Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 4: Chúng Thần Đỉnh.

“Nguy hiểm thật, suýt chút nữa đã bị đánh chết.”

“Vất vả lắm ta mới trọng sinh, sao có thể chết oan ức như vậy được.”

“Tuy rằng mẹ nó dựa vào trí nhớ kiếp trước nhặt về một cái mạng nhưng vẫn rất mạo hiểm. Chỉ cần hơi sai sót một chút là ta biến thành một cái xác chết rồi.”

“Thực lực của ta mà mạnh mẽ như nữ hài kia thì đâu có phiền phức như vậy.”

“Bất kể thời đại nào đều là cường giả vi tôn, nắm đấm mới là đạo lý quyết định!”

“Phải nhanh chóng bắt đầu tu luyện thôi!”

Lâm Huyền đã đả thông toàn bộ kinh mạch và huyệt vị khắp người, hắn chỉ cần tìm một công pháp thích hợp, siêng năng tu luyện, trong vòng ba ngày, nhất định có thể đột phá Luyện Thể tầng một, trở thành võ giả chân chính.

Nhưng trên phía lựa chọn công pháp, Lâm Huyền lại gặp khó khăn.

Hắn chướng mắt công pháp trong Càn Long Tông, trong đầu của hắn có một trăm ba mươi triệu bản bí tịch đấy.

Trong đó có tổng cộng ba ngàn vạn loại công pháp.

Con đường võ đạo xem trọng tiến hành theo chất lượng. Tu luyện công pháp, đầu tiên phải xứng đối với cảnh giới của bản thân.

Nếu như Lâm Huyền cưỡng ép tu luyện công pháp Thiên gia, nhẹ thì giống như nữ hài vừa rơi vào Tuyết Đàm, kinh mạch đau đớn như bị xé rách, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết.

“Hiện tại ta còn chưa tới Luyện Thể tầng một, nhiều nhất tu luyện được công pháp Hoàng Giai cấp ba trở xuống mà thôi.”

Lâm Huyền khẽ động tâm niệm, lấy ra một quyển công pháp Hoàng Giai cấp ba từ trong trăm vạn quyển, mở ra trong đầu.

Hắn nhanh chóng đọc qua, không nhịn được thở dài liên tục.

“Công pháp từ Hoàng Giai cấp ba trở xuống, điểm yếu tính bằng đơn vị hàng ngàn. Tu luyện công pháp như vậy, không nói đến bị người khác ghét bỏ, hiệu suất còn quá thấp!”

Trong đầu có mấy chục vạn quyển công pháp Thiên Giai lại chỉ có thể xem chứ không thể luyện, khiến Lâm Huyền khóc không ra nước mắt.

“Vẫn không nên mơ tưởng xa vời, có nhiều bí tịch làm cơ sở như vậy, chỉ cần ta không chết trên con đường tu hành, trở thành Đại Đế, thậm chí là Chí Tôn chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi!”

Sửa xang tâm cảnh xong, Lâm Huyền lại bắt đầu lựa chọn công pháp.

“Nhiều công pháp như vậy, ít nhất cũng có tới sáu trăm hai mươi điểm yếu, dựa theo bình phẩm của Đại Đế và Chí Tôn trong sách tới lấp chỗ thủng vẫn không thể hoàn mỹ như cũ.”

“Nếu có cách dung hợp công pháp Hoàng Giai lại với nhau thì tốt rồi!”

Vừa nghĩ đến đây, đột nhiên tâm cảnh Lâm Huyền run rẩy dữ dội khiến lòng hắn vô cùng hoảng hốt.

Chờ hắn khôi phục ý thức, trăm vạn quyển công pháp trong đầu đã biến mất không còn gì, thay vào đó là một ngọn núi lớn phiêu đãng giữa tầng mây.

“Đây là... Chúng Thần Đỉnh!”

Lâm Huyền trợn mắt há miệng, ở kiếp trước hắn bị tám vị Đại Đế bắt lên Chúng Thần Đỉnh, truyền thụ một trăm ba mươi triệu quyển bí tịch, vỡ đầu mà chết.

Chúng Thần Đỉnh là nơi sau khi đám võ giả phát hiện Thiên Nguyên khí bắt đầu suy yếu, tất cả các cường giả chí tôn gồm Tam thiên Cửu Cảnh và Bát Hoang thập đế cùng chung tay xây dựng một cái Thần Sơn.

Thần Sơn lơ lửng trên tầng mây quanh nắm, là thánh địa tất cả võ giả thiết tha mơ ước!

Mục đích ban đầu của Chúng Thần Đỉnh là ngăn cản sự suy yếu, sau khi thất bại đã cải tạo nơi này thành chỗ lưu giữ bí tịch, truyền thừa võ đạo xuống dưới.

Bí tịch trong đầu Lâm Huyền đến từ nơi này.

Lâm Huyền phát hiện Chúng Thần Đỉnh trong đầu hắn hoàn toàn khác với Chúng Thần Đỉnh hắn từng nhìn thấy ở kiếp trước.

Lối vào Chúng Thần Đỉnh đã biến mất không còn gì, trên núi nhiều hơn ba trăm sáu mươi bậc thềm đá, bao quanh cả tòa Thần Sơn.

Trên mỗi bậc thềm đá đều cung phụng rất nhiều Linh Bài.

Lâm Huyền tới gần Thần Sơn, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là tên Linh Bài trên thềm đá thứ nhất.

Phần lớn những cái tên này đều rất quen thuộc, là Đại Đế phong vân một cõi ở thế gian!

Hắn quen thuộc với tám cái tên trong đó nhất.

“Hiên Viên Đại Đế, Đao Hoàng Đại Đế, Tinh Thần Đại Đế... Đây không phải là tám lão gia hỏa bắt ta tới truyền công à!”

Tám gã Đại Đế đã sàng lọc được Lâm Huyền ở kiếp trước, thế mà đã chết.

Dường như cảm giác được Lâm Huyền đến, tám Linh Bài bất ngờ tỏa ra ánh sáng chói mắt. Linh Bài vốn bằng gỗ lại biến thành Ngọc Bài chữ vàng, tản ra nguyên khí dao động khó nói nên lời.

Lâm Huyền hoảng sợ, chỉ trong nháy mắt, tám bóng dáng hiện lên trước mặt hắn.

Không phải là tám vị Đại Đế bắt hắn truyền công ở kiếp trước thì là ai?

“Tám tên súc sinh các ngươi còn sống?”

Nhớ tới cảnh ngộ tàn ác bị truyền công khi còn sống, Lâm Huyền thốt ra hai chữ ‘súc sinh’.

Hiên Viên Đại Đế trước mặt hắn mắng chửi: “Lâm Huyền, tám người chúng ta hao hết tu vi suốt đời giúp người trọng sinh, cho dù trong lòng ngươi có oán hận cũng không được mắng khó nghe như thế?”

“Các ngươi... Thật sự chết rồi?”

Đứng trước mặt Lâm Huyền là tám người mạnh nhất thế gian ở kiếp trước của hắn, vậy mà lại tự nguyện từ bỏ tu vi và tính mạng của mình để hắn trọng sinh?

“Linh Bài đều bày ở đây rồi, ngươi còn nghi ngờ gì không?”

“Được rồi, không nói nhảm nữa, linh niệm còn sót lại của tám người chúng ta không thể duy trì được lâu, về sau ngươi phải luôn ghi nhớ.”

“Ở kiếp trước chúng ta phát hiện thế giới sắp sụp đổ, đến lúc đó sinh linh trên thế gian không thể tiếp tục sống sót.”

“Để giữ lại một chút hi vọng, chúng ta tìm được người có ký ức ưu việt là ngươi, truyền hết một trăm ba mươi triệu bản bí tịch trên Chúng Thần Đỉnh cho ngươi.”

“Chúng ta tìm tòi nghiên cứu lịch sử, phát hiện thời đại mạt pháp đến không ngẫu nhiên, rất có thể bên trong có yếu tố con người.”

“Sứ mạng của ngươi chính là tìm ra nguyên nhân, ngăn cản nó!”

“Cứu vớt thế giới!”

Lâm Huyền há to miệng, bản thân chỉ là một gia hỏa mới trở thành võ giả, lại muốn đi cứu vớt thế giới?

“Ta nói này các vị Đại Đế, chuyện đùa này có hơi lớn rồi.. Ít nhất người có năng lực hủy diệt thế giới cũng là cấp bậc Chí Tôn đấy? Ta đâu có đánh thắng được.”

Sắc mặt Hiên Viên Đại Đế vô cùng nặng nề: “Theo nghiên cứu của chúng ta, e rằng cảnh giới của người muốn hủy diệt thế giới còn cao hơn cả Chí Tôn!”

Cảnh giới võ giả có chín tầng, tầng thứ chín là Chí Tôn Cảnh, lẽ nào phía trên Chí Tôn còn có tầng thứ mười?

Nhìn chung trong dòng sông lịch sử, Lâm Huyền chưa từng nghe thấy có nhân vật nào như vậy tồn tại.

“Vì để cho ngươi nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, trước khi chết, tám người chúng ta đã bày Linh Bài cường giả trên thế gian qua các thời kỳ phía trên Thần Sơn!”

“Không phải ngươi muốn dung hợp công pháp à? Đến thử xem!”

Ánh mắt của Hiên Viên Đại Đế và bảy vị Đại Đế khác dần dần trở nên u ám, linh niệm bọn họ lưu lại sắp tan biến.

“Lâm Huyền, sứ mạng cứu vớt thế gian, giao cho ngươi đấy!”

“Đừng để chúng ta thất vọng!”

Nói xong câu này, trong mắt tám vị Đại Đế không còn thần thái.

Lâm Huyền hít sâu một hơi, trọng sinh một đời cũng nên sống vẻ vang mới được, hình như cứu vớt thế giới là một lựa chọn rất tốt nhỉ.

Hắn quỳ rạp xuống trước người tám vị Đại Đế, dập đầu chín cái liên tiếp.

“Cảm tạ ơn tái tạo của các vị Đại Đế!”

Khi Lâm Huyền dập đầu Đệ Cửu, cả tòa Thần Sơn ầm ầm chấn động, ánh sáng vàng kim chói mắt phóng thẳng lên trời.

“Có chuyện gì thế?” Lâm Huyền vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy ba mươi Linh Bài ở các thềm đá đầu trên Thần Sơn đều hóa thành Ngọc Bài chữ vàng.

Trước mỗi một khối Linh Bài đều có một cường giả khí thế mênh mông đang đứng! Liếc nhìn qua, ước chừng có mấy ngàn người!

Đại Đế, tất cả đều là Đại Đế!

Cường giả Đại Đế có lưu lại danh hào trên lịch sử đều xuất hiện trước mặt Lâm Huyền!