Đàn Linh không biết gì, cùng với cảm giác mù mờ thông tin khiến cậu cáu kỉnh, hệt như bị xé toạc trên bàn giải phẫu, không còn dư lại gì, cậu còn không biết người đàn ông này là ai.
Cảm giác Omega thần phục, ăn cơm còn phải dựa dẫm vào mình khiến Alpha thỏa mãn, hắn giơ hai ngón tay cưỡng ép tách hai bờ môi hơi đỏ của Đàn Linh ra, liếʍ mυ'ŧ lấy khoang miệng cậu một cách mê say. Bị vò đầu bứt tóc, Đàn Linh chỉ đành bất đắc dĩ túm lấy cánh tay cường tráng của hắn, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ đang kề sát thân thể mình lại cứng lên lần nữa, đang chĩa vào bụng mình.
“Ư…a…”
Trong nụ hôn khiến người ta không thở nổi, bỗng nhiên Đàn Linh dùng hết sức cắn vào đầu lưỡi Alpha.
Người đàn ông kêu “sh” một tiếng đau đớn, hắn rời khởi đôi môi và buông cái ôm như gông cùm ra. Nhưng lúc này, Omega tiết ra một chút pheromone, cậu đứng phắt dậy, nhào tới cắn vào sau gáy người đàn ông đang đè lên người mình với tốc độ cực nhanh.
R mở to mắt nhưng lại không nhúc nhích.
Điều khiến Đàn Linh bất ngờ là mùi hương tuyến thể của Alpha rất sạch sẽ, hòa toàn không có khí tức đánh dấu lâm thời của Omega nào. Đàn Linh không cảm giác được mùi hương bài xích nào, chẳng có một chút gì. Chỉ có mùi hồng trà nhàn nhạt, rồi đến mùi sữa bò… cho tới khi hương cuối biến thành mùi lá bạc hà tán đi.
“A.” Alpha hít khí lên tiếng, che miệng mình, lại “chậc” một tiếng, một đường máu chảy ra khỏi khóe môi hắn. Hắn lau chút máu, máu chảy từ bàn tay đầy gân xanh nhô ra xuống dưới.
Đàn Linh nhắm nghiền mắt.
Nhưng cơn giận trong sự tưởng tượng của cậu không xuất hiện.
“Đau quá, lần sau em có thể nói trước với tôi được không?” Giọng nói trầm thấp xen lẫn ý cười chợt rót vào tai cậu, Alpha khẽ hôn lêи đỉиɦ đầu mềm mại của cậu.
Bàn tay hắn nấn ná vương vấn ở sau cổ Đàn Linh một cách mờ ám, hắn cất lời, lại ra vẻ bất đắc dĩ, “Vì sống sót, sao em có nhiều chiêu trò thế nhỉ?”
Đàn Linh mở to mắt, gương mặt đỏ ửng nhưng lại rất bình tĩnh.
Giọng cậu khàn đặc như vì đã lâu không lên tiếng, “Hiện giờ anh không thể gϊếŧ tôi ngay được.”
Ít nhất, dấu hiệu tạm thời của Omega với Alpha sẽ kéo dài liên tục một tháng. Lúc trước, thời gian này kéo dài hơn nhiều, nhưng vì không thể bắt kịp nhịp điệu trai gái dâʍ ɭσạи hằng đêm, nó từ từ rút ngắn theo quá trình tiến hóa.
Trong một khoảng thời gian dài của kỳ phát tình và kỳ nhạy cảm, nếu Alpha và Omega chỉ có lẫn nhau thì sẽ dần biến thành dấu hiệu mãi mãi, một khi tách ra, bọn họ sẽ suy yếu.
Pheromone Omega chầm chậm xâm nhập, đây là sự khẳng định về sinh dục. Alpha sẽ sinh ra cảm giác bảo vệ và chiếm hữu hoàn toàn, cùng với ham muốn tìиɧ ɖu͙© nâng cao một bậc. Trong thời gian đánh dấu, bất kỳ hành vi tổn thương tới Omega nào cũng sẽ khiến bọn họ nổi giận và nóng nảy.
Hơn nữa, R còn là Alpha đầu tiên thắt nút cho cậu, ảnh hưởng sẽ càng cao.
Người đàn ông nghiêng đầu qua một bên, Đàn Linh không thấy chút chần chừ nào trong con ngươi có một vòng màu vàng của hắn, điều này lại khiến cậu do dự.
Bỗng nhiên cậu có một suy nghĩ mơ hồ.
R không hề nghĩ tới chuyện gϊếŧ cậu.
Đàn Linh xóa đi suy nghĩ buồn cười này thật nhanh, với một tên Alpha tàn bạo như thế, có lẽ… quan hệ của bọn họ là người thuê và người mua, nó không thể thay đổi vì một lần làʍ t̠ìиɦ có đánh dấu. Cho dù cậu không thể hiểu được tại sao mãi mà R chưa ra tay, thì cậu vẫn phải nắm lấy cơ hội này.
“Đúng thế, cho nên chúng ta phải lợi dụng thật tốt.” Alpha khẽ nói.
Người đàn ông cúi đầu ôm lấy eo Đàn Linh, cắn lên tuyến thể của cậu.
Cái nóng cấp tốc tỏa ra, chứa nhiệt độ khi đánh dấu nhau, chúng lan tràn lên cao như sóng biển, khóa chặt thân thể muốn chạy trốn. Sóng nhiệt dồn dập hơn bất kỳ lần nào khác, như chìm trong sự giao hòa đôi bên.
Omega bất giác rùng mình, hai mắt thất thần.
Đàn Linh mờ mịt chớp mắt, ngón chân vô thức co quắp.
“Ư…”
Mỹ nhân ngồi trên khăn trải bàn bằng tơ lụa, hệt như một động vật vô cùng ngoan ngoãn. Dưới ánh nến ấm áp sáng ngời, thân thể trần trụi bị thương của Omega hiện ra rõ ràng, bên hông, cổ, mông đều là những vết đỏ hồng xanh tím, hoa huyệt khẽ mở rộng như thể không khép lại được.
Vệt đỏ từ từ lan ra khắp da thịt trắng như tuyết, hệt như bị màu sắc sáng trong được điểm tô, Alpha nhìn chằm chằm vào Đàn Linh, hắn nhẹ nhàng vuốt ve người cậu rồi chợt cúi đầu, hít ngửi vài hơi.
Sau khi bị đánh dấu, thân thể của Omega sẽ càng trưởng thành hơn. R vừa vuốt ve đầṳ ѵú đã bắt đầu sưng lên của Omega, vừa đút một ngón tay vào hoa huyệt khuấy đảo. Ngón tay kề sát vào hạt châu, nhẹ nhàng thở dài cao ngạo.
“Ưm…”
Toàn thân Đàn Linh nóng ran, tìиɧ ɖu͙© quen thuộc bị cậu kìm nén nhiều năm ập xuống chôn vùi cậu, hệt như sóng biển ngập trời ập lên bờ cát nhẵn nhụi tăm tối. Đàn Linh vô thức đáp trả, hai mắt mơ hồ, cái miệng nhỏ bên dưới ngoan ngoãn không hề chống trả, thịt mềm ướt sũng nhớp nháp dính vào ngón tay, nhiệt tình liếʍ mυ'ŧ mà không cần phải được dạy dỗ.
Hai bên cùng đánh dấu, kỳ phát tình tới trước thời hạn.
Đàn Linh nhận ra điều này, bỗng nhiên cậu cảm giác được không khí trong phòng như bị thiêu đốt.
Đây là lần đầu tiên cậu không dán miếng ức chế, không trải qua kỳ phát tình một mình, rõ ràng chuyện này cũng nằm trong kế hoạch của Alpha.