Chương 5: Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn vào vυ' Bạch Vũ
Translated by Joanne
***
"Mỗi lần đều làm người ta sướиɠ như vậy, người ta cảm thấy rất thoải mái nên mới thế..."
"Người ta... đều rất đứng đắn... trước mặt bệnh nhân..."
Thẩm Chi Ngang cố ý đâm mạnh gậy thịt vào trong lúc Bạch Vũ đang nói chuyện, thọc đến mức dâʍ ɖị©ɧ bắn tung toé khắp nơi, cũng khiến cho Bạch Vũ không nói nổi một câu hoàn chỉnh.
"A... Đâm đến tử ©υиɠ rồi, gậy thịt to cứng quá..."
Thẩm Chi Ngang đâm Bạch Vũ co rút từng đợt, không bao lâu sau, gậy thịt đỏ tím đã làm cho miệng huyệt trào mật dịch lần hai: "A a chồng... Em cao trào..."
"Người ta đến rồi..."
"A a a......"
Thẩm Chi Ngang nặng nề thở dốc, tốc độ va chạm dưới người càng lúc càng nhanh, túi tinh va hoàn toàn vào mông Bạch Vũ, chỗ mã nhãn đã có chất lỏng chảy ra: "A... Shh..."
Bạch Vũ cảm nhận được hành động của Thẩm Chi Ngang, biết anh cũng sắp cao trào, cho nên kẹp chặt cây gậy của Thẩm Chi Ngang đang cắm bên trong động nhỏ của mình, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở: "Chồng, bắn vào trong lỗ nhỏ của người ta đi..."
"Lỗ nhỏ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng..."
"A a a......" Hai tay Thẩm Chi Ngang nắm lấy mông Bạch Vũ, tách hai cánh mông sang hai bên, thọc sâu cây gậy nổi đầy gân xanh của mình vào trong da^ʍ huyệt của Bạch Vũ, sau vài chục lần tấn công mãnh liệt, anh đột ngột rút gậy ra ngoài.
Thẩm Chi Ngang đẩy Bạch Vũ trên giường, nhét cây gậy dính đầy dâʍ ɖị©ɧ vào trong miệng của Bạch Vũ.
Bạch Vũ oán trách nhìn Thẩm Chi Ngang, sau đó ngoan ngoãn mở miệng đón anh thọc vào rút ra.
"A a a ——" Que thịt nhét tràn đầy miệng Bạch Vũ.
Bạch Vũ không thể nói chuyện, túi tinh cùng lông gậy va chạm tứ phía khiến cô không thể mở mắt.
Hai vυ' trước ngực cũng rung lên loạn xạ.
Thẩm Chi Ngang đẩy hông, lao thật mạnh vào trong miệng Bạch Vũ, đâm thêm khoảng chục phát, qυყ đầυ cuối cùng cũng không kiên trì nữa.
"A a a..."
Thẩm Chi Ngang hét lên, cùng với mấy chục phát đâm thúc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun ra từ mã nhãn bắn đầy miệng Bạch Vũ, thậm chí còn chảy cả xuống dưới hai bầu vυ', cảnh tượng vô cùng dâʍ đãиɠ.
Bạch Vũ sung sướиɠ, hưởng thụ vươn lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nơi khoé miệng, còn vươn tay bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên vυ'.
Thật là ——
Không hề lãng phí chút nào.
Thẩm Chi Ngang cười khẽ: “Dâʍ đãиɠ.”
"Không hổ là làm y tá, biết cái gì là dinh dưỡng."
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông nghe nói rất có hiệu quả dưỡng nhan sắc.
Bạch Vũ lại kéo tay Thẩm Chi Ngang làm nũng: “Anh hư muốn chết, mỗi lần đều bắn vào miệng của người ta.”
"Còn bắn nhiều như thế, người ta không ăn cũng không được."
Thật ra, Bạch Vũ hy vọng Thẩm Chi Ngang sẽ bắn vào trong lỗ nhỏ của mình. Cô là y tá, biết nên phòng tránh thế nào, cho dù có con cũng được, cô có thể đúng lúc kết hôn với Thẩm Chi Ngang.
Nhưng Thẩm Chi Ngang lại không muốn.
Hoặc là mang bαo ©αo sυ, hoặc là bắn trong miệng hay trên ngực, nói chung là không chịu bắn vào trong huyệt nhỏ của cô.
Bạch Vũ đỡ cây gậy vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống của Thẩm Chi Ngang, dùng lưỡi cẩn thận liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dư phía trên: “Nếu không lần sau anh bắn vào trong huyệt nhỏ đi, miệng nhỏ phía dưới cũng muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙.”