Kim Chủ Biến Thái Bị Trà Xanh Quyến Rũ

Chương 5-1: Kết thúc trò chơi, thừa nhận thân phận

Hứa Mặc Bạch nhẹ gật đầu, cho dù gọi cảnh sát, cảnh sát cũng chỉ có thể bảo vệ anh trong nhất thời, so với việc bị tên bái thái kia cᏂị©Ꮒ, anh thà đem lần đầu tiên cho người khác.

Huống hồ, Thích Duy... Anh cũng không ghét hắn, thậm chí còn có một chút hảo cảm..

Ngay giây tiếp theo, Thích Duy liền hung hăng hôn lên đôi môi mềm mại của Hứa Mặc Bạch.

Hắn vừa hôn, vừa hấp thụ vị ngọt trong miệng Hứa Mặc Bạch, đồng thời dùng tay vuốt ve cơ thể anh.

Cuối cùng hắn cũng có thể nhấm nháp cơ thể này như hắn mong muốn, vuốt ve mọi nơi mà hắn chưa từng chạm vào bằng tay trước đây.

Vòng eo mảnh khảnh của Hứa Mặc Bạch, bộ ngực trắng như tuyết hơi phồng lên, hai quả anh đào trên ngực cũng không tha.

Đặc biệt là hai điểm nhỏ trên ngực bị hắn kéo kéo đã sớm run rẩy sưng lên, vừa đáng yêu lại đáng thương.

"Ưm ... A, chậm một chút ..." Từ trước đến nay hôn môi đều là điểm yếu của Hứa Mặc Bạch, anh thở không ra hơi, nhưng tiếng thở dốc nhẹ lại càng thêm động lòng người.

Cuối cùng Thích Duy cũng nhìn thấy đôi mắt trong veo nhuốm màu du͙© vọиɠ của Hứa Mặc Bạch, khóe mắt đỏ rực như trong tưởng tượng của hắn, giống như cánh hoa rơi trên nền tuyết trắng, chỉ cần hắn nhẹ nhàng vân vê là có thể vắt ra nước.

Đôi mắt của Hứa Mặc Bạch là món đồ thủ công hoàn hảo nhất mà Thích Duy từng thấy, thậm chí hắn còn không thể vẽ ra chúng, thậm chí còn mê hoặc hơn cả thân hình hoàn hảo của anh.

Cuối cùng Thích Duy cũng buông bỏ đôi môi sưng tấy của Hứa Mặc Bạch ra, xoay người tấn công vào hai điểm trên ngực anh.

Hắn hiển nhiên không quên chuyện lần trước chỉ ngậm ngực trái, lần này hắn bắt đầu chăm sóc bên ngực phải của Hứa Mặc Bạch, dùng răng liếʍ và cắn nhẹ nhàng, giống như đang chơi một món đồ chơi rất thú vị.

"Tại sao ... a ... lại thoải mái như vậy..."

Tiếng rêи ɾỉ của Hứa Mặc Bạch vì gánh nặng ngọt ngào này càng lúc càng lớn, cảm giác tê dại từ l*иg ngực như một luồng điện nhỏ truyền đến các đầu dây thần kinh, khiến anh đắm chìm trong dopamine sung sướиɠ, không kìm được mà đẩy l*иg ngực của mình vào trong miệng Thích Duy.

Vì vậy, anh thậm chí còn không để ý ngón tay của Thích Duy đã đưa vào trong hậu huyệt chặt chẽ.

Mông của Hứa Mặc Bạch rất gợi cảm, Thích Duy gần như phải dùng ngón tay tách hai cánh mông của anh ra để tìm hậu huyệt.

Ngón tay hắn cắm vào hậu huyệt của Hứa Mặc Bạch, liền cảm thấy từng lớp da thịt mềm mại căng cứng quấn lấy, nhiệt tình cắn chặt ngón tay hắn.

Hắn kiên nhẫn mà nhẹ nhàng đút vào, khuếch trương cho Hứa Mặc Bạch, trong miệng ngậm lấy đầṳ ѵú của Hứa Mặc Bạch, tay còn lại cũng không nhàn rỗi cầm lấy dươиɠ ѵậŧ tinh xảo, nhẹ nhàng loát động.

Lúc này, Hứa Mặc Bạch cảm thấy thoải mái như bước lên mây, ôn nhu đến mê người,

Tuy nhiên, tất cả những điều này chỉ là Thích Duy đang luộc con ếch trong nước ấm mà thôi, mục đích thật sự hắn làm Hứa Mặc Bạch mất cảnh giác đó là vì muốn nhanh chóng tiến vào hậu huyệt của anh.

Số lượng ngón tay dần dần tăng lên từ một đến hai, ba, tốc độ đâm vào không nhanh đã khiến hậu huyệt mềm nhũn, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ qυყ đầυ vừa đủ để bôi trơn hậu huyệt, Thích Duy gần như có thể tưởng tượng ra cảm giác khi thực sự cắm vào bên trong sẽ thoải mái đến mức nào.

Đồng thời, tốc độ hắn vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của Hứa Mặc Bạch càng lúc càng nhanh, vừa đưa Hứa Mặc Bạch lêи đỉиɦ, cuối cùng hắn cũng đưa côn ŧᏂịŧ to lớn đã sẵn sàng vào hậu huyệt bé nhỏ của Hứa Mặc Bạch.

"A !!! Vào ... vào rồi!"

Kɧoáı ©ảʍ xuất tinh hòa tan đau đớn, khó chịu của Hứa Mặc Bạch, anh không cảm thấy đau, mà cảm giác hơi trướng trướng, rất kỳ quái. Cùng lúc đó, Thích Duy không khỏi cảm thán, "Mẹ nó, thật là sướиɠ."

Đạo tràng chặt chẽ tỉ mỉ hút láy từng phần của côn ŧᏂịŧ, do dị vật xâm nhập nên càng mấp máy muốn hút côn ŧᏂịŧ tiến vào sâu hơn.

Sự tự chủ mà hắn tự hào lúc này không còn phát huy được nữa, thấy Hứa Mặc Bạch không hề tỏ ra khó chịu, hắn bắt đầu trực tiếp đâm vào.

"A, nhanh quá, chậm một chút ..." Cảm giác trướng trướng nhanh chóng biến mất, theo đó là sự thoải mái cùng kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ, Hứa Mặc Bạch yếu ớt bám vào cổ thích Duy, vòng chân ôm eo hắn, tư thế này khiến hậu huyệt mở rộng thuận tiện để Thích Duy tiến vào sâu hơn.

Tư thế này khiến vị trí của mông Hứa Mặc Bạch hơi nhổm lên, Thích Duy vừa đâm vào hậu huyệt vừa dùng tay mạnh mẽ xoa bóp cặp mông của anh. Một tay vỗ một cái, cặp mông mập mạp căn bản không thể nắm được, rất nhanh mông của Hứa Mặc Bạch đã bị hắn bóp thành nhiều hình dạng, giống như một cục bột có độ đàn hồi tốt, thậm chí hắn còn muốn cố gắng nặn mạnh hơn.

“Thích Duy, đừng véo, ư a!” Sự xấu hổ khi cặp mông bị chơi đùa trong chốc lát đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hứa Mặc Bạch, ngay giây tiếp theo đã bị kɧoáı ©ảʍ đánh tan.

Bởi vì Thích Duy nhanh chóng chọc vào rút ra, cuối cùng đã tìm thấy điểm G của Hứa Mặc Bạch.