Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê

Chương 261: Tự tạo cơ hội

Bạch Ấu Vi đang lo lắng trong phòng chứa đồ.

Khoảng cách mà con thỏ phóng ra tia sét là trong vòng hai mét, bây giờ khoảng cách không đủ, cô ấy không thể giúp được gì!

Mặc dù cô có thể sai con thỏ đến gần con gấu, nhưng con gấu lúc nào cũng ở trong trạng thái điên cuồng, con thỏ khó theo kịp tốc độ của nó, hơn nữa còn phải cân nhắc đến khoảng cách với đồng đội!

Điện giật không thể so sánh với các phương thức tấn công khác, một khi sơ ý bị thương thì hậu quả khó có thể cứu vãn.

Lúc này mọi người mới nhận ra sức mạnh khủng khϊếp của gấu mẹ, đồng loạt di chuyện ra xa, dùng cách phân tán mục tiêu để ngăn chặn hành động của nó!

Không có vũ khí thuận tay, hơn nữa thực lực chênh lệch giữa 2 bên cách xa nhiều như vậy. Tất cả mọi người đều rất bị động, kể cả Thẩm Mặc.

Lần trước anh có thể chiến đấu với con ếch xanh là bởi vì trong hang có đủ không gian để anh thi triển. Hơn nữa con ếch không có móng vuốt sắc bén, khi bị Thẩm Mặc tấn công, nó giống như một con voi bị bọ chét ăn thịt.

Mà con gấu điên cuồng trước mặt này...

Bạch Ấu Vi không thể tưởng tượng nổi, nếu như Thẩm Mặc cũng bị đập một cái giống như Lý Lý, anh còn có thể sống sót không?

Cô không muốn đợi thêm nữa!

Thay vì chờ đợi cơ hội, hãy tự mình tạo ra nó!

Bạch Ấu Vi đẩy cửa ra ! Nhặt một cây chổi, đi ra ngoài, ném về phía con quái vật đó!

“Đồ ngốc, lại đây!” Cô đứng bên ngoài phòng chứa đồ, hung dữ nói với gấu mẹ.

Phía sau là vị trí thỏ đã nạp điện

Gấu mẹ quay người, duỗi thẳng nửa thân trên và gầm lên với Bạch Ấu Vi! chói tai!

Tiếng thú rống tràn đầy uy hϊếp cùng cuồng dã, không giống như hiệu ứng âm thanh trên TV, tiếng rống của con quái vật có thể khiến người ta tê cả da đầu, khơi dậy nỗi sợ hãi từ đáy lòng!

Bạch Ấu Vi cũng không ngoại lệ, nhịp tim tăng mạnh!

Nhưng cô không trốn tránh, không lùi bước! Chỉ chờ đợi con gấu lao tới, tiến vào phạm vi 2 mét sẽ liền đánh đánh bật nó trở lại!

Tuy nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra.

Sau khi con gấu gầm lên, vì một số lý do, thay vì tấn công Bạch Ấu Vi, nó lại chọn Đàm Tiếu đang đứng ở chân cầu thang.

Nó há cái miệng rộng đỏ tươi ra, chỉ với một cú cắn đã nghiền nát khúc củi mà Đàm Tiếu chọc tới!

Đàm Tiếu la lên!

Ngay khi anh ta nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ kết thúc thì con gấu cái đã lùi lại, nhổ ra vụn gỗ, thở hổn hển, chậm rãi quay người, lảo đảo bước ra ngoài ...

Cánh cửa từ từ đóng lại.

Tất cả mọi người còn chưa kịp hoàn hồn.

Mọi người nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc và nghi vấn trong mắt nhau.

Tại sao hai con gấu con không có tác dụng?

Tại sao con gấu không tấn công Bạch Ấu Vi?

Chẳng lẽ chỉ vì Đàm Tiếu ở gần hơn?

Không rảnh để suy nghĩ nhiều như vậy.

Nghiêm Thanh Văn và Tô Mạn chạy đến bên cạnh Lý Lý, sau khi kiểm tra sơ qua một lúc, họ cùng nhau cởi cúc áo của anh ấy, có một vết bầm tím cực lớn trên lưng anh ấy.

Nghiêm Thanh Văn cau mày, “ Lữ Ngang, băng vải!”

Lữ Ngang lập tức từ trong túi lấy ra một cuộn băng gạc nhỏ đưa cho anh, Nghiêm Thanh Văn quấn từng vòng quanh người Lý Lý.

Băng rất mỏng và hẹp, giống như đồ chơi mà lũ trẻ chơi trò bác sĩ dùng, sau khi quấn xong những vết bầm tím trên lưng lập tức biến mất, nhưng người vẫn không tỉnh lại.

Tô Mạn quỳ xuống bên cạnh Lý Lý và khóc, "Lý Lý, anh đừng có chuyện gì, đừng có chuyện gì ..."

Những người trên tầng lần lượt đi xuống. Sau khi nghe tiếng gầm rú của con gấu, họ biết có điều gì đó không ổn. . , hiện tại nhìn thấy cảnh tượng hỗn độn thê thảm ở tầng 1, biểu cảm càng hoảng sợ.

Nếu con gấu bùng nổ, điều đó có nghĩa là vật phẩm tìm thấy không chính xác.

Nhưng nếu không phải hai chú gấu con thì hai đứa con của gấutrong bài đồng dao là gì? !

“Lý Lý không sao chứ?” Chu Xu đi tới hỏi.

Nghiêm Thanh Văn lắc đầu, “Có thể là xuất huyết trong, không biết có gãy xương không, trước tiên cần băng bó một chút, khiêng cậu ấy lên trên ghế sô pha đi.”

Thẩm Mặc đem ghế sô pha bị đổ lật lại, có thể thấy rõ mấy vết cào của gấu lên ghế.

Nghiêm Thanh Văn trầm giọng nói: “Thân thể của Lý Lý đã thăng cấp, mạnh hơn người thường rất nhiều, nhưng một cú đánh của con gấu có thể khiến Lý Lý bị thương như vậy…” Anh ta dừng lại, ngẩng đầu nhìn Thẩm Mặc và Bạch Ấu Vi:

“ Độ khó của ngôi nhà búp bê này... không phải người bình thường có thể giải quyết"