Thân thể mẫn cảm của Lâu Tiểu Bắc chảy nước. Quần áo trên người Tần Dương lại không loạn chút nào, còn Lâu Tiêu Bắc đã tê liệt ngã xuống mặt sàn.
Cô vẫn như cũ đối mặt với gương, hai mắt thất thần nhìn về phía trước.
Nam nhân lấy một cái khăn ra, thong thả ung dung lau tay, lau lau, tầm mắt đối diện với ánh mắt Lâu Tiểu Bắc.
Biểu cảm của Tần Dương mười phần quạnh quẽ, phảng phất như vui thích mới nãy chỉ là ảo giác, hắn lãnh đạm mở miệng, lời nói ra lại làm Lâu Tiểu Bắc run lập cập.
“Cô dâʍ đãиɠ như vậy, Mạc Tử Hành có biết không?”
Mấy chữ ngắn ngủn, làm một thân đầy xuân tình của Lâu Tiểu Bắc như rơi và hồ băng.
Lâu Tiểu Bắc trừng lớn mắt, trong giọng nói cất chứa một tia hận ý không giấu đi được: “Tần Dương!”
Tần Dương từ trên cao nhìn xuống, liếc xéo Lâu Tiểu Bắc, ánh mắt tràn ngập trào phúng.
Lâu Tiểu Bắc ở dưới tầm mắt này lập tức quân lính tan rã, cúi đầu ẩn nhẫn nói: “Tôi đã làm theo yêu cầu của anh…… Không có mặc nội y. Có thể nói cho tôi….. anh ấy đang ở đâu chưa?”
Trước khi tới thử kính, Lâu Tiểu Bắc nhận được tin nhắn của Tần Dương, không cho cô mặc nội y khi mặc diễn phục. Sau khi mặc diễn phục dày nặng, cô chỉ có thể chân không đi ra ngoài, cảm giác không có qυầи ɭóŧ che đậy làm giữa hai chân cô nổi lên ướŧ áŧ. Cô đương nhiên đã từng phản kháng, nhưng mỗi lần đấu tranh sẽ chỉ làm cô thảm hại hơn.
Thấy Tần Dương không dao động, biểu cảm của Lâu Tiểu Bắc biến thành cầu xin, gương mặt kiều tiếu kia đặc biệt động lòng người. Cô chậm rãi bò đến bên chân Tần Dương, vạt áo phượng bào toả ra đầy đất, màu da bị siết đến càng trắng, mũ phượng trên đầu hỗn độn, một bộ bị người ta tàn nhẫn bắt nạt.
Ánh mắt Tần Dương buồn bã.
Lâu Tiểu Bắc cùng Tần Dương dây dưa nửa năm, đương nhiên nhận ra được biến hoá của hắn. Cô cũng không nói nhiều, bàn tay nhỏ cách quần xoa nắn chỗ đó của nam nhân, hô hấp của Tần Dương quả nhiên nặng nề lên, Lâu Tiểu Bắc lại liếc hắn một cái mềm như bông, thật cẩn thận cởi bỏ dây lưng của hắn.
Qυầи ɭóŧ của hắn là cô chọn, cách một tầng vải cũng có thể miêu tả rõ ràng hình dáng của hắn. Lâu Tiểu Bắc hôn côn ŧᏂịŧ thô to kia, giúp nam nhân kéo xuống ngăn cách cuối cùng. Côn ŧᏂịŧ hắn ‘bang’ một tiếng đập lên mặt cô.
Lâu Tiểu Bắc nắm lấy côn ŧᏂịŧ cực nóng, đôi tay một đường sờ xuống phía dưới, sờ đến hai viên trứng.
Côn ŧᏂịŧ của Tần Dương rất lớn, Lâu Tiểu Bắc đã sớm hưởng qua sự hung mãnh của nó. Bây giờ đang thuần thục ngậm lấy thân gậy, cái lưỡi đảo quanh ở phía trên, lại tàn nhẫn mυ'ŧ qυყ đầυ một cái. Động tác trên tay cô cũng không ngừng, mát xa hai túi con cháu, đôi tay kia quá mức mềm mại khiến nam nhân phát ra tiếng kêu rên vừa lòng.
Lâu Tiểu Bắc lấy lại tinh thần, cười mềm mại với Tần Dương.
Cô biết, người nam nhân này không chịu nổi nhất là nụ cười ấy của cô.
Tần Dương rốt cuộc không nhịn được, một tay đè lại đầu Lâu Tiểu Bắc, động thân dưới thao vào trong cái miệng nhỏ kia. Lâu Tiểu Bắc đột nhiên không kịp phòng bị bị thao đầy một miệng. Da mặt phác hoạ ra hình dáng qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ. Tần Dương trên phương diện tìиɧ ɖu͙© vẫn luôn thô bạo, đương nhiên không thoả mãn với cái miệng nhỏ, điều chỉnh động tác liền đâm vào trong cổ họng.
Giữa cánh mũi Lâu Tiểu Bắc đều là hương vị giống đực nồng đậm, sợi lông rậm rạp của Tần Dương cọ vào mặt cô đến đau nhức, mà cảm giác hít thở không thông trong cổ họng làm cô gần như không thể hô hấp. Nhưng mà cơ thể sớm bị thao đến quen thuộc lại đạt được một tia kɧoáı ©ảʍ dưới loại động tác thô bạo như thế. Cô cũng không tự chủ được hóp chặt má, đem đến cho nam nhân kɧoáı ©ảʍ càng nhiều.
Quả nhiên, động tác của Tần Dương càng thêm thô bạo, hắn nhanh chóng cắm vào rút ra côn ŧᏂịŧ, Lâu Tiểu Bắc không nhịn được muốn nôn, nam nhân lại đạt được kɧoáı ©ảʍ cực hạn. Đột nhiên, nam nhân rút hung khí ra, hắn từ trên cao liếc xéo cô, trong miệng lại nói lời thô tục độc ác.
“Vυ' đâu? Cô không phải thích nhất thao vυ' sao?”
Lâu Tiểu Bắc nghe xong không khỏi cảm thấy thẹn, phía dưới lại càng ướt. Thân hình cô không cao lớn, nhưng ngực lại rất to. Lâu Tiểu Bắc quỳ gối ở nơi đó, run rẩy nâng vυ' lên.
Tần Dương yêu thích nhất là lăn lộn cặρ √υ' này, hắn không lưu tình chút nào mà nắm lấy, cầm đầṳ ѵú thưởng thức, Lâu Tiểu Bắc bị Tần Dương chạm vào, sức lực trên người đều bị rút mất.
Tê dại nóng bỏng từ nhũ hoa truyền đến, chọc đến đáy lòng, nhũ hoa đã cương cứng bị hung hăng nhéo, trong đau đớn còn có kɧoáı ©ảʍ. Mà hoa huyệt lầy lội đã sớm tuôn trào da^ʍ thuỷ gào thét bất mãn với chủ nhân.
Không đủ…..
Tần Dương thấy Lâu Tiểu Bắc thất thần, liền ác liệt tăng lớn sức lực.
Lâu Tiểu Bắc bỗng nhiên kêu lên sợ hãi, rốt cuộc không nhịn được, tan nát nói: “Cho, cho tôi……”