Cưỡng Chế Tính Ái

Chương 16: Tiếp tục xe chấn

Sắc mặt Tần Dương âm trầm.

Động tác trên tay hắn càng gắng sức, không trả lời Lâu Tiểu Bắc.

“------- Ân a!”

Qυầи ɭóŧ Lâu Tiểu Bắc rách một đường, tức khắc bị Tần Dương chọc đi vào. Cô hơi ngẩng cổ, trên cần cổ trắng tinh có mồ hôi. Xe chạy, tốc độ chuyển động mang đến kɧoáı ©ảʍ khác lạ, tài xế bỗng nhiên phanh lại một cái, côn ŧᏂịŧ Tần Dương liền thọc vào chỗ sâu nhất.

Qυầи ɭóŧ chỉ còn mép vải dán bên ngoài, nhưng chẳng ai quan tâm nó.

Lâu Tiểu Bắc bị Tần Dương thao nhiều lần như thế, Tần Dương vẫn không chịu nói cho cô Mạc Tử Hành ở đâu. Ngay cả vấn đề Mạc Tử Hành có trở về hay không, cũng không có đáp án.

Lâu Tiểu Bắc di động lên xuống, dáng người lả lướt, tao huyệt chặt khít, cái miệng nhỏ phía dưới lúc đóng lúc mở, kẹp chặt đến mức mã mắt Tần Dương tê rần.

Cô híp mắt, sung sướиɠ hưởng thụ, thậm chí mang theo chút mỉm cười.

Sắc mặt âm trầm của Tần Dương dần dịu bớt.

Lâu Tiểu Bắc thường xuyên bị hắn thao đến cao trào, nhưng chưa bao giờ vui vẻ bị hắn thao.

Cô không vui vẻ, cho dù hắn thấy thoả mãn, thoả mãn xong trong lòng cũng chỉ có mất mát.

Tần Dương chết lặng, tự sa ngã, cúi đầu hôn xương quai xanh Lâu Tiểu Bắc, hung hăng mυ'ŧ thật mạnh phía trên, nháy mắt đã tạo ra một dấu hôn. Giống như làm một cái đóng dấu, như vậy Lâu Tiểu Bắc sẽ thuộc về hắn.

Eo Lâu Tiểu Bắc vặn càng kịch liệt hơn, vừa cọ vừa kẹp, đôi tay cô vòng trên vai Tần Dương, mị hoặc, há miệng muốn nói gì đó.

Tần Dương rốt cuộc không khống chế được nữa, hung hăng hôn lên môi cô. Không cho Lâu Tiểu Bắc nói chuyện.

Hắn nuốt lấy đầu lưỡi cô, một phen bế cô lên ghế dựa, hung hăng thao lộng.

Côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa dài, rốt cuộc thọc toàn bộ vào trong! Cơ bắp phần eo hắn co rút, không ngừng đảo lộng, Lâu Tiểu Bắc bị lộng đến lơ ngơ, ngoài miệng không ngừng nuốt nước miếng. Môi lưỡi hai người mang theo hơi thở huyết tinh, phảng phất như đang phát tiết cái gì.

Cánh tay Lâu Tiểu Bắc chảy xuống, vô lực rũ bên eo Tần Dương. Âu phục trên người Tần tổng hỗn độn, tay Lâu Tiểu Bắc từ vạt áo thăm dò vào trong, vuốt ve lưng Tần Dương.

Eo Tần Dương tê rần, sau đó bắn. Còn Lâu Tiểu Bắc cũng sướиɠ tới cực hạn, tiếng nức nở của cô bị Tần Dương lấp kín.

Hai người thở hổn hển.

Xe vững vàng dừng lại.

Bên ngoài cửa xe đã là Liễu Viên.

Tài xế không dám nói lời nào, Lâu Tiểu Bắc chậm rãi bò từ trên người Tần Dương xuống, ngồi ở một bên sửa sang lại quần áo của mình. Tần Dương lấy giấy lau dư*ng v*t của mình, quay đầu nhìn Lâu Tiểu Bắc.

Ai cũng không nói chuyện.

Lâu Tiểu Bắc thong thả duỗi tay thọc vào tiểu huyệt của mình, muốn kéo qυầи ɭóŧ ra. Nhưng nó bị gậy thịt đáng chết của Tần Dương chọc vào quá sâu, nửa ngày cũng kéo không ra.

Ngón tay chạm vào lỗ nhỏ tê dại làm thân thể cô nhẹ run rẩy, tìиɧ ɖu͙© đi qua, trái tim cô dần dần trầm xuống.

Cô vừa mới làm gì? Chủ động cầu hoan với Tần Dương?

Không, cô chỉ muốn tìm hiểu tin tức của Mạc Tử Hành trên người Tần Dương mà thôi!

Cô tuy rằng khuất phục với tìиɧ ɖu͙©, say mê với tìиɧ ɖu͙©, nhưng cô có được tin tức Mạc Tử Hành sắp trở về.

Tay Lâu Tiểu Bắc phát run, cô càng nghĩ càng lạnh, móng tay làm chính mình bị thương cũng không cảm giác được. Có lẽ bởi vì qυầи ɭóŧ quá sâu không lấy ra được, Lâu Tiểu Bắc gấp đến độ đỏ mắt.

Thẳng đến khi Tần Dương cầm tay cô.

Bàn tay kia thật nóng.

Hắn túm tay Lâu Tiểu Bắc ra, kéo váy cô xuống che hạ thể, lại cầm khăn giấy ném cho Lâu Tiểu Bắc.

“Cứ để vậy đi.”

Nói xong, hắn mở cửa xuống xe.

Lâu Tiểu Bắc mím môi, mặc áσ ɭóŧ cẩn thận, rồi theo hắn xuống xe.

Cô bị làm cho nhũn chân. Tiểu huyệt còn kẹp qυầи ɭóŧ, gió thổi qua, cô liền không nhịn được mà kẹp chặt.

Tần Dương đã đi xa, Lâu Tiểu Bắc dừng một chút ở cạnh xe mới bước nhanh đuổi kịp hắn.