Lại nghe Hoàng đế lạnh lùng nói: "Đưa lên."
Phú Hải vâng một tiếng, sai người dẫn người vào, không lâu lắm, chỉ thấy một cung nữ cả người đầy máu hấp hối bị kéo vào trong điện, yếu ớt nói: "Bệ hạ tha, tha mạng, là Trương tài nhân bảo Xuân Nga đến, cho nô tỳ năm mươi lượng bạc..."
Trong lòng mọi người đã hiểu, thì ra năm mươi lượng bạc là dùng ở chỗ này.
Bỗng nhiên trong điện vang lên tiếng khóc thúc thít, Yến Xu rưng rưng nước mắt nhìn về Trương tài nhân nói: "Mới vừa rồi ngươi cũng nói, khi đó trừ ngươi, không có người nào biết ta cả, ta xem ngươi thành tỷ muội tốt, ngươi lại hại ta như vậy hu hu hu..."
Tới nào! Cùng nhau khóc! Xem ai chảy nước mắt nhiều hơn!
Làm như người ta không biết vậy, trước hại người còn lý luận!
Vũ Văn Lan: "..."
Hắn biết rồi.
Một bên, Trương tài nhân còn quyết chống đến cùng, lắc đầu nói: "Không, không phải ta, không phải ta..."
Vũ Văn Lan đã không còn kiên nhẫn nữa, liếc nhìn Xuân Nga, trực tiếp ra lệnh, "Đưa cung nữ này đi nghiêm hình tra khảo."
Nghiêm hình tra khảo?
Xuân Nga nhìn cung nữ của Hoán Y Cục đã không còn hình người đang nằm rạp trên đất kia, hồn phách đều bay ra ngoài, chỉ có thể run rẩy nói: "Bệ hạ tha mạng, là Tài nhân xúi giục nô tỳ làm như vậy, nô ty cũng bị bắt buộc..."
Vũ Văn Lan khinh thường nói chuyện với nàng ta, Phú Hải vội hỏi: "Vì sao Trương tài nhân lại hại Lý quý nghi?"
Xuân Nga khóc lóc nói: "Bởi vì đêm Tống Tuế đó, Lý quý nghi cố ý ăn mặc đơn giản làm bệ hạ chủ ý, Tài Nhân hiểu lầm Bệ hạ đang nhìn mình, nên chủ động đứng lên biểu diễn, không nghĩ lại bị Lệ tần chế giễu bưu xấu, chủ tử tức giận, gọi nô tỳ làm hủy dung của Lý mỹ nhân..."
Xong rồi, hoàn toàn xong rồi.
Cả người Trương tài nhân tê liệt trên mặt đất.
Lại nghe Quân vương lạnh lùng nói: "Trước đó làm chuyện ác, còn không tỉnh ngộ, còn muốn làm lần hai, là ai cho ngươi lá gan này?"
Trương tài nhân chỉ có thể lặng lẽ nhìn về phía An tần, trong lòng thầm nói, [Cứu ta! Không phải nói Chu quý phi sẽ bảo đảm ta không có chuyện gì sao?]
An tần chỉ lạnh nhạt nhìn nàng ta, trong mắt là cảnh cáo không nói cũng hiểu.
Nếu như dám nói ra một chữ nào, bảo đảm cả nhà Trương gia sẽ xong đời.
Trương tài nhân run rẩy một chút, cuối cùng chỉ có thể khó khăn nói: "Là chủ ý của một mình thần thϊếp."
Hôm đó An tần đến tìm nàng ta, hỏi nàng ta thấy Lý Yến Xu được sủng ái như vậy, có thể bình tĩnh được không?
Đúng vậy, hơn nửa tháng này, mỗi ngày nàng ta đều sống trong sự căm ghét.
Dựa vào cái gì nàng ta bị hư giọng nói, Lý Yến Xu lại có thể mỗi ngày làm bạn với Quân vương?
Cho nên nàng ta dứt khoát làm ra chuyện như ngày hôm nay.
Nàng ta cho là, có Chu quý phi, mặc kệ như thế nào cũng có thể kéo Lý Yến Xu xuống.
Nhưng sao biết lại biến thành như vậy.
Bệ hạ lại tin tưởng Lý Yến Xu như vậy? Ngay trước mặt nhiều người, lại thiên vị nàng!
Trương tài nhân cắn răng nói: "Thần thϊếp không cam lòng!Dựa vào cái gì toàn bộ hậu cung chỉ có nàng ta được bệ hạ sủng ái?”
Trong điện yên tĩnh, mọi người đều bàng quan đứng nhìn.
Chỉ có Vũ Văn Lan lạnh lùng trả lời nàng ta: "Bằng vào nàng có tâm tư trong sáng, chưa bao giờ nghĩ hại ai!"
Tiếng nói vừa dứt, không ít người trong điện đều cảm thấy hơi bất an.
Lại nghe Quân vương nói: "Nhân phẩm tội tệ, còn cố ý làm loạn buổi tế lễ, tội không thể tha thứ, ban cho thước lụa trắng, tất cả người gia tộc bên nhà mẹ đẻ bị lưu đày, không bao giờ được nhập sĩ."
Lời này vừa dứt, Trương tài nhân lập tức bị kéo xuống, mọi người đều kinh hồn bạt vía.
Chỉ có Chu quý phi mở miệng nói: "Ác nhân đã bị ác báo, mong rằng bệ hạ bớt giận, đừng tổn hại đến sức khỏe."
Nàng ta vừa nói xong, bỗng nhiên Vũ Văn Lan quay đầu nhìn nàng ta, ý vị thâm trường nói: "Trong cung vì sao có loại ác nhân này?"
Chu quý phi hoảng hốt, cố gắng bình tĩnh nói: "Thần thϊếp cũng không biết."
Đây là có ý gì, chẳng lẽ nghi ngờ nàng ta?