“…. Buông tay!” Lâm Lâm oán hận mà trừng hắn ta. Sau một lúc lâu mới lạnh lùng phun ra hai chữ như vậy.“Ta không.” Quý Phong rất thiếu đánh mà trả lời lại một câu. Ngón tay giống như phát hiện ra món đồ chơi mới nào đó, xoa bóp hoa huyệt một cách nhẹ nhàng.
Thân thể Lâm Lâm quá mẫn cảm, ngày thường cũng rất ít khi thủ da^ʍ, nên tự nhiên không chịu nổi sự trêu đùa của hắn ta. Trong giây lát, gương mặt lại ửng hồng lên một lần nữa. Thân thể cũng hơi run lên.
Quý Phong thấy thế, cảm thấy quá thú vị. Vì thế lại tăng thêm lực độ. Hai ngón tay cùng lúc tách hai mảnh môi âʍ ɦộ ra, chạm vào âm đế giống như hạt đậu nhỏ bên trong.
“Ưm …” Âm đế mẫn cảm chưa bao giờ chịu qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, ngay lập tức bị một trận kɧoáı ©ảʍ giống như dòng điện lưu nhỏ lan truyền khắp toàn thân. Cả người Lâm Lâm không nhịn được mà run lên một chút, trong miệng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ. Tuy nhiên đã bị hắn đè ép lại rất nhanh.
“Thừa tướng đại nhân thế mà có thể nhịn được.” Quý Phong không nhịn được mà lại cười một tiếng, sau đó tăng thêm lực độ, bắt đầu chỉ tấn công vào viên âm đế mẫn cảm kia.
Lâm Lâm không ngăn được mà cuộn tròn thân mình lên, từ góc độ của Quý Phong mà nhìn, hắn giống như gom cả người lại trong ngực mình. Cánh môi sưng hồng bị hắn cắn chặt đến mức trắng bệch, lại không phát ra một tiếng rêи ɾỉ nào.
“Chậc.” Quý Phong bất giác mà có vài phần khó chịu. Rồi lại không rõ khó chịu của mình từ đâu mà đến. Chỉ có thể cho rằng cách trả thù của mình chưa đến nơi đến chốn. Vì thế hắn ta lại cắm ngón tay vào bên trong hoa huyệt, một ngón tay vừa tiến vào, đã sờ thấy một mảnh ướt đẫm.
“Thừa tướng đại nhân chảy thật nhiều nước nha, cái mồm phía dưới này đúng là thành thật hơn nhiều, ta mới đút một ngón tay vào đã cắn ta gấp đến vậy.” Quý Phong không nhịn được mà đùa giỡn nói.
Lâm Lâm vẫn gắt gao cắn chặt cánh môi, không nói lời nào. Cặp mắt đào hoa xinh đẹp kia lại còn hung hăng mà trừng Quý Phong. Chỉ là lúc này đôi mắt có dính chút hơi nước, còn hơi hơi hồng lên, chẳng những không có nửa điểm uy hϊếp, thậm chí còn làm Quý Phong cảm thấy hắn đang câu dẫn mình.
Nghĩ đến đây, động tác trên tay của Quý Phong không khỏi nhanh hơn vài phần, hơn nữa hắn ta đút thêm một ngón tay nữa vào.
Khi hắn ta không rõ mình động đến nơi nào, thân mình Lâm Lâm đột nhiên run lên một cái, suýt chút nữa ngã cả người vào trong lòng hắn ta. Quý Phong ngay lập tức hiểu rằng mình đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điểm mẫn cảm của Lâm Lâm. Bởi vậy hắn ta cứ tấn công dồn dập vào nơi đó. Ngón cái đồng thời không ngừng xoa nắn âm đế cực kì mẫn cảm. Mang đến cho Lâm Lâm kɧoáı ©ảʍ gấp đôi.
Lâm Lâm một mặt cảm thấy hai mươi năm vừa rồi, chưa bao giờ mình phải trải qua sự vũ nhục như vậy. Trong lòng hắn tràn đầy phẫn hận. Nhưng kɧoáı ©ảʍ trong thân thể truyền đến làm cho ý chí của hắn dần dần bị xâm lấn. Hắn có thể cảm nhận được tiểu huyệt của mình đang nhiệt tình mà phun ra nuốt vào ngón tay Quý Phong. Hơn nữa cứ từng đợt, từng đợt mà phun ra da^ʍ thuỷ. Thậm chí côn ŧᏂịŧ của hắn ở đằng trước không được an ủi cũng tự dựng đứng thẳng tắp. Bắt đầu chảy dịch nhầy ra bên ngoài.