Cảm xúc khác thường từ chiếc đũa mang đến từng trận run rẩy, động tác của Cố Trầm mười phần mềm nhẹ, nhưng chính phần mềm nhẹ này chạm trúng tiếng lòng Lâu Tiểu Bắc.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Qυầи ɭóŧ bị đẩy sát vào vách thịt, Lâu Tiểu Bắc không nhịn được run chân, thoải mái tới da đầu tê dại, dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống từng dòng.
Dâʍ ɖị©ɧ từ hoa khẩu chảy xuống kẽ mông, nhiễm ướt cả sô pha, để lại những dấu vết da^ʍ mĩ.
Cố Trầm thấy thế, ngón tay di chuyển theo rãnh mông, bôi trơn đầy đủ làm hắn cười ra tiếng.
“Chị thật nhiều nước ~”
Lâu Tiểu Bắc không dám nói lời nào, chỉ sợ tiếng rêи ɾỉ tràn ra.
“Thoải mái không?”
Cố Trầm nhìn vào mắt Lâu Tiểu Bắc hỏi.
Lâu Tiểu Bắc không đáp, Cố Trầm dứt khoát ngừng lại động tác trên tay, đôi con ngươi màu đen nghiêm túc nhìn Lâu Tiểu Bắc.
“Nếu chị cảm thấy khó chịu, em sẽ không động nữa.”
Lâu Tiểu Bắc cơ hồ muốn mắng ra tiếng, chỉ có thể tự sa ngã nói: “Thoải mái, rất sướиɠ!”
Cố Trầm lúc này mới lộ ra nụ cười tươi thỏa mãn, hắn nhẹ nhàng thao tác ngón tay, làm đôi đũa bạc kẹp lấy qυầи ɭóŧ, theo vách hoa huyệt kéo ra ngoài.
Thịt huyệt ướŧ áŧ non mềm bị động tác xoay tròn kí©ɧ ŧɧí©ɧ chi phối nửa người dưới, cô vừa chịu đựng kɧoáı ©ảʍ vừa nói: “Anh…. Anh mau một chút!”
Cố Trầm như chuẩn bị buông tha người đáng thương dưới thân, hắn bỗng nhiên gia tốc chiếc đũa, Lâu Tiểu Bắc không hề phòng bị thét chói tai, kɧoáı ©ảʍ giống như điện giật xuyên thấu vào não cô. Chờ cô hoàn hồn, Cố Trầm đã kéo được mảnh qυầи ɭóŧ không thành hình dạng ra.
Qυầи ɭóŧ màu thuần trắng ban đầu đã dính đầy các loại dâʍ ɖị©ɧ tϊиɧ ɖϊ©h͙, Cố Trầm kẹp nó, đặt trước mũi.
Mùi hương cam quýt ngọt lại dâʍ đãиɠ.
Hắn không kiềm chế được sự hưng phấn trong lòng, nhìn về phía Lâu Tiểu Bắc đang thất thần.
Lâu Tiểu Bắc không nhận thấy gì, cô vừa thở hổn hển hai hơi, đột nhiên Cố Trầm đè tới.
Giọng người đàn ông khàn khàn, dư*ng v*t thô tráng cách quần cọ cọ lên hoa huyệt Lâu Tiểu Bắc.
Bị trêu đùa tới cao trào chung quy vẫn kém bị gậy thịt thô to thao đến cao trào, Lâu Tiểu Bắc lập tức không chịu nổi. Hoa huyệt không tự chủ được đóng mở, ngay cả vòng eo cũng ẩn ẩn phối hợp.
Đôi mắt Cố Trầm cũng hồng hồng.
Hắn cẩn thận hỏi: “Chị, em có thể làm chị không?”
“Em thật khó chịu, cho em có được không?”
“Gậy thịt lớn sẽ lấp đầy chị, sẽ làm cho chị sướиɠ muốn chết.”
“Chị ơi….”
Hắn cọ không ngừng, tính dục trong cơ thể Lâu Tiểu Bắc dần tích lũy, thân thể sớm bị thao đến thuần thục bắt đầu chủ động hùa theo.
Mau làm cô đi, thoả mãn cô. Nóng rực, gậy thịt thô tráng.
Cô rốt cuộc đặt tay lên mắt, gật đầu nhẹ đến gần như khó phát hiện.
Đôi mắt Cố Trầm trong nháy mắt nóng bỏng.
Hắn túm lấy dây lưng của mình, qυầи ɭóŧ lập tức lộ ra. Hắn túm lấy tay Lâu Tiểu Bắc, khẩn cầu nói: “Chị, sờ nó đi, vuốt ve nó.”
Tay Lâu Tiểu Bắc sờ đến gậy thịt nóng bỏng kia, ngón tay không khống chế được run rẩy.
Cô khẩn trương lấy gậy thịt ra, kéo xuống dưới, xoa bóp đầu nấm đang trướng đại sung huyết. Mã mắt Cố Trầm chảy ra ái dịch, Lâu Tiểu Bắc dùng lòng bàn tay bôi trơn.
Người đàn ông rêи ɾỉ.
Hắn hồng đôi mắt, đem dư*ng v*t để bên hoa huyệt Lâu Tiểu Bắc.
“Chị, em muốn tiến vào.”