Edit + Beta: Meow Sama
Ý tứ thật sự mà Mạnh Tranh Vanh muốn biểu đạt là gì tất nhiên Hứa Nguyện biết rõ, đơn giản là để phòng trường hợp trong lúc giám đốc tài chính nghỉ thai sản có người rắp tâm bất lương, cho nên tìm một người đến phòng tài chính tọa trấn để ngăn chặn những người như vậy.
Người thích hợp nhất chính là cô, dù sao hiện tại cô cũng là bà chủ Mạnh thị, bất luận bà chủ có bản lĩnh hay không thì cũng không ai có gan dám gây sóng gió ngay dưới mí mắt bà chủ hết.
Quyết định này của Mạnh Tranh Vanh rất hợp tâm ý Hứa Nguyện, dù là ở thời đại nào, tài chính cũng là một mảng vô cùng quan trọng, không thể bỏ qua, cô cũng rất sẵn lòng qua đó học hỏi thêm chút ít kinh nghiệm.
“Tôi không có ý kiến.”
Nghe Hứa Nguyện nói vậy, Mạnh Tranh Vanh mới hoàn toàn yên tâm.
Chuyện này tạm thời đã được giải quyết xong, dọc theo đường đi hai người cũng không nói thêm gì khác, cũng không biết qua bao lâu, xe chạy vào bãi đỗ xe, tài xế xuống xe cung kính mở cửa xe, Hứa Nguyện bước xuống cùng Mạnh Tranh Vanh.
“Để tôi đưa em đến phòng tài chính, tối qua tôi cũng đã nói qua với giám đốc tài chính rồi, năng lực cô ấy không tệ, vẫn còn thời gian hai tháng, nếu em bằng lòng thì cô ấy có thể dạy em rất nhiều thứ.”
Có thể được Mạnh Tranh Vanh đánh giá như vậy, Hứa Nguyện cũng bắt đầu tò mò không biết rốt cuộc giám đốc tài chính là nhân vật như thế nào.
Nhóm nhân viên phòng tài chính mới sáng sớm tinh mơ đã gặp ông chủ lớn của bọn họ, còn chưa kịp kinh hồn táng đảm đã nhìn thấy Hứa Nguyện đi theo phía sau Mạnh Tranh Vanh, mọi người đều giật mình, nhóm công nhân này bình thường cũng chưa từng gặp Hứa Nguyện, trong lúc nhất thời không ai biết cô gái xinh đẹp này là ai.
Giám đốc tài chính là là một người phụ nữ bụng bầu tròn vo, không biết có phải bởi vì mang thai hay không mà cảm giác cô ấy mang lại cho người khác rất ôn nhu, thấy Mạnh Tranh Vanh và Hứa Nguyện đi vào thì nhanh chóng đứng dậy, gọi điện thoại phân phó trợ lý bên ngoài pha cà phê.
Tay Mạnh Tranh Vanh rất tự nhiên khoác trên vai Hứa Nguyện.
Đây là show tình cảm trước mặt cấp dưới, có thể trợ giúp Hứa Nguyện lập uy.
Nhưng cả người Hứa Nguyện lại không được tự nhiên, trong chớp mắt đó, cô thậm chí còn có ý nghĩ cho Mạnh Tranh Vanh một đòn ném qua vai, nhưng lại không dám.
“Đây không phải Hoàng Thượng đây không phải Hoàng Thượng đây không phải Hoàng Thượng!”
Cô tự cổ vũ bản thân như vậy.
Mạnh Tranh Vanh nói với giám đốc tài chính: “Đây là phu nhân nhà tôi, sau này làm phiền chị rồi.” Sau khi nói xong lời này, hắn quay đầu nói với Hứa Nguyện: “Đây là người tôi nhắc tới với em, Lynn.”
Giám đốc tài chính Lynn đưa tay ra bắt tay với Hứa Nguyện: “Mạnh phu nhân, tôi lớn hơn cô gần một giáp, nếu cô không ngại thì cứ gọi tôi là chị Chu là được.”
“Chị Chu, sau này nhờ vào chị cả.” Hứa Nguyện biết, ở trước mặt người như vậy, biểu hiện tốt nhất là tỏ ra vô tri một tí, cô chớp chớp mắt với chị Chu.
Vừa rồi chị Chu đã nói rất rõ ràng, chị ấy lớn hơn cô gần một giáp, mà Mạnh Tranh Vanh tín nhiệm chị Chu như vậy, cho dù chị không ở nơi này nửa năm thì địa vị của chị ấy cũng không bị ảnh hưởng gì, tuy rằng hiện tại cô là Mạnh phu nhân, nhưng so ra, cô là một người mới, nếu thật sự muốn học hỏi từ chị Chu trong thời gian hai tháng này thì từ giờ trở đi, vị trí của cô ở trước mặt chị Chu không phải Mạnh phu nhân mà là một em gái nhỏ.
Nói như vậy, tin tưởng chị Chu có thể vui lòng dạy cô những thứ thật sự hữu dụng.
Hứa Nguyện có dáng vẻ xinh đẹp, hơn nữa hôm nay còn trang điểm ăn diện, cô vốn dĩ đã trẻ trung, hiện tại nhìn càng giống sinh viên mới ra trường, vẫn còn nét ngây thơ hồn nhiên của trẻ con.
Chị Chu cười cười, không nói gì, nhưng có thể nhìn ra được, trước mắt chị ấy không có cảm giác chán ghét đối với cô, đây cũng được xem như là một kết quả khá tốt.
Tay Mạnh Tranh Vanh vẫn khoác trên vai Hứa Nguyện, hắn cúi đầu nhìn Hứa Nguyện một cái, sau đó nói với chị Chu: “Tôi không làm chậm trễ thời gian của mọi người nữa, chị Chu, nhờ chị nhé.”
Nói chuyện xong với chị Chu, Mạnh Tranh Vanh và Hứa Nguyện cùng nhau ra ngoài, chị Chu theo sau.
Sau khi Mạnh Tranh Vanh đi được vài bước, như sực nhớ tới gì đó, lại xoay người lại.
Hắn đương nhiên biết hiện tại nhóm nhân viên phòng tài chính nhìn thì như đang nghiêm túc làm việc gọi điện thoại, nhưng trên thực tế lại đều đang dựng lỗ tai nghe ngóng động tĩnh bên này.
Hứa Nguyện vẫn còn quá trẻ tuổi non nớt, trước kia cũng không có kinh nghiệm làm việc, từ trước đến nay luôn được người khác nâng niu trong lòng bàn tay, cũng không có tâm cơ gì, hắn hơi lo cô không thể khống chế được hoàn cảnh như vậy.
Thân là chồng cô, ít nhất cũng phải làm chút gì đó cho cô.
Khoa trương chứng tỏ với toàn bộ nhân viên đây là vợ hắn, là bà chủ Mạnh thị, có hơi cố ý quá rồi, hơn nữa hắn cũng không quen làm chuyện như vậy...
Mạnh Tranh Vanh đi đến trước mặt Hứa Nguyện, dùng âm lượng không lớn không nhỏ đủ cho mọi người đều có thể nghe rõ cười nói: “Giờ nghỉ trưa để trợ lý đưa cơm cho em hay là em đi lên ăn cùng tôi?”
Có mấy nhân viên hít vào một hơi, lúc này mọi người đều đã biết thân phận của cô gái xinh đẹp này nhất định không vừa.
Hứa Nguyện cũng hiểu dụng ý của Mạnh Tranh Vanh, theo lý mà nói, hẳn là cô phải cảm kích mới phải, nhưng đối diện với gương mặt này, cô có thể cố nhịn không mềm nhũn chân đã là giỏi lắm rồi, thật sự không có cách nào liếc mắt đưa tình giống hắn được.
Giả vờ cũng không giả vờ được cơ.
Hứa Nguyện đành phải căng da đầu nói: “Đều được.”
“Vậy ăn cơm cùng nhau đi.”
Thật ra Mạnh Tranh Vanh rất muốn sờ đầu cô nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, như vậy lại thành giả trân quá đỗi, không ổn không ổn.