Sau khi thu xếp xong, Nghiêm Dực Lẫm và Úc Hữu Minh đưa Trà Thư về nhà.
"Sao em về muộn vậy, lo đi chơi với bạn mà quên giờ về luôn à?" Nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, Trì Dung Thanh vừa đặt cuốn sách trên tay xuống thì thấy Trà Thư yếu ớt đến nỗi phải nhờ hai người lạ dìu vào nhà.
Trì Dung Thanh nheo mắt, giả vờ trách móc Trà Thư, "Làm phiền mấy cậu rồi, Thư Thư quả thật không khiến người ta bớt lo được mà, cảm ơn các cậu đã đưa em ấy về."
Sau khi tức giận trừng mắt nhìn Nghiêm Dực Lẫm thì hắn lập tức thay đổi thái độ thành lạnh lùng, sau đó đóng sầm cửa không do dự.
Thực ra cũng không phải ai xa lạ.
Hắn biết một người trong số họ, vì ngày hôm qua người đó đã xuất hiện trong camera theo dõi. Chính anh chàng đó đã điên cuồng làʍ t̠ìиɦ với Trà Thư, trốn dưới gầm giường và nhảy ra khỏi cửa sổ để trốn thoát.
Chỉ là một vai hề mà thôi.
Dường như chỉ cưỡng ép thôi là chưa đủ, Thư Thư vẫn biết cách làm trái ý của hắn.
Đặt Trà Thư trên tấm thảm mềm và dày, hắn đứng bên cạnh nhìn xuống cậu từ trên cao, "Này, Thư Thư dậy đi, chơi 3P có sướиɠ không, về nhà với một cái bụng no căng tϊиɧ ɖϊ©h͙ để ăn cơm anh nấu sao?"
"Anh... Anh... Em mệt quá... Để em nghỉ ngơi... Bế em lên giường đi." Hai tay mềm nhũn không nhấc lên nổi, Trà Thư cố gắng lắm mới nói ra được một câu hoàn chỉnh.
"Hai người đó có làm em sướиɠ hơn không? Sướиɠ muốn bay lên trời luôn chứ gì?"
"Không... Không có chuyện đó..."
Trì Dung Thanh nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Trà Thư, hắn nắm lấy cái cổ dài trắng như tuyết che kín những dấu hôn rồi ngấu nghiến ngậm lấy vành tai đầy đặn của cậu vào trong miệng. Hắn tiếp tục cởϊ qυầи dài và qυầи ɭóŧ mặc kệ sự vùng vẫy của Trà Thư, kiểm tra thấy hoa huy*t và hậu huyệt đều sưng đỏ, hơn nữa bên trong đùi đầy những vết đỏ và dấu bầm tím đáng sợ.
"hoa huy*t đã bị chơi sưng tấy lên đây này, muốn nói dối cũng phải phù hợp với thực tế."
"Sao nào, em cảm thấy anh không thể thỏa mãn em nên em muốn đi tìm mấy thằng chó khác, hay là ở trong trường thèm quá nên lắc mông xin dương v*t ** mình? Em phải giải thích rõ cho anh." Trì Dung Thanh lấy hai chiếc dương v*t giả thô to đung đưa trước mặt Trà Thư, khiến cậu sợ hãi đến mức tỉnh táo lại.
"Em... Tất cả... Bọn họ ép em... Em rất ngoan... Thật đó..." Rưng rưng nước mắt, cậu trông thật đáng thương và vô tội khiến người thương tiếc.
"Mang điện thoại đến đây, anh muốn làm cho rõ ràng."
Trà Thư biết rằng mình không thể chống đối lại Trì Dung Thanh, nên chỉ có thể đưa điện thoại cho hắn. Sau khi nhận được điện thoại, Trì Dung Thanh lập tức gửi tin nhắn cho hai người kia.
『 xinh đẹp không? 』
『 (bức ảnh chụp cơ thể toàn là dấu hôn) 』
Sau khi gửi xong tin nhắn, hắn đặt Trà Thư ngồi lên chiếc bàn ăn khổng lồ. Kế đó, hắn cẩn thận lột vỏ quả quýt, mười mấy miếng quýt hình lưỡi liềm xếp chặt vào nhau được hắn nhét vào hoa huy*t và hậu huyệt, chưa hết hắn còn cắm dương v*t giả to lớn vào hoa huy*t khít chặt. Cặp mông đầy đặn bất chợt bắn tung tóe nước trái cây hòa với nước da^ʍ hỗn độn, "Lát nữa đừng nhúc nhích, anh sẽ chỉnh lên mức cao nhất, bé ngoan mới được ăn kẹo."
Sau đó hắn bôi miếng bơ lên khắp cơ thể trắng nõn như sứ của cậu, rồi trang trí cặρ √υ' căng tròn bằng những quả anh đào đỏ mọng dễ thương, "Rất hợp với em, Thư Thư."
Hắn tiếp tục đổ sữa bò lên khuôn mặt xinh xắn và cơ thể non mềm, sữa nhiều đến nỗi Trà Thư phải ho lên một tiếng nhỏ vì bị sặc. Một chiếc lưỡi to vừa liếʍ sữa bò trên cơ thể cậu vừa để lại rất nhiều nước bọt nhớp nháp, dù rất khó chịu nhưng Trà Thư không thể mở mắt nổi, toàn thân cậu bị trói chặt không thể thoát ra.
Trì Dung Thanh cầm điện thoại bắt đầu quay video, để tránh cho dương v*t giả rớt ra nên hắn mặc cho Trà Thư chiếc qυầи ɭóŧ màu xanh lam xinh xắn rồi nhét mặt sau của quần vào giữa khe mông của cậu, đồng thời cũng làm dương v*t giả thô cứng tiến vào sâu hơn.
Vật dưới háng của Trì Dung Thanh cương tím tái, đứng sừng sững trong đũng quần.
"Dừng... Dừng lại ưm a ah á... Anh ơi... Xin anh... Buông tha em hức hức... Em... Sau này... Sẽ không ah ối ư a... Mãi mãi... Chỉ có một người... Căng muốn chết... Sắp bị chơi hư rồi... Ứ hic ưm á a..."
Mặt Trà Thư đỏ bừng trong khi nước mắt đã chảy đầm đìa, cái cổ thon thả ngước lên tạo thành một đường cong xinh đẹp. Nhưng Trì Dung Thanh không những không rủ lòng thương tiếc, mà còn nhấn điều khiển đến mức tối đa làm cây dương v*t giả khổng lồ nắc vào cực nhanh rồi "bắn tinh".
Trà Thư chảy nước da^ʍ tràn lan, nước miếng dính nhớp cũng đã chảy đầy khắp bàn. Cặρ √υ' bự non mềm run rẩy và lay động như một làn sóng, cậu yếu đuối khóc thút thít xin tha làm người khác không kiềm chế nổi du͙© vọиɠ, cơ thể tuyết trắng nõn nà nhanh chóng phủ lên một màu hồng phấn tựa như cánh hoa anh đào. . TruyenHD
Tất cả khoảnh khắc này đều được ghi lại và gửi cho Úc Hữu Minh và Nghiêm Dực Lẫm.
Kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn.
『muốn nghe tiếng kêu của em không? 』
『(Đoạn âm thanh 60s) 』
『 rất êm tai, còn có video nữa 』
『 (Video 4 phút 52 giây) 』
Úc Hữu Minh đang thu dọn đồ đạc của mình, sau khi xem đoạn video anh không thể không cảm thán rằng trên đời này còn có người cũng biếи ŧɦái như anh, nhưng anh chắc chắn lợi hại hơn rất nhiều.
Anh gửi lại một bức ảnh chụp dương v*t to lớn đang cương cứng.
[(dương v*t thô dài của Úc Hữu Minh đang chảy ra rất nhiều dịch tuyến tiền liệt)]
[Hôm nay 3P thực sự làm anh mệt muốn chết]
[Vậy mà vẫn có phúc lợi ư ~]
Trì Dung Thanh hung hăng đùa bỡn niệu đạo yếu ớt, vừa xi tiểu vừa cẩn thận cầm dương v*t giả cắm sâu vào trong hoa huy*t. Hiện tại Trà Thư giống như ác ma đã đắm chìm hoàn toàn trong du͙© vọиɠ, cậu bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi đầu óc choáng váng, chỉ biết đón nhận cơn cực khoái hết lần này đến lần khác.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn, dương v*t lớn dưới háng của Nghiêm Dực Lẫm ngay lập tức căng phồng lên thành một túp lều bự trong chiếc quần đen. Ngoài mặt, y lại tức giận đến mức hất tất cả đồ vật trên bàn xuống, vội vã nhắn tin lại cho người bên kia.
[Tên chó chết tiệt này, mày là thằng nào hả?]
Rốt cuộc còn bao nhiêu người muốn cướp Thư Thư của y nữa, chẳng lẽ y không thể nào độc chiếm Trà Thư sao, chẳng lẽ thật sự không còn biện pháp khác sao?
Trì Dung Thanh quá lười biếng để quan tâm đến bọn họ, có khi còn ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.
Hắn khẽ hôn lên đôi môi mềm mại của Trà Thư, tham lam cướp đoạt hương vị ngọt ngào, luồn chiếc lưỡi ngậm lấy hàm răng trắng tinh rồi quấn quít lấy chiếc lưỡi non mềm của cậu.
Trà Thư bị hôn đến choáng váng đầu óc, đôi mắt to quyến rũ và mê ly như trong màn sương mù mênh mông, trên mặt đỏ bừng cùng chóp mũi chảy ra rất nhiều giọt mồ hôi nhỏ, môi hơi mở ra để lộ đầu lưỡi ướŧ áŧ trông vừa thuần khiết lại vừa gợi cảm khó cưỡng.
"Sau này Thư Thư không đi học nữa được không? Ở bên cạnh anh mãi mãi nhé, hay là ngày mai em đến làm việc trong công ty của anh luôn đi?"
"Không... Đừng..." Trà Thư yếu ớt lắc đầu, trong đôi mắt ầng ậng nước mắt. Cậu biết rất rõ nếu mình thực sự bỏ học và ở lại công ty của hắn, Trì Dung Thanh hoàn toàn có thể nhốt cậu lại và không cho gặp ai khác ngoại trừ hắn.
Cướp đi tự do của cậu mới khiến hắn cảm thấy yên tâm và thoải mái, chuyện này cũng không hiếm lạ.
"Vậy thì anh sẽ coi như em đã đồng ý, nhưng chuyện hôm nay vẫn khiến anh rất tức giận. Thực sự chơi 3P à, hoa huy*t nhỏ sắp bị rách ra rồi. Thư Thư thiệt là hư hỏng, em sẽ bị trừng phạt bằng cách nhịn đói và bị ** suốt đêm nay."