Em Quá Mlem!

Chương 2: Liếm ướt nó

“Chú ơi?" Tư Nghiên cử động, cặp đùi trắng mịn của cô không ngừng trượt trên đáy quần của người đàn ông.

Anh khẽ híp mắt: "Cố ý à?”

Tư Nghiên không hiểu người đàn ông đang nói gì, cô ngây thơ nhìn lên và vô thức liếʍ cánh môi như cánh hoa của mình.

“Bao nhiêu tuổi rồi” Đôi mắt của người đàn ông bị nhuộm đỏ.

“Tôi ... Tôi mười lăm tuổi.” Tư Nghiên cảm thấy không thoải mái, quần áo ôm chặt lấy cơ thể cô, bộ ngực vốn trướng đau lúc trước bây giờ càng đau đớn do ma sát.

"Huhu, thật là khó chịu..."

Một bàn tay to xoa nắn bộ ngực non nớt, véo hai núm nho nhỏ qua lớp quần áo. Bàn tay thô ráp mơn trớn vòng eo thon thả, làm Tư Nghiên có thể cảm nhận được hơi nóng do người đàn ông thở ra, cô muốn thoát ra, nhưng vυ' được xoa bớt trướng đau lại được nắn vô cùng thoải mái.

Người đàn ông có lẽ đã xác định rõ, cơ thể anh cường tráng chỉ cần đưa một tay có thể ôm cô về phòng.

"Chú, chú làm gì vậy?"

Một nụ cười mơ hồ hiện lên trên khuôn mặt bình thản của người đàn ông, anh kéo nút cài của Tư Nghiên làm chiếc váy hoa bỗng chốc biến thành mảnh

vải dễ dàng tuột khỏi vai Tư Nghiên, lộ ra phần thân trên chỉ mặc một chiếc áo bra nhỏ.

Tư Nghiên bị xoa mà kẹp chặt hai chân, cô cảm giác được có thứ gì đó sắp trào ra từ hạ thể: "Chú ơi, thả tôi ra, tôi muốn đi tiểu ..."

Tư Nghiên không biết nó có nghĩa là gì, cô khẽ thở gấp để mặc anh tùy ý đưa lên giường tách hai chân ra. ¬Giọng của cô nhẹ nhàng và mềm mại, giống như âm thanh làm nũng của một chú mèo con vừa mới thức dậy.

Người đàn ông mỉm cười: "Không sao đâu."

Đầu ngón tay của anh đã thăm dò vào dưới váy của Tư Nghiên, quả nhiên là cô đã ướt.

Mặc dù Tư Nghiên không biết gì nhưng cô cũng đã thấy Khương Di làʍ t̠ìиɦ với người khác, cô xoay người, đôi môi mang theo hương vị ngọt ngào nói, “Chú muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi sao?“

"Em muốn không?”

Tư Nghiên chỉ cảm thấy mới lạ, cô nhớ đến mẹ mình: "Tôi muốn mua kẹo ở siêu thị, có được không?"

"Được."

Đôi môi của cô gái gần trong gang tấc, anh có thể chế trụ cái đầu nhỏ của cô rồi hôn lên.

Một bàn tay to tách ra hai chân của Tư Nghiên, chiếc qυầи ɭóŧ khẽ bị ngón tay út móc xuống, ái dịch dính trong khe huyệt không lông làm cô xấu hổ bèn kẹp chặt chân.

Môi của người đàn ông di chuyển đến núʍ ѵú của cô nhẹ nhàng cắи ʍút̼, làm cô ngẩng đầu thốt ra nức nở trong cổ họng.

"Em thật sự nhỏ tuổi vậy sao? Thật dâʍ đãиɠ!"

Âʍ ɦộ của cô rất sạch sẽ, chỉ có chất nhờn trong suốt dinh dính trên cánh hoa môi, người đàn ông mở cánh hoa môi ra như mở cánh bướm, làm màиɠ ŧяiиɧ hình nửa vầng trăng ở mép run lên theo từng thớ thịt.

"Quả đúng là lần đầu tiên."

Tâm trạng của người đàn ông sung sướиɠ hơn một chút, những đầu ngón tay thô ráp của anh lướt qua hạt đậu mật đã căng cứng lên. Tư Nghiên đột nhiên cảm thấy một luồng điện từ hạ thể phóng vào cơ thể, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của cô.

"A ~ đừng động!"

“Thật không thành thật, có muốn ăn kẹo không?”

Đôi mắt của Tư Nghiên ươn ướt, nhưng cô văn gật đầu, người đàn ông nhếch khóe môi và lấy ra một cây kẹo mυ'ŧ từ một bên túi vải.

"Liếʍ ướt nó."

Đầu lưỡi của Tư Nghiên thoáng chốc cảm nhận được vị ngọt, liếʍ một hồi kẹo bóng loáng. Người đàn ông nắm lấy cây kẹo để ngay trước hạt đậu mật dính ái dịch rồi khẽ trượt lên khe hở kia.

“A"" Tư Nghiên muốn khép chân lại, nhưng lại bị người đàn ông cưỡng ép mở ra, phía ngoài kẹo được hoa môi bao vây còn thịt mềm bên trong ma sát lên.

Cảm giác đau đớn và ngứa ngáy khiến Tư Nghiên không kìm được mà khóc thành tiếng, cô lắc đầu, còn trên khuôn mặt đẹp đẽ như hoa đã hằn lên một vết ướt.