Quyển thứ nhất: Học Sinh Cấp Ba
Chương 1: Tình cờ bắt gặp chuyện tình vườn trường, giáo hoa bị hán tử thô lỗ thao huyệt bắn vào trong
Tiếng chuông tan học vừa vang lên, gần như trong khoảnh khắc giáo viên bước ra khỏi cửa, Dương Nhược ngồi ở gần cửa lớp lập tức xông thẳng ra ngoài, cho dù chạy qua hành lang với động tĩnh không hề nhỏ, bề ngoài đen gầy bình thường vẫn không hề thu hút ánh mắt của người khác phái chút nào.
Cô chạy thẳng một đường đến WC trên tầng cao nhất, nơi này gần như không có ai qua lại, cô có thể cẩn thận rửa sạch dấu vết ướŧ áŧ gần như sắp lộ ra ngoài trên qυầи ɭóŧ, qυầи ɭóŧ mà cô mặc đã bị giặt đến mức phai màu thay đổi hình dạng, trên vùng hơi dày ở chính giữa là một lớp vệt nước trong suốt.
Dương Nhược cắn môi dưới rút giấy vệ sinh thô ráp từ trong túi áo trên ra, miễn cưỡng lau chất lỏng ở trên qυầи ɭóŧ đi, vừa định kéo quần lên, cửa bên ngoài “rầm” một tiếng bị mạnh mẽ đẩy ra, cô sợ tới mức run lên, ngay sau đó hai bóng người dính lấy nhau xuyên qua kẹt cửa chiếu vào trước mắt.
Đó là… Trần Thi Thi?!
Kể cả có là một học sinh bình thường đến mức vô hình như cô cũng biết đến đại danh của Trần Thi Thi, đó chính là một trong những hoa khôi nổi tiếng, không ít nam sinh dù chỉ có năm phút nghỉ giữa giờ cũng muốn tranh thủ chạy tới lớp học, chỉ để nhìn cô ấy một cái, chỉ là…
Hình ảnh tiếp theo khiến cho Dương Nhược ngừng tự hỏi, chỉ thấy nam sinh đưa lưng về phía cô một tay đi xuống xốc chiếc váy dài mà cô thích đã lâu nhưng không có tiền mua ở trên người Trần Thi Thi lên, ngón tay thon dài trắng nõn giống như mang theo ma lực thu hút cô không thể không xem tiếp, đẩy qυầи ɭóŧ ren màu trắng nửa trong suốt của cô gái ra, vải dệt hơi mỏng phác họa ra hình dáng to rõ ràng của bàn tay.
Mắt thấy tay kia một đường trượt xuống, ngón trỏ nhẹ động vài cái, sắc mặt Trần Thi Thi hồng hào ưm một tiếng, sau đó một ngón tay của người con trai liền biến mất ở trong tầm mắt, Dương Nhược mê mang một hồi mới ngầm hiểu ra ngón tay vừa nãy kia đã đến nơi nào, eo bụng run lên, lập tức rõ ràng cảm giác được ướŧ áŧ vừa mới lau đi lại trở lại, thậm chí còn tràn lan hơn lúc trước.
Cô sợ mình phát ra tiếng, hai tay nắm chặt cổ áo, hàm răng cắn chặt ở trên ngón tay, mang đến đau đớn nhè nhẹ, giống như làm như vậy là có thể làm chậm lại sự khô nóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong thân thể.
Rõ ràng không nhìn thấy mặt của nam sinh kia, nhưng cô đã sớm phác họa ở trong lòng ra cho cậu ta một gương mặt đẹp trai, có lẽ mang một chút khí chất xấu xa, mặt mày đều mang theo hào quang tự tin, đó là hình tượng mà bất kể có như thế nào cô cũng không thể với tới, cô gần như chỉ là một cô gái bình thường không có gì nổi bật nhất trong đám người, thậm chí cô còn nghèo hèn tự ti hơn cả những cô gái bình thường khác.
Tiếng thở nhẹ bên ngoài của Trần Thi Thi càng thêm gấp gáp mạnh mẽ hơn, giống như đã sớm biết nơi này sẽ không có người tới đây làm phiền, hai người cũng chưa đi vào buồng riêng trong WC, chỉ đứng ở trên lối đi mà thiên lôi câu địa hỏa dây dưa ở bên nhau, ở trong tiếng động như vậy, Dương Nhược lại tạm thời bình tĩnh lại, ngoài cửa vang lên từng tiếng kêu dâʍ đãиɠ cùng với một mùi tanh xông vào trong căn buồng hẹp hòi, nhưng mà cô lại đột nhiên cảm thấy ướŧ áŧ lạnh lẽo dưới thân lại châm chọc đến thế.
Nhưng mà cô không dám cứ thế đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ ở trong lòng yên lặng cầu nguyện bọn họ có thể kết thúc nhanh một chút, đừng để cho cô bỏ lỡ giờ học.
Dương Nhược cầu nguyện cũng không có hiệu quả, cùng với tiếng chuông vào học đồng thời vang lên chính là tiếng hét to của Trần Thi Thi, cô theo bản năng mà quay đầu nhìn về phía bên ngoài, đập vào trong tầm mắt là hai người đã đổi tư thế, người con trai dựa ở cạnh cửa nhẹ nhàng nâng người con gái lên, khóa quần đã bị kéo xuống, bên trong vậy mà lại không mặc qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ cương cứng cứ như vậy mà tùy tiện xông ra, lúc này trên cự vật ngẩng cao đầu kia đang được đặt lên một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn, đối lập với dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím càng thêm khủng bố.
Dương Nhược chỉ từng nhìn thấy chim nhỏ của mấy thằng nhóc trên đường phố, đây vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy chim nhỏ sau khi lớn lên, cho dù cô chưa từng nhìn thấy của những người khác thì cũng có thể từ trong phản ứng của Trần Thi Thi mà đại khái đoán ra được bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam sinh này hẳn là cực kỳ thô dài.