Một tiếng “bụp” vang lên, vì áp suất bỗng thay đổi nên miếng giấy niêm phong bị rách, rượu đỏ trong suốt có màu caramel tràn ra phun tung tóe xung quanh. Rượu xối mạnh lên cánh mông trắng tuyết ấm nóng của Omega, nhỏ giọt rồi chảy xuống, trông cực kỳ ướŧ áŧ bóng bẩy. Mùi rượu thơm bùng nổ trong không khí, khiến người ta mông lung mê muội.
Miệng nhỏ sưng đỏ khép mở như không hài lòng, vểnh lên đỏ bừng như bị cᏂị©Ꮒ nhiều lần, thịt mềm bên trong cũng lật ra ngoài, trông rất gợϊ ȶìиᏂ.
Cái mông thịt vểnh lên cao, lộ ra một lỗ nhỏ bị chơi đùa dâʍ đãиɠ, hệt như một dụng cụ mở nắp chai hình người thành thạo vì từng bị sử dụng nhiều lần, hoàn toàn không giống lần đầu tiên bị làm.
“Đồ dâʍ đãиɠ.” Giọng của Alpha hạ thấp, đầy nặng nề u ám.
Người đàn ông nhẹ nhàng giơ ngón tay mảnh khảnh với những khớp xương rõ ràng chọc vào đó, miệng huyệt ngoan ngoãn mυ'ŧ vào, lại bị lấp đầy như khó lòng nhịn được.
Vì động tác của hắn, Omega vùi đầu vào chăn, trốn tránh không muốn nhìn như thể không chịu được.
“Ư…”
Vài giọt rượu tẩm vào lỗ huyệt, cho cậu cảm giác cực nóng như bị thiêu đốt. Alpha mượn chất lỏng này, chầm chậm nhét dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng hoàn toàn của mình vào dụng cụ mở nút chai hình người.
Cắm vào một cách suôn sẻ, không gặp trở ngại, vách thịt thích ứng rất tốt, nhanh chóng mυ'ŧ lấy hắn như hải quỳ. Hậu huyệt không co giãn như hoa huyệt nhưng lại chật hẹp hơn, như đang vui mừng vì cuối cùng cũng mυ'ŧ được vật sống nóng rực.
Omega cứng ngắc bất động không khác gì một đồ vật, như thể trong tiềm thức cậu nhất quyết không muốn lấy lòng.
Dươиɠ ѵậŧ thô to đâm tới miệng tuyến tiền liệt một cách dễ dàng, người đàn ông nhấp vài lần, Đàn Linh mới thở dốc khó nhịn, xen lẫn vào đó còn có tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào hệt như tiếng khóc nức nở. Như là bị chạm vào chỗ nào đó, eo cậu dần dần nhũn ra như phản xạ có điều kiện.
“Ở đây sao?” Alpha kiên nhẫn hỏi lại, hắn lại mài nghiền vào đó. Mỹ nhân khẽ gật đầu, chầm chậm nằm xuống đệm giường như không muốn chống cự nữa.
“…Đừng đi.”
Sau khi bắn tinh, Omega chớp mắt, ôm lấy cánh tay của người đàn ông như dựa dẫm vào hắn. Cậu ngáp một cái, nhắm hàng mi dày lại.
Pheromone nhàn nhạt tỏa ra trong không khí, còn có pheromone ngọt ngào bay ra theo, khiến bất kỳ Alpha nào cũng phải mềm lòng, không từ chối được.
“…”
Một lát sau, đáp án vang lên trong không trung.
“Được.”
Có vẻ như Alpha hơi do dự, hắn ôm lấy người bên dưới, dùng pheromone của mình bao phủ cậu.
Bầu không khí ổn định sau khi làʍ t̠ìиɦ quanh quẩn trong không gian như cơn ác mộng mê đắm.
Trong không gian mờ tối, người đàn ông cao quý ôm cậu vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc đen mềm mại.
“Ngủ đi.”
Bọn họ ôm nhau, nằm cùng với nhau như một đôi tình nhân quái dị nhất.
Trong bóng tối, không ai nói gì, chờ tiếng nghiến răng của Đàn Linh vang lên, R cũng thấy mỏi, hắn nhắm mắt lại, hệt như thú hoang cũng có giây phút nghỉ ngơi.
“…Tôi không biết là cậu còn nghiến răng đấy bé cưng.” Giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng, kèm theo chút lười biếng khẽ vang lên, hắn hôn lên bên tai Omega một cái, cánh tay rắn chắc siết lấy cậu càng chặt.
Chờ tiếng hít thở nặng nề của người đàn ông vang lên, Omega chợt mở mắt trong bóng tối.
Cậu nhìn chăm chú vào một chỗ nào đó trong không trung với vẻ thất thần, có thể thấy rõ cảm xúc nơi đáy mắt.