "Sẽ ổn ngay thôi."