Chương 10: Anh đây đêm nay liền ngủ tạm giường của em vậy
Cửa phòng bị cha Nguyễn mở ra, “Mai Mai, Trần Trúc đâu?”
Nguyễn Mai mặt đỏ hây hây, lộ ra không bình thường đỏ ửng. Mở to đôi mắt ngập nước nói dối, “ Dạ, anh ấy sửa bài xong bài thi liền về nhà.”
“ Ừm, trở về rồi sao. Mẹ con đêm nay không trở lại, con làm xong bài tập thì đi ngủ sớm một chút. Cha đã đem cửa lớn khóa rồi, con không cần phải để tâm nữa.” sau đó lui ra ngoài, nghĩ nghĩ cảm thấy không đúng, lại đẩy cửa đi vào, làm con gái nhỏ mới vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi lại sợ hãi.
Cha Nguyễn hỏi, “ Bài tập làm xong chưa? Hôm nay sao sớm như vậy đã lên giường, có phải không thoải mái ở đâu hay không?” Nói xong liền muốn đi lại đây.
Hai tiểu gia hỏa đều khẩn trương, Nguyễn Mai lúc này gương mặt toàn bộ đều hồng, đôi mắt trên mặt đều ngập tràn ý xuân . Cha Nguyễn đứng ở cửa, phòng tối tăm chỉ có đèn bàn sáng lên, cách khá xa thấy không rõ cái gì.
Cha Nguyễn là người từng trải, vừa tới gần, khẳng định cái gì đều phát hiện.
Huống chi Trần Trúc còn đem mình cất giấu ở trong ổ chăn của cô , tuy rằng Nguyễn Mai cuối cùng cũng tay mắt lanh lẹ, lại kéo thú nhồi bông cá heo cùng anh hùng Brown qua ngang người ở trên giường. Nhưng chỉ với hai món đồ chơi này vẫn cảm thấy không cách nào giấu được hương vị tìиɧ ɖu͙© .
Nguyễn Mai không biết , động tác chột dạ thuần túy này. Ở trong mắt người đàn ông trung niên chỉ là nhìn thấy trên giường con gái chất đầy món đồ chơi bằng lông nhung tùy tiền ôm lấy mà thôi, quả thực là chuyện hết sức bình thường .
Nguyễn Mai cái khó ló cái khôn nói: “Bụng con đau! giống như cái kia tới.” Nguyễn Mai ôm bụng kêu a a giả đau, quên trong ổ chăn còn có Trần Trúc, mông đỉnh đầu, không nghiêng không lệch chạm tới trên bụng nhỏ Trần Trúc .
Trần Trúc nhướng mày, bình tĩnh nâng mông cô.
Nguyễn Mai mặt đỏ hồng, đỉnh đầu như bốc khói nói: “Cha con không có việc gì, bài tập cũng làm xong rồi. Chính là muốn ngủ trước một lát.”
Nhắc đến cái này liền xấu hổ rồi.
Cha Nguyễn hơi hơi có chút không được tự nhiên, nam nữ khác biệt, con gái tới kinh nguyệt -- chuyện này người làm cha thật sự giúp không được gì. Cha Nguyễn chỉ có thể cực kỳ thẳng nam nói một câu, “Vậy con uống nhiều nước ấm, nghỉ ngơi cho tốt nhé ”liền đóng cửa lại đi rồi.
Trong ổ chăn hai người lần này không có vội vã đem tâm chú ý đến trên bụng. Dựng lỗ tai nghe trong chốc lát, xác định cha Nguyễn đích thực đã đi xa. Tiếng cửa phòng cha mẹ mở ra, Nguyễn Mai vui vẻ” cha em vào phòng rồi.”
Trần Trúc từ trong ổ chăn ló ra đầu, bình tĩnh vỗ vỗ mông cô.
Tiếp theo, Nguyễn Mai đột nhiên sét đánh giữa trời quang nói: “Không tốt, tiếng cửa phòng mở, cha em liền khóa phòng trộm cửa cũng đóng rồi!”
Nhà họ Nguyễn là một căn nhà được thiết kế theo phong cách không khác gì những căn nhà khác-- trong ngoài hai tầng đều là cửa lớn, một tầng là cửa phòng trộm, một tầng là gỗ đặc sơn . Cửa phòng trộm cửa làm bằng sắt, không cần bàn cãi mở cửa đóng cửa động tĩnh đều cực kỳ lớn.
Trần Trúc xấu xa cười nói: “Anh đây đêm nay liền ngủ tạm giường của em vậy.”
Trời vừa mới sáng , Nguyễn Mai chống cả người giống như bị nghiền qua , trước khi cha vào cửa liền đem quần áo mặc xong từ đầu đến chân . Đem Trần Trúc cùng quần áo của hắn nhét vào tủ quần áo.
Chăn mỏng dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuộn lại đem đi , ném vào trong máy giặt.
Đem khăn trải giường đổi .
Cha Nguyễn phải đi làm sớm, tối hôm qua mẹ Nguyễn không trở về. Hắn vì con gái rượu làm tốt cơm sáng thì đã muộn rồi, vội vàng gõ cửa. Thấy con gái ăn mặc chỉnh tề cũng đang tính toán bắt đầu xuất phát.
Ngạc nhiên nói: “Con hôm nay sao lại dậy sớm như vậy.”
Phòng có hương vị rất kỳ quái, cha Nguyễn nhăn lại cái mũi, hỏi: “Cái mùi gì vậy con.”
Nguyễn Mai phun cho cha mình một thân nước hoa, “Nước hoa thôi ạ. Con đều lớn như vậy, phun chút nước hoa có sao đâu.”
“Hắt xì, hắt xì.” cha Nguyễn liền đánh vài cái hắt xì, dưới cánh mũi đều là mùi nước hoa dày đặc . Cái này quá tốt rồi, trong lúc nhất thời cha Nguyễn mùi gì cũng ngửi không được.