Lâm Huyền choáng váng, thậm chí có cảm giác hai chân như nhũn ra.
Thật sự không phải do hắn nhát gan, mặc kệ là ai đứng trước mặt mấy nghìn cường giả cảnh giới Đại Đế đều sẽ có phản ứng như vậy.
Cảnh tượng trước mặt thật sự rất hùng vĩ!
Lâm Huyền quan sát kỹ, phát hiện khí thế của mấy Đại Đế này đều giống như Hiên Viên Đại Đế.
“Nếu ta nhớ không lầm thì khi còn sống, cảnh giới của Hiên Viên Đại Đế là Đế Vương cảnh tầng một, lẽ nào cảnh giới của những người này đều giống nhau?”
Lâm Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Thần Sơn, Chúng Thần Đỉnh có tổng cộng ba trăm sáu mươi bậc thềm đá, ba mươi vị trí đầu đều là cường giả Đế Vương cảnh tầng một. Vậy chẳng phải càng lên cao càng bày linh vị của các vị Đại Đế có cảnh giới cao hơn nữa à?
Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Huyền hừng hực lửa, hắn rất muốn nhìn xem trên đỉnh Thần Sơn bày linh vị của người nào.
Đáng tiếc từ bậc thềm đá thứ ba mươi mốt trở lên, chữ khắc trên Linh Bài đã mơ hồ không rõ.
“Xem ra có điều kiện là cần đạt được thành tựu gì đấy mới kích hoạt được Linh Bài.”
“Trong mắt mấy Đại Đế này chỉ có một tia thần thái, chắc hẳn linh niệm lưu lại không đủ để trao đổi với ta.”
“Rốt cuộc tám vị Đại Đế để lại Thần Sơn cho ta là có dụng ý gì?”
Lâm Huyền suy nghĩ: “Hiên Viên Đại Đế kêu ta thử dung hợp công pháp... Đừng nói là?”
Hắn khẽ động linh niệm, mấy chục quyển công pháp từ Hoàng Giai cấp ba trở xuống xuất hiện trong hư không, bay lên phía trên Thần Sơn. Trang sách lật qua lật lại ‘rào rào’, vang vọng bên tai không dứt.
“Vậy mà thật sự xuất hiện!”
Công pháp xuất hiện, ánh mắt vốn u ám của đám Đại Đế bỗng trở nên sống động.
“Võ Đạo chính là đi ngược lại ý trời, chỉ có bỏ qua Thiên Đạo, giữ vững tín niệm không chết không phá mới có thể nhập đạo!”
Bên tại như nổ vang, một gã Đại Đế sung sướиɠ nói.
Tuy chỉ là một câu nói phổ thông nhưng lại khiến linh hồn Lâm Huyền run lên, được lợi ích không nhỏ.
“Đây là Đại Đế đang dạy ta tu luyện à?”
Trái tim Lâm Huyền như bốc lửa, nếu mấy Đại Đế này có thể dạy hắn tu luyện, hắn có thể ít đi đường vòng hơn!
Trước khi đá có thể trở thành ngọc, nơi này có hơn... Mấy nghìn vị Đại Đế!
Vị Đại Đế thứ nhất chính là người vừa mở miệng.
“Ta cho rằng Võ Đạo và Thiên Đạo không xung đột, so với việc nghịch thiên mà đi, không bằng thuận theo Thiên ý, có trời che chở, Võ Đạo tự nhiên bằng phẳng thông suốt!”
Linh hồn Lâm Huyền lại run lên, ý kiến khác nhau mang lại cho hắn rung động không giống nhau.
Hai vị Đại Đế lên tiếng chỉ là bắt đầu, ngay sau đó vị Đại Đế thứ ba, thứ tư cũng phát biểu luận điểm của bản thân.
“Đây là... Đại Đế luận đạo!”
Cả người Lâm Huyền đều đắm chìm trong đó, từng lời kiến giải độc đáo của mỗi một vị Đại Đế đều được hắn ghi nhớ trong lòng.
Bất tri bất giác, thời gian đã qua trăm ngày, lúc Thần Sơn quay về trạng thái bình tĩnh, Lâm Huyền chậm rãi tỉnh lại.
“Hóa ra... Đây mới là Võ Đạo!”
Mấy nghìn Đại Đế mà quay về Linh Vị, mà mấy trăm vạn công pháp bay múa đầy trời cũng hóa thành thư tịch vàng óng ánh.
Lâm Huyền duỗi tay chạm vào, thư tịch rơi xuống tay hắn, trên bìa có một chỗ trống.
“Đây là công pháp mới... Muốn để ta đặt tên à?”
“Nếu đã đến từ Chúng Thần luận đạo thì gọi là Thần Đạo Công Pháp đi!”
Vừa dứt lời, bìa sách còn trống trong tay Lâm Huyền hiện lên bốn chữ rồng bay phượng múa lấp lánh ánh vàng, Thần Đạo Công Pháp!
“Thần Đạo Công Pháp, Hoàng Giai cấp ba!”
Tuy rằng chỉ là Hoàng Giai cấp ba nhưng đều là những câu kim ngôn, quan trọng nhất là quyển công pháp này không có nhược điểm.
Công pháp hoàn mỹ vô khuyết!
Hơn nữa đợi đến khi cảnh giới của Lâm Huyền tăng lên, có thể dùng phương thức Đại Đế luận đạo để dung hợp thêm công pháp, tăng thứ bậc công pháp!
Công pháp có thể thăng cấp!
Nhớ ký nội dung công pháp trong đầu, Lâm Huyền tỉnh lại trong hiện thực!
Trên Chúng Thần Đỉnh, Đại Đế luận đạo chừng trăm ngày, trên thực thế mới chỉ trôi qua một chén trà mà thôi.
Đã nhận được Thần Đạo Công Pháp hoàn mỹ vô khuyết, Lâm Huyền lập tức tu luyện.
Tập trung vận chuyển một vòng công pháp, Thiên Nguyên khí mênh mông trong phạm vi mười dặm lập tức tụ lại, độ dày Nguyên khí trong Tàng Kinh Các đã vượt qua bên ngoài gấp mười lần!
May mắn hiện tại đã là ban đêm, trong Tàng Kinh Các không có người, bằng không sẽ khiến kẻ khác ngấp nghé.
Kẻ vô học không có tội, người mang ngọc mới có tội!
“Trước khi thực lực đủ hùng mạnh, không thể tu luyện trước mặt người khác, tránh có người chú ý đến Thần Đạo Công Pháp.”
Thiên Nguyên khí nồng đậm như chất tinh túy cất trong sữa bò rót vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Lâm Huyền, gân cốt vô cùng thoải mái.
Lâm Huyền chỉ cảm thấy cả người ấm áp, gân cốt bên trong cơ thể phát ra tiếng vang tách tách như đậu nổ không dứt.
Sau mười hơi thở, da thịt Lâm Huyền hiện lên ánh kim nhè nhẹ như đúc từ kim loại.
“Luyện Thể tầng một, Kim Phu!”
Sau ba mươi hơi thở, cơ bắp Lâm Huyền trở nên cứng cỏi tràn ngập lực lượng, cho dù trước mặt hắn có hai trăm cân đá lớn cũng có thể tùy tiện nhấc lên.
“Luyện Thể tầng hai, Huyền Thạch!”
Sau một nén nhang, cốt cách cả người Lâm Huyền giống như chế tạo từ kim cương, phá vỡ đá cứng dễ như chơi!
“Luyện Thể tầng ba, Thiết Cốt!”
Trong lòng Lâm Huyền dấy lên ngọn lửa cháy hừng hực, võ giả bình thường tu luyện một hai năm mới có thể đạt tới cảnh giới Luyện Thể tầng ba, hắn chỉ dùng thời gian một nén nhang đã đạt đến!
Không hổ là công pháp hoàn mỹ do Đại Đế luận đạo, theo tốc độ này, không tới ba tháng, hắn có thể đột phá đến Luyện Khí cảnh. Cho dù hôm nay có gặp được nữ hài trong Tuyết Đàm, hắn cũng có thể đánh bại nàng dễ dàng.
Đúng lúc Lâm Huyền chuẩn bị tiếp tục tu luyện, lỗ tai hắn chợt nhúc nhích.
Sau khi trở thành võ giả, năm giác quan của hắn đã nhạy cảm hơn rất nhiều, hắn có thể nghe thấy tiếng đập cánh của côn trùng bay qua trong Tàng Kinh Các.
Nơi cổng lớn Tàng Kinh Các truyền đến tiếng két két...
“Có người dùng lưỡi dạo nạy cử Tàng Kinh Các!”
Sắc mặt Lâm Huyền thay đổi, Tàng Kinh Các là nơi trọng yếu của Càn Long Tông, mỗi một bản công pháp hay võ kỹ đều đáng giá ngàn vàng, bên trong Các bày từng tầng cấm chế chồng chất. Không phải đệ tử Càn Long Tông đi vào sẽ ngay lập tức bị cấm chế đả thương.
“Càn Long Tông canh giữ nghiêm ngặt, người ngoài tông muốn lặng yên không tiếng động trộm sách khó như lên trời, e rằng do người trong tông gây ra.”
“Dựa theo quy định của tông môn, ngoại trừ tên nô bộc như ta, đám người còn lại không thể tiến vào Tàng Kinh Các, rốt cuộc là người nào có gan lớn như vậy?”
Lâm Huyền ngừng tu luyện, Nguyên khí tồn trữ trong Tàng Kinh Các chậm rãi tản đi.
Hôm nay hắn đã có tu vi Luyện Thể tầng ba, đi đường không phát ra tiếng động.
Hắn đi tới trước cổng chính, quả nhiên từ khe hở nơi cổng vươn ra một lưỡi dao mảnh, đang cạy mở chốt cửa, ngoài cửa truyền đến hai giọng nói.
“Hồ Tông, ngươi xác định tiểu tử kia ở bên trong? Xông vào Tàng Kinh Các ban đêm là tội lớn đấy!”
“Trương Phong đại ca, ngươi yên tâm, Lâm Huyền là nô bộc phụ trách quét dọn, ban đêm phải quét Tàng Kinh Các, chắc chắn đang ở bên trong.
Lâm Huyền khẽ nhíu mày, thế mà lại là Hồ Tông hắn đánh chạy lúc sáng.
“Hồ Tông, ta nói này, một tên nô bộc không có tu vi cũng có thể đánh ngươi thành đầu heo, đúng là ném hết mặt mũi của người ngoại môn chúng ta!”
“Tên tiểu tử Lâm Huyền này có chút kỳ lạ, Trương Phong đại ca, ngươi phải cẩn thận đấy!”
“Hừ! Trương Phong ta chính là võ giả Luyện Thể tầng bốn, lẽ nào không dạy dỗ được một tên nô bộc không có cảnh giới? Đúng là nực cười!”
Lâm Huyền đã nghe rõ, hôm nay Hồ Tông bị hắn đánh không cam lòng nên tìm người tới giúp đỡ.
Hắn cười khẩy trong lòng: “Luyện Thể tầng bốn à? Vừa khéo bắt ngươi tới luyện tay một chút!”