“Quý Dương, buổi chiều anh có rảnh không?” Cô hỏi.
Nam nhân vừa mới thay dép lê đi vào,nghe tiếng cô gọi anh liền quay lại nói: "Anh rảnh, có chuyện gì vậy?"
“Nếu không anh không chép công thức cho em, dù sao anh cũng không có việc gì."
Lâm Đường đưa giấy bút trong tay cho anh, ngượng ngùng cười nói: "Anh sẽ không cự tuyệt em, đúng không?”
“Anh thật phục em rồi.” Quý Dương ngoài miệng oán giận, nhưng vẫn cầm giấy bút cô đưa “Sao cái nào? Khi nào muốn?”
“Trước ngày mai, cảm ơn.”
Sau khi Lâm Đường giao lại gánh nặng cho hắn, đột nhiên cảm thấy không có chuyện gì thật nhẹ nhàng. Cô trở về phòng phát hiện bạn tốt cũng ở thời điểm cô ngủ đã nhắn tin cho cô.
Là mời cô đi xem buổi biểu diễn.
Gần đây trong giới thần tượng nổi lên một người mới, không chỉ đẹp trai mà còn có khả năng ca hát và vũ đạo xuất sắc, quan trọng nhất là nghe nói hắn chính là người của công ty Vương Gia có rất nhiều tài nguyên mà người cũ cũng chưa có được. Đã ngay lập tức phổ biến trên toàn mạng.
Vé của hắn rất khó kiếm, không biết bạn tốt đã lấy hai vé ở đâu.
Buổi tối, bạn tốt vì quá cao hứng khi cướp được vé phiếu đã rủ cô đi chơi.
Lâm Đường đứng trước cửa một quán bar với những ánh đèn rực rỡ đủ màu, gọi cho bạn tốt, "Mình tới rồi, cậu ở đâu?"
Không lâu sau cuộc gọi, một người bạn mặc váy đen sεメy xuất hiện ở cửa quán bar với chiếc túi đeo trên vai “Nơi này, lại đây.”
Lâm Đường bị nàng kéo tay vào cửa, ngón tay ôm lấy làn sóng to màu nâu, tấm tắc bảo: “Tóc uốn thật là đẹp mắt, tốn không ít tiền đi?”
“ Ngốc quá, mình uốn tóc bằng máy uốn tóc ở nhà!” Người phụ nữ cười ha hả, đi đến trước cửa một căn phòng, đưa bàn tay sơn móng tay màu đỏ được ra rồi đẩy cửa phòng ra.
“Hôm nay không chỉ có một vài người chúng ta đến đây, mà còn có một vài người bạn của những người khác cũng ở đó, vì vậy coi như là biết thêm một người bạn mới.” Người phụ nữ đẩy cửa và ra hiệu cho cô tiến lên, “Cậu ngày thường quá nhàm chán, vì vậy nên gặp gỡ nhiều người hơn. "
“ Trước khi đến đây cậu cùng mình nói, chỉ có mấy người chúng ta.” Lâm Đường vừa mới chuẩn bị vào cửa dừng lại, có chút kháng cự, “Nếu không các cậu chơi đi…… Mình đi về trước.”
Người phụ nữ đẩy đẩy nàng, “Nếu là nói có những người khác cậu khẳng định không tới, đi vào đi, hôm nay tất cả đều là soái ca, nhìn cho đã mắt cũng được.”
Tới cũng tới rồi, Lâm Đường lại không thể trốn tránh, chỉ có thể căng da đầu vào cửa.
Trong phòng lập tức có người kêu nàng, “Họa sĩ siêu cấp của chúng ta tới a!” Tiếp theo, người này nói chuyện với người bên cạnh, “Chính là nàng, là họa hoàng truyện tranh người lớn đặc biệt đẹp vừa mới kể.”
Bạn bè của cô đều biết danh tính của cô là một họa sĩ truyện tranh, và họ là độc giả trung thành của cô, họ thường nhắc đến chuyện này khi pha trò vào các ngày trong tuần, cho nên Lâm Đường giờ phút này cũng không cảm thấy có cái gì.
Cô theo bản năng hờn dỗi một câu, “Như thế nào, ngươi tính toán hôm nay đảm đương người mẫu sao, mau đem quần áo cởi làm tớ xem xem.”
Mới vừa nói xong, cô ngẩng đầu nhìn hướng trên chỗ ngồi.
Ngồi trên ghế sô pha là một vài người bạn của cô nói chuyện với nhau hàng ngày, và một vài anh chàng đẹp trai mà cô chưa từng gặp bao giờ, có lẽ là những người bạn mới mà họ đang nói đến.
Trong góc……
Lâm Đường ánh mắt ngưng trọng, cả người như bị sét đánh.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng cài chặt cúc áo như trước kia, Tạ Phóng, giáo viên toán đã phạt cô chép công thức cả trăm lần sáng nay?
os: Cảm giác cốt truyện giống như có điểm nhiều, đang hầm thịt, lúc sau sẽ có thịt ăn.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~