Đàn Linh không muốn nghĩ nữa, làn gió đã lâu không gặp xua tan mùi ẩm ướt và lạnh lẽo mơ hồ trong tầng hầm, cùng với hương vị pheromone quấn quýt mãi mãi trong không khí, như thể cậu lại kiểm soát được bản thân một lần nữa.
Vì để thấy rõ hơn, cậu vội vàng dựa vào cửa sổ, thậm chí còn quên đếm ngược.
Bãi cỏ kia như một vùng quê, kéo dài đến cuối chân trời. Gió nhẹ tự do bay bổng, như có người truyền âm thanh mê hoặc trầm thấp, gió vuốt ve gương mặt của Đàn Linh, không khác gì ngón tay mềm mại của mẹ thiên nhiên. Trên chân trời xa xôi ngoài cửa sổ, biển ngân hà vắt ngang qua bầu trời đêm, tinh vân thi thoảng lại dao động hệt như pha lê lấp lánh, mang lại màu sắc tươi sáng cho bầu trời.
Đàn Linh không biết đây là nơi nào, cũng không biết mình có còn ở đại tinh hay không. Nhưng bên ngoài là sự tự do mà cậu khát vọng đã lâu. Cỏ cây trên cánh đồng bát ngát bao la không tỉ mỉ và chỉn chu như vườn hoa được vô số người làm vườn chăm sóc ngày đêm, nhưng với một Omega luôn sống cuộc đời an nhàn sung sướиɠ, nó có sức hấp dẫn lớn nhất thế giới.
Cả người Đàn Linh run lên, có cảm giác muốn nhảy xuống đó.
Trong tiếng tim đập nóng rực, Omega nói cho bản thân biết là sau này cậu còn cơ hội.
Sau khi lưu luyến nhìn lại lần cuối, Đàn Linh dồn hết sức mình khống chế đầu ngón tay run rẩy, cố sức đóng cửa sổ lại mà không phát ra âm thanh gì.
Sau khi cậu đóng cửa, không còn nhìn thấy cảnh đẹp kia nữa, chỉ còn bức tường đá lạnh lùng và cao chót vót trước mặt cậu, hệt như cảnh khốn cùng mà cậu không có cách vượt qua.
Omega ngơ ngác nhìn vách tường, bả vai gầy gò như sụp xuống, nhìn từ phía sau, hệt như một đôi cánh bị chém nát.
Bốn phút ba mươi tám giây. Đàn Linh lại trở về vòng tay ấm áp rộng rãi kia, cậu nhắm mắt lại.
Lần này cậu mơ thấy mộng đẹp.
Trong mộng không phải là thân thể bị chia cắt máu me đầm đìa, mà là một bãi cỏ lớn.
Đàn Linh đặt tên cho hành động của mình là dạo chơi buổi đêm.
Bãi cỏ vẫn luôn xuất hiện trong giấc mơ của cậu, hệt như một tín ngưỡng tinh thần ngắn ngủi, khiến tất cả nỗi đau trước mắt cậu biến mất.
Tâm lý thay đổi khiến Đàn Linh có thể đối mặt với ham muốn tìиɧ ɖu͙© bùng nổ một cách lạ thường của Alpha vào những ngày cuối cùng của kỳ phát tình. Hình như người đàn ông đã cho rằng sau khi cậu “tỉnh táo” sẽ không ngoan ngoãn như trước, bèn đè cậu xuống cᏂị©Ꮒ mãnh liệt. Có rất nhiều lần, Đàn Linh bị ép “chứa” dươиɠ ѵậŧ mà ngủ, hai cái huyệt đều bị nhét đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, Alpha ôm chặt lấy cậu, môi dán lên cạnh tuyến thể.
Trước khi nhắm mắt và sau khi tỉnh giấc, cậu bị hormone của R chiếm giữ.
Trông có vẻ như Omega đã không muốn chống cự nữa, cậu thả lỏng bản thân, sa vào tìиɧ ɖu͙© kịch liệt hết lần này tới lần khác như suy ngẫm kết cục.
Vào cái đêm cuối cùng trong chu kỳ này, cả người Đàn Linh run rẩy, tiếp nhận dươиɠ ѵậŧ kia thắt nút trong khoang sinh sản như những ngày khác. Tử ©υиɠ như đóng lại vì nhiệt độ phát tình giảm đi, không còn mềm mại ướt sũng chào đón như trước. Hình như người đàn ông cảm giác được chuyện này, hắn càng bóp chặt eo Đàn Linh, gần như là để lại dấu vết ứ bầm. Dươиɠ ѵậŧ cắm rút mạnh mẽ như phát huy tính chiếm hữu, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào khoang sinh sản.
Vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều nên cái bụng trơn bóng trắng tuyết hơi phình lên, hệt như mang thai tháng thứ tư. Đàn Linh cụp mắt khẽ kêu rên, da dẻ ửng hồng xinh đẹp, đôi mắt như ngậm ánh nước ướŧ áŧ, tỏa ra ánh sáng như diệu thạch.
Cao trào không khiến người đàn ông dừng lại, thể lực của Alpha rất tốt, hắn tiếp tục nhiệt tình cắm rút ở sau lưng cậu, hệt như một tên ác ma.
Người đàn ông ngắm nghía đầṳ ѵú có chiếc kẹp bạc trắng kia, con bướm bạc được chạm rỗng bị chọc bay lung tung, phát ra tiếng vang lanh lảnh như muốn theo gió đi xa, rồi như trốn trong lòng bàn tay thon dài với những khớp xương rõ ràng của người đàn ông, run rẩy như bị bẻ gãy hai cánh.
Khi lêи đỉиɦ, hoa huyệt run rẩy co rút thật chặt, rồi lại có vẻ là bị cᏂị©Ꮒ lỏng ra, nó thít chặt như điên. Người đàn ông xoay mặt Đàn Linh qua, cúi đầu hôn cậu, vươn đầu lưỡi liếʍ láp bờ môi mềm mại của cậu, cướp đoạt toàn bộ hơi thở.
Đàn Linh để mặc hắn hôn mình, cậu cao trào trong lúc khó thở. Omega trưởng thành như ngơ ngác trong phút chốc, câu khẽ nhếch môi, bụng trần bị hai tay che chở, giống như một thánh mẫu bị hành hạ thành kỹ nữ.
Làn da trắng nõn của cậu ửng đỏ đầy gợϊ ȶìиᏂ, như thể da thịt sắp tan chảy trong cao trào, nơi đuôi mắt vô thức toát ra vẻ quyến rũ, chẳng còn giữ được vẻ lạnh lùng xa cách cao quý ngày xua.
Đôi môi mềm mại run rẩy trong miệng của người đàn ông, hàng mi chớp chớp gần ngay trước mắt hắn, hít vào một hơi ướŧ áŧ mang theo hương thơm ấm áp. Alpha cười khẽ, lại cảm thấy thỏa mãn sau khi hưởng dụng một bữa tiệc lớn.