Alice Dâm Mộng (NP)

Chương 7: Tiểu shota không mặc quần và thuyền trưởng

Từ sau khi nếm được dâʍ ŧᏂủy̠ của Alice, cậu bé dường như ngày càng dính lấy nàng hơn không còn nép mình đằng sau nam nhân trưởng thành kia nữa

Thiếu niên mắt đen to tròn nhìn nàng, thật cẩn thận thò người qua hỏi: “Chị, chị tên là gì nha? Em là Max ~”

“Em có thể gọi chị là Alice.”

“Alice ~ Alice!” Max tựa hồ cao hứng muốn chết, tiến sát hơn chút nữa, khuôn mặt búng da sữa cơ hồ muốn úp thẳng lên ngực Alice.

“Hít……” Cậu nhẹ nhàng ngửi, đôi mắt ngày càng sáng, “Trên người của chị thơm quá! Em đã gặp qua rất nhiều con gái nhưng tại sao không ai giống chị?”

“Không giống nhau sao?” Alice tò mò ngửi ngửi chính mình, không hề cảm giác được có mùi vị gì đó “Là hương vị như thế nào vậy?”

“Ngô……” Max cau mày suy ngẫm, chun cái mũi “Có mùi giống…… bánh crepe, lại có mùi giống hương hoa ly! Ngọt ngào a ~ đều là những mùi hương mà em yêu thích nhất~”

Cậu lại say mê ngửi, trên mặt tựa hồ nổi lên hai rặng mây hồng, nặng nề nói: “Alice, Alice…… Cùng em giao hoan được không? Em rất thích hương vị trên người của chị, dâʍ ŧᏂủy̠ phía dưới thân chị ăn cũng thật ngon a ~”

Alice bị cậu bé nói trắng ra xấu hổ đến đỏ bừng mặt, thẹn thùng nói: Em như thế nào…… Em thoạt nhìn còn bé hơn chị, sao lại có thể làm ra loại chuyện này nha.”

Trên thực tế, Max trông còn chưa đến 10 tuổi , là một tiểu shota khả ái. Trên mặt còn mang theo vẻ trẻ con, mái tóc xám xoã tung mềm mại. Alice cảm thấy, cậu bé này so với em trai ở sát nhà bên cạnh tuổi tác cũng không hơn nhau mấy. Gương mặt này, căn bản không thể liên tưởng đến loại chuyện giường chiếu được.

Max nghe được câu trả lời của Alice, tức giận bắt lấy tay nàng hướng xuống phía dưới hai chân sờ soạng một phen: “Em không nhỏ! Gia tộc bọn em đều trưởng thành sớm, tuy rằng em còn chưa làm bao giờ, nhưng em nhất định sẽ cố gắng làm chị hài lòng.”

Tay một đường bị ấn đến đồ vật kia liền ngây dại.

Cậu rõ ràng trông nhỏ như vậy, nơi này sao có thể…… phát lớn như vậy a? Hơn nữa thật nặng, cách một tầng quần áo vẫn đang cương cứng làm nàng sợ tới mức không dám cử động.

Ngay lúc sờ đến chỗ đó, đồ vật kia liền dương oai to thêm một vòng trong quần.Bỗng thanh âm nam nhân trầm thấp tiến đến

Hắn đem Max còn đang đắm chìm kéo về bên người. “Max, con dọa khách của chúng ta sợ đấy.”

Nữ nhân này bất luận là về nhan sắc hay cách ăn mặc, đều nói lên rằng nàng không giống với bọn họ. Nếu Max đột ngột đòi cầu hoan, sẽ đem cô gái nhỏ này sợ hãi mà bỏ chạy mất.

“Chính là…… Ba à……” Max ủy khuất mếu, ánh mắt nhìn Alice tựa hồ chảy nước, giống một tiểu thỏ đáng thương bị ác bá chiếm đoạt.

“Tên của ta là Reiter, là ba của đứa nhỏ này, Max không quá hiểu chuyện, mong ngươi không cảm thấy phiền~”

Alice vội vàng lắc đầu.

“Phòng của chúng ta ngay ở phía trước, không biết có vinh hạnh được mời tiểu thư Alice đến làm khách không? ~”

Nam nhân khuôn mặt anh tuấn, tươi cười ôn nhu, bất quá Alice vẫn là cảm thấy trong ánh mắt ấy như đang ẩn chứa âm mưu không thể nhìn thấu.

Nàng nhấc nhẹ làn váy đáp lễ “Rất vui lòng.”

Alice đi theo hai người về phía trước, Reiter cố ý đi lùi về sau một bước.

Khi Alice lướt qua, hắn vội vàng che dấu hơi thở trầm nặng đầy du͙© vọиɠ, lại không nhịn được mà cúi đầu xuống hít lấy hương thơm thiếu nữ.

Max còn chưa phá thân nên không biết, còn hắn chắc chắn loại hương thơm này. Thiếu nữ tựa hồ có như có ma lực, hương thơm trên người có thể khiến bất cứ nam nhân nào cương cứng.

Reiter đi ở cuối cùng, trong mắt tràn đầy sự giảo hoạt cùng tham lam không hề giấu.

Chỉ cần nàng đi vào phòng bọn họ, đến lúc đó……

“Ai nha ~ để ta nhìn xem, lần này sẽ là nữ hài đáng thương nào bị Reiter nhặt về đây? "

Có lẽ là xuất phát cùng chủng tộc , Reiter cùng bọn họ tựa hồ đặc biệt thích thu thập và tàng trữ đồ vật, Trong đó đương nhiên có bao gồm cả những nạn nhân gặp họa trên biển ngẫu nhiên vớt được

Thuyền bọn họ từ bến cảng này đi bến cảng khác, không dừng lại ở đâu quá lâu. Mấy năm nay, Reiter đã nhặt về khá nhiều người, đếm không xuể, hắn đã thấy nhiều lần đều không trách.

Chỉ là lần này, hình như có chút không giống nhau.

Alice dừng chân theo tiếng nói nhìn lại. Bỗng dưng Reiter bị cản trở mất chuyện tốt cũng phẫn nộ trừng mắt phóng tới nam nhân đang lười nhác dựa vào khung cửa

Alice vừa nhìn đến, trái tim liền đập chậm mất một nhịp.

Thật là 1 nam nhân đẹp trai.

Không giống như Reiter lúc nào cũng khoác trên mình tấm áo choàng xám to lớn, tựa hồ đem chính mình cải trang thành một thích khách ám sát. Người nam nhân này trang phục vô cùng hoa lệ.

Áo choàng đỏ tươi kết hợp với áo khoác xanh lá đậm. Không đem lại cảm giác thô tục mà ngược lại diễm lệ đến bức người. quần bò đen bó sát đem ưu thế chân dài bày ra nhìn không sót gì, giữa háng phình ra một đoạn khiến người ta không dám nhìn kĩ. Thắt lưng da quấn quanh eo thon, mặt trên nạm đầy các đá quý sặc sỡ.

Nam nhân có một bộ tóc xanh thẫm, đôi mắt phượng hẹp dài rất hứng thú mà ngó lại đây. Còn chưa kịp nhìn thấy rõ bộ dáng Alice, đã bị con thú nhỏ Max tiến lên trước chặn lại tầm mắt.

“Không cho phép ngươi nhìn Alice!”

Nhất định không thể để Alice giống như những thiếu nữ trước đây, cuối cùng đều bị bọn hắn cướp đi.

Max hung dữ nhìn chằm chằm vào nam nhân đầu tóc xanh kia, đồng thời xoay người đem áo choàng to rộng dài đến mắt cá chân trùm lên đầu Alice, che kín nàng bên trong.

“Ngô…… Max em làm cái gì……” Trước mắt Alice tối sầm lại, không rõ nguyên do nói được một nửa liền dừng lại.

Từ từ, ai có thể nói cho nàng, phía dưới áo choàng vì sao Max lại không mặc quần áo a!

“Ngô nha ~ khẩn trương như vậy làm gì? Ta cũng không ăn nàng. Ta chỉ là đang ngủ, liền ngửi thấy một loại hương thơm, mới ra đây nhìn xem các ngươi vớt được thứ gì về.”

“Cũng không có gì, chỉ là cứu một nữ hài mà thôi~” Reiter tiến lên cùng nam nhân tóc xanh nói chuyện, một bên ra hiệu ánh mắt cho Max, ý muốn Max mau đem người đi.

Max sửng sốt một chút, lúc sau vừa chuẩn bị muốn dời đi, đã bị nam nhân kia chặn lại.

“Ai? Tuy rằng là khách của các ngươi, nhưng là…… Cũng tính là khách của ta đi? Rốt cuộc, làm thuyền trưởng, thành viên mới lên thuyền, tốt nhất vẫn nên gặp một lần, hửm?”

nam nhân tóc xanh kiều mị cười, Reiter lại nghiến răng nghiến lợi. Trước kia vớt được bao nhiêu người, cũng không thấy hắn có hứng thú lấy một chút. Ngược lại là những con người gặp nạn ấy, cả trai lẫn gái đề bị sắc đẹp của nam nhân kia mê hoặc mà chủ động dâng mình lên tận cửa, đều bị hắn đuổi cút. Lần này……

Nam nhân kia đối với Alice xác thật rất có hứng thú.

Hắn cơ bản biết được, trong lúc hắn mơ màng ngủ, nhân tâm ngứa ngáy đến khó nhịn đều là mùi hương từ nữ nhân này truyền đến

Mà Alice sau khi nghe nói hắn là thuyền trưởng nơi này, càng cảm thấy chính mình không thể không lễ phép, lập tức từ trong áo choàng của Max chui ra ngoài.

Vì vừa mới nhìn thấy cảnh tượng chân thật đằng sau lớp áo choàng khiến cho gương mặt ửng hồng, vừa vặn rơi vào tầm mắt nam nhân, khiến cho ánh mắt hắn trở nên sáng ngời.

Hắn gắt gao nhìn chăm chú vào Alice, bước một bước đến chỗ nàng, mỗi bước đi tựa hồ vòng eo đều đong đưa theo quy luật.

Hắn rốt cuộc quỳ một gối trước mặt Alice, nâng mu bàn tay nàng lên si mê hôn. Ngước mắt nhìn lên liền thấy Alice đang không biết làm sao nói: “Hỡi tiểu thư mỹ lệ, nàng liệu có phiền khi rơi vào bể tình si của một nam nhân như ta?""

“Ta tên là Lạc Lạc ~”