Đến lúc đó thanh danh của đám thanh niên trí thức bọn họ lại phải chịu một đợt thương tổn.
Xuống nông thôn nhiều năm, Lý Vân Anh đã sớm biết ở trong mắt các thôn dân, thanh niên trí thức đều là một thể, nếu ai làm ra chút chuyện gì khác người, người tới nhà sẽ không chỉ mặt gọi tên một người, sẽ chỉ nói thanh niên trí thức ở đại đội nào.
Trong đầu Cố Niệm Vi và Giang Hựu Đào đồng thời hiện lên một câu: Cô không sao chứ?
Lý Vân Anh tiếp tục nói: “Ảnh hưởng của chuyện này không nhỏ, nếu nói nhỏ thì chính là nội bộ thanh niên trí thức của chúng ta có hiện tượng ăn hϊếp bắt nạt người tồn tại, nói lớn chuyện ra, đây không phải là dáng vẻ nha hoàn tiểu thư của xã hội cũ đó sao?”
Ở niên đại này, một chuyện không có gì đặc biệt có thể bị xuyên tạc thành ý tứ khác, tư thái bề trên này của Triệu Vĩnh Lan rất khó không khiến người ta nghĩ nhiều.
“Cứ chờ xem, một lát nữa đại đội trưởng sẽ tìm cô ta tâm sự.”
Một câu của Lý Vân Anh thành sấm, vừa mới cơm nước xong, chuẩn bị nghỉ ngơi, đại đội trưởng đã đi đến, điểm danh muốn tìm Triệu Vĩnh Lan, Triệu Vĩnh Lan sợ đến ngây người.
Cô ta căn bản không nghĩ đến đại đội trưởng sẽ tìm chính mình, cô ta lề mà lề mề không chịu ra ngoài.
Đại đội trưởng ở bên ngoài gọi một câu, Triệu Vĩnh Lan mới mở cửa đi ra ngoài, cô ta vừa đi ra, toàn bộ thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức cũng không cách nào ngủ được, tất cả đều dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh bên ngoài.
“Đồng chí Triệu Vĩnh Lan, tôi vừa mới nhận được phản ánh của quần chúng, nói buổi sáng bắt đầu làm việc chẳng những cô lười biếng còn có dáng vẻ tiểu thư tư bản chủ nghĩa, yêu cầu đồng chí Trương Tuệ Tuệ làm việc thay cô?”
Cái mũ tiểu thư tư bản chủ nghĩa này chụp xuống, sắc mặt Triệu Vĩnh Lan soạt một cái trắng bệch.
Làm con gái của phó xưởng trưởng, không ai so với cô ta rõ ràng hơn, một khi mũ này bị chụp xuống sẽ xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó chẳng những cô ta bị chuyển đến nông trường đi lao động cải tạo, ngay cả cha của cô ta làm việc ở nhà máy tivi cũng bị ảnh hưởng.
Mà người khởi xướng cho chuyện này là cô ta, cô ta tất nhiên sẽ bị cả nhà dùng ngòi bút làm vũ khí, đến lúc cha mẹ cô ta, đừng nói là gửi tiền gửi phiếu cho cô ta, không xuống nông thôn bóp chết cô ta đã là may lắm rồi.
Triệu Vĩnh Lan vội vàng giải thích: “Đại đội trưởng, ông đừng nghe người ta nói linh tinh, tôi không có suy nghĩ này, tôi và Tuệ Tuệ là bạn tốt cùng nhau lớn lên, hôm nay hai chúng tôi chỉ đùa giỡn, không tin ông hỏi cô ấy xem.”
Đại đội trưởng cũng không phải nhất định phải chụp cái mũ này cho Triệu Vĩnh Lan.
Trong đại đội xuất hiện một người tư bản chủ nghĩa, đối với người đại đội trưởng như ông ta mà nói cũng không có chỗ tốt nào, hôm nay, mục đích của đại đội trưởng đến đây chủ yếu là ngăn cản tà khí oai phong này của Triệu Vĩnh Lan, tránh cho sau này cô ta càng làm càng lớn, nháo đến mức độ túi bụi
Bị Triệu Vĩnh Lan điểm danh, Trương Tuệ Tuệ vội vàng mở cửa đi ra khỏi phòng, lúc đại đội trưởng hỏi cô ta, dưới ánh mắt của Triệu Vĩnh Lan, cô ta chậm rãi gật đầu.
Trương Tuệ Tuệ đã nghĩ rất rõ ràng, cha mẹ cô ta đều làm việc dưới tay cha Triệu Vĩnh Lan, nếu hôm nay không thể khiến cả nhà Triệu Vĩnh Lan bị đè vào trong vũng bùn, vậy chuyện hôm nay chỉ có thể giống như bây giờ qua loa cho xong.