Sổ Tay Thuần Phục Chim Hoàng Yến

Chương 122: Ngoại Truyện 8

Hứa Cửu mặc kệ anh ồn ào, lúc tâm trạng tốt thì dỗ, lúc tâm trạng không tốt thì làm ngơ, không hề ngại phiền, xem như tăng thêm một chút thú vị cho cuộc sống.

Lúc hai người bọn họ nói chuyện trên trời dưới đất, lần nào anh cũng ngấm ngầm mà nói mấy lời đường mật với cô, đã xem chuyện này thành chào buổi sáng chúc ngủ ngon thường ngày. Trên weibo cũng vậy, giọng điệu càng ngày càng rõ ràng, không bớt lại chút nào.

"Người này có cứ như mọc trên huyệt cười của tôi, chỉ cần thấy mặt cô ấy thì tôi không nhịn được cười."

"Thật là lạ, mọi người có từng cực kỳ thích giọng điệu người khác khi nói chuyện, trọng âm khi nói, âm điệu hơi cao, từng chi tiết nhỏ đều khiến bạn mê muội."

"Bản thân lúc quay phim rất thích đích thân ra trận làm động tác nguy hiểm, cảm thấy như vậy mới là chuyên nghiệp, đến phiên người nào đó lập tức hận không thể cả cưỡi ngựa cũng cưỡi thay cô ấy, thì ra tôi cũng không phải quá nguyên tắc."

"Hôm nay phát hiện một cửa hàng cực kỳ thú vị, muốn dẫn người nào đó đến chơi."



"Gần đây tôi luôn tự hỏi, nếu người nào đó hỏi tôi về những mối quan hệ lúc trước thì tôi phải trả lời thế nào, nhưng cô ấy lại chưa từng hỏi, có cảm giác hơi thất vọng là sao?"

Đủ kiểu như thế, từ cái đầu tiên đến cái cuối cùng, từ mùa hè đến mùa xuân năm sau, anh vẫn to gan tỏ trực tiếp rõ tấm lòng của mình với tất cả mọi người.

Ban đầu người hâm mộ đều kháng cự và nghi ngờ, đến cuối cùng đều tủi thân thay anh, một số người tới bên dưới weibo của Hứa Cửu mắng cô không biết tốt xấu, đa phần tổ chức thành đoàn thể bà mối, từng người từng người giải thích ưu điểm của Tề Nhiên, khen anh đến ba hoa chích chòe.

Truyền thông cũng kích động vài bận, có một khoảng thời gian Hứa Cửu không thể nào nhận phỏng vấn bình thường, lần nào phóng viên cũng hỏi cô tại sao mãi không chấp nhận sự theo đuổi của Tề Nhiên. Lần nào cô cũng cười nhạt một tiếng, tránh né không trả lời, từ trước đến nay chưa từng nổi giận trước mặt phóng viên, có một lần bị hỏi đến bực bội cũng chỉ rũ mắt, trầm giọng trả lời một câu, "Không phải vấn đề của anh ấy, anh ấy rất tốt, là tự tôi không quá tự tin về bản thân."

"Ý của cô là cô cảm giác mình không xứng với Tề Nhiên hả?" Hai mắt phóng viên tỏa sáng như chó ngửi thấy mùi tanh.

"Ừm." Cô nhẹ nhàng lên tiếng, "Tôi luôn cảm thấy anh ấy có thể tìm được một người phụ nữ xứng đôi với anh ấy hơn."

Tin tức này vừa tung ra, hiển nhiên đã rước lấy không ít thấu hiểu và đau lòng của mọi người.

"Dù sao đời sống tình cảm của Tề Nhiên luôn có chút lộn xộn, lúc trước tin tứ chia tay với Giản Huyên ầm ĩ như vậy, ai mà biết có phải anh ấy đổi khẩu vị đùa giỡn một chút thôi không, Hứa Cửu không dám tùy tiện chấp nhận cũng là bình thường."

"Đột nhiên có chút thương Hứa Cửu, tôi cảm giác mình cũng như vậy, bởi vì quá sợ bị tổn thương."

"Chỉ có tôi cảm thấy Tề Nhiên luôn tỏ tình trên weibo có hơi quá đáng hả, cũng đã gần một năm rồi, người ta không chấp nhận anh ta thì hẳn là có lý do của mình, anh ta cứ công khai ép người khác thuận theo mình vậy sao? Cứ bị hỏi vấn đề này rất phiền, Hứa Cửu lại là người không thích dùng đời sống tình cảm để lăng xê."

Vì thế, người qua đường thường ngày chỉ hơi để ý tin tức một chút đều sốt ruột thay hai người bọn họ, nhao nhao đảm nhiệm thuyết khách thì thôi, còn dịu giọng khuyên cô phải tự tin về bản thân, lòng dạ chân thành, phát ra từ đáy lòng.

Đêm đó khi gọi điện với Tề Nhiên, giọng Hứa Cửu cực kỳ đắc ý, "Quả nhiên, chuyện xào cp này nhà gái được lợi hơn, em cảm thấy có vài người hâm mộ của anh đã bị em làm cho đổi fan rồi."

Dù sao Tề Nhiên là lưu lượng hàng đầu của giới giải trí hiện tại, một năm qua dính tin đồn với anh đã giúp danh tiếng và độ hot của Hứa Cửu tăng lên không chỉ một bậc, đồng thời dần dần từ vai diễn thứ nữ đầu tiên mà ổn định vị trí, số lượng và chất lượng kịch bản bàn bạc với cô cũng tăng lên không ít.

Bất kể thế nào, ít nhất ở mặt này vẫn là cô đang chiếm lợi.

"Anh biết ngay, nhất định là em lại giả vờ đáng thương trước mặt mọi người mà." Giọng điệu của Tề Nhiên không chắc chắn như những lời anh nói, thậm chí Hứa Cửu có thể đoán được dáng vẻ anh vì một cuộc phỏng vấn nhỏ đó mà buồn bã rối rắm, "Em nói cứ như anh là một người không thể cho em cảm giác an toàn vậy, em không nên đền bù tổn thất cho anh một chút sao?"

"Sao nào, chẳng lẽ bạn gái cũ của anh ở bên anh rất có cảm giác an toàn hả?" Khoảng thời gian Giản Huyên vừa chia tay anh không chỉ nói một lần trong lúc phỏng vấn, từ trước đến nay Tề Nhiên không cho cô ta chút cảm giác an toàn nào.

"Bởi vì anh không thích cô ta." Giọng Tề Nhiên bình thản, "Nếu ở bên em, anh không chỉ cho em cảm giác an toàn có lẽ còn mang đến gánh nặng cho em. Từng giây từng phút anh đều cho em biết anh yêu em nhiều bao nhiêu, anh lại vì bất kỳ người đàn ông nào đến gần em một chút mà ghen tị làm loạn, quậy phá cả ngày, khiến em vô cùng phiền chán."

"Ồ?" Hứa Cửu cười.

"Thế nào, có muốn thử một chút hay không?"

"Ừm..." Hứa Cửu kéo dài âm cuối, "Vấn đề này hả, một tháng sau sẽ trả lời anh."

Tề Nhiên chỉ trêu chọc cô theo thói quen, còn tưởng rằng cô sẽ trốn tránh như lúc trước nên không khỏi hơi nghi hoặc, "Tại sao phải một tháng sau mới trả lời?"

"Bởi vì hôm nay em vừa mới trả lời phỏng vấn là không tự tin về bản thân, quay đầu lập tức tuyên bố ở bên anh, chẳng phải là rất bẽ mặt à?"

"Là vì vậy..." Tề Nhiên đột nhiên khựng lại, vô thức vò nát tờ lịch trình tỏng tay, giọng nói hơi run rẩy, "Ý em là?"

Cô cười khẽ hai tiếng, "Cũng muộn rồi, ngủ đi, em cúp đây."

Hứa Cửu cúp điện thoại, hình như nghĩ tới điều gì bèn mở weibo, quả nhiên thấy trang chủ weibo của Tề Nhiên lại thay đổi.

Tề Nhiên v: Thế giới này, chỉ có em xứng đôi với anh.

Có thể nói là vô cùng trực tiếp.

Hứa Cửu vô thức nhếch môi. Như Tề Nhiên đã nói, lúc anh thực sự yêu một người, chắc chắn người đó sẽ cảm thấy an toàn, tình yêu của anh thỏa đáng ấm áp như vậy, khiến cả trái tim bạn đều ngọt thành một viên đường, sau đó tan chảy trong con suối nước nóng tình yêu của anh.

Ngoài mặt, dường như cô lạnh lùng vô tình không thể lay chuyển, thật ra cô động lòng sớm hơn Tề Nhiên dự đoán một chút. Vào một ngày nào đó sau khi kết thúc công việc về nhà, phát hiện xe của anh nấp ở một góc hẻo lánh, anh ngồi trong xe nhìn bóng cô từ xa, giọng điệu nói chuyện điện thoại với cô dịu dàng đến mức có thể chảy nước. Anh nhỏ giọng oán trách với cô, nói bản thân để không phá hỏng hình tượng người cao ngạo đơn phương bị theo đuổi của cô mà vừa ngụy trang vừa đổi xe, cứ như cô là một tình nhân bí mật không muốn công khai vậy.

Cô vừa đi tới chỗ anh, vừa không nhịn được bật cười, sau đó cô phát hiện, khi nhìn thấy anh thì bản thân vui vẻ cỡ nào, trái tim đắm chìm trong sung sướиɠ và chờ mong ngập tràn, nhịp đập hơi dồn dập.

Khi ở bên anh, cô luôn lý trí khuyên bảo bản thân từng lần một, đừng tùy ý chìm đắm vào tình yêu rực rỡ gấm hoa, cô chỉ cần ngắm bọc đường xinh đẹp của nó là được, đừng nhấm nháp để lộ đắng nghét bên trong.

Thế nhưng, trên thế giới có ai từ chối được một Tề Nhiên mang theo một trái tim nặng trịch đi về phía mình chứ?

Không làm được.

Điều duy nhất cô có thể làm chính là kéo dài thời gian khảo sát lâu hơn một chút, lâu hơn chút nữa, đến khi anh chủ động từ bỏ, hoặc là, tình cảm của mình hoàn toàn bao phủ lý trí.

Cho tới hôm nay, cô lý trí mà phân tích hồi lâu, phát hiện bây giờ cả lý trí của mình cũng đã thừa nhận, nó nói với cô rằng, ở bên người đàn ông này đi, cô sẽ được hạnh phúc.

Một tháng sau, Tề Nhiên chính thức tuyên bố tin tức anh và Hứa Cửu yêu nhau trên weibo. Đám người hâm mộ thực sự chẳng hiểu sao hơi buồn, vừa thở dài, vừa chúc mừng anh rốt cuộc cũng đạt được mong muốn

.

Hứa Cửu vờ đáng thương trên weibo, "Cảm ơn anh, đã khiến em học được cách tin tưởng bản thân." Quay đầu liền nhét miếng hoa quả trong tay cho Tề Nhiên, "Trưa nay muốn ăn gì? Em nấu cho anh."

"Phúc lợi tốt như vậy, anh thực sự được chiều mà sợ. Em đừng để ý đến anh, lát nữa anh đặt hàng bên ngoài là được." Tề Nhiên nhếch miệng, không thèm nhìn cô.

Ngày đầu tiên sau khi xác định quan hệ, Tề Nhiên lập tức kéo vali gõ cửa nhà Hứa Cửu, quyết định mày dày mày dạn cũng phải ở lại, mở ra kiếp sống ở chung mà anh chờ mong đã lâu.

Thế nhưng, đợi đến khi Hứa Cửu vừa cười vừa giúp anh dọn phòng, anh ngược lại cảm thấy ấm ức trong một năm nay tuôn trào hết ra, chỉ muốn nổi giận trước mặt cô, bắt cô phải dỗ dành mình.

"Tiểu thiếu gia thật sự chỉ nhỏ hơn em ba tuổi hả?" Hứa Cửu đưa tay xoa gáy anh.

"Không được xoa đầu anh."

"Được, không xoa." Hứa Cửu cúi người hôn lên môi anh một cái, đứng dậy chuẩn bị vào phòng bếp, "Nếu anh đã không gọi món thì em làm đại đó?"

Sau khi ngơ ngác nửa giây, Tề Nhiên giữ chặt tay cô, kéo nhẹ, vươn tay ôm cô vào ngực, nặng nề hôn xuống.

Ngoài cửa sổ, ánh nắng vừa vặn, sáng rỡ ấm áp.

Thật may mắn, đổi một thế giới vẫn có thể gặp được anh.

Thật sợ hãi, nếu không có anh, không biết sẽ là kết cục gì?