Khi cô tỉnh táo một lần nữa, đối mặt với một khuôn mặt tuấn tú phấn khích quá mức: "Vlar cô thức dậy rồi! Cô nói tôi có phải là người giỏi nhất không!" Cảm nhận được thứ gì đó lấp đầy tiểu huyệt, cô chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi đau nhức, không muốn phản ứng Joy, vì thế mắt không thấy tâm không phiền trở mình, kết quả đυ.ng phải đôi mắt xanh nhộn nhạo của Teresa.
"Nhân loại, a không, Vlar, tôi sẽ không ăn cô, cô theo tôi trở về biển đi, tôi mỗi ngày sẽ cho cô ăn sò điệp và cá bạc ngon nhất dưới đáy biển... Hôm qua cô kêu thoải mái như vậy, khẳng định cũng thích côn ŧᏂịŧ của tôi đi!" Anh ta vui vẻ mở ra vảy cá bên tai, theo lời nói nhẹ nhàng quạt, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào tia sáng đủ loại màu sắc lam tím... lên vảy cá thần bí càng thêm bắt mắt. Nếu như không phải tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cho cúc huyệt của cô căng đầy, còn cố gắng liều mạng làm rối loạn suy nghĩ của cô, cô có lẽ sẽ cho rằng mình nhìn thấy thiên sứ.
Cô bán tín bán nghi híp mắt nhìn anh ta một cái, cảm thấy độ tin cậy không cao, lại không dám chính diện chọc giận lão đại này: "Ừm... Để sau lại nói, đứng dậy đi, các người đói không? Tôi sẽ nấu đồ ăn đặc trưng của phương Đông, có muốn ăn cái gì đó không?" Nói xong, cô gian nan thoát ra từ trong vòng tay và cẳng chân dính sát vào người cô của bọn họ, tứ chi của cả ba người như bị thắt nút gắn chặt không rời, một bên hạ thân chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙, một bên cô đi tới phòng rửa mặt, tính toán hoàn thành tắm vòi sen hôm qua bị đánh gãy.
Ai ngờ hai sinh vật không phải người cũng không thấy đói, một trước một sau đi theo: "Tôi không đói, tôi muốn "ăn" cô." Lão đại dụng tâm kín đáo mà tăng thêm âm đọc của từ【 ăn 】này.
"Được rồi, được rồi! Vlar cô muốn đi đâu, muốn tắm sao? Chúng ta cùng nhau tắm đi! ”......
Cô bị hai người một trái một phải ầm ĩ đến đầu đau, vốn đã không được nghỉ ngơi tốt mà thần kinh còn bị kinh hách căng thẳng đến cực hạn, cô liền bộc phát: "Hai người các người! Đi khỏi đây cho tôi!"
Cửa bị đóng lại thật mạnh, Hai người hai mặt nhìn nhau, hừ một tiếng quay đầu đi.
"... Người sói ngu ngốc! "
"Tiểu Bạch Kiểm! Anh mới ngu xuẩn!"
"Cậu mới là tiểu bạch kiểm! Cậu đã bao giờ nghe nói về Siren chưa? Hừ... ngu ngốc!"
"Anh là Siren? Còn tôi là Satan! Ngay cả cái đuôi còn muốn làm giả! "
"Tôi không phải là Siren, vậy người đánh anh thành như vầy rồi ném anh lên bờ chẳng lẽ là chính anh sao?"
"Cái gì?! Anh là người đó! Không thể nào, các người nhìn không giống nhau! Người đó là giống cái!"
"Cậu mới là giống cái đó! Nhân ngư chúng tôi trước thành niên không có giới tính, hiện tại vì để lên bờ mà dùng ma dược của phù thủy biển để biến đổi đuôi thành hai chân, ánh mắt của Vlar cũng quá kém, vậy mà tìm tới loại người sói như cậu, vừa yếu lại ngu!"
"Anh, anh!" ......
Khi cô tắm rửa sạch sẽ xong, lại thấy một bức tranh sơn dầu căng thẳng - Joy xù lông tai và lông đuôi dựng lên, Teresa dang tay dang chân nằm trên giường của cô, hoàn toàn không để Joy vào mắt, cũng không xem cậu ta là mối đe dọa.
Thần kinh của cô vừa hồi phục lại bắt đầu đau lại.
Đây đâu phải là mở hậu cung a, rõ ràng chính là tìm cho mình một lão đại hậu cung!
"A."
Thiếu niên tóc vàng nằm trên giường đang chợp mắt mở mắt ra, con ngươi màu đen phảng phất có thể hút người vào, nhìn kỹ trong ám sắc thâm thúy vô tận kia lại phản chiếu ra bộ dáng nữ nhân tóc đen ướt đẫm vịn trán thở dài, dần dần, ảnh phản chiếu trong mắt mơ hồ dần dần tan đi, khôi phục màu xanh biếc.
"Một ngày thiếu nam nhân cũng không được?" Đối mặt với một phòng ma pháp mà nữ nhân lúc trước biến ra, giọng nói trầm thấp của thiếu niên từ cổ họng như có như không ra tới.
"Vậy được rồi, nếu cô thích..."
Thu liễm cơn giận dữ sắp mất khống chế trên mặt, cậu ta ưu nhã nhếch khóe miệng, mà ở xa trong rừng rậm cô đột nhiên cảm giác có một cỗ âm hàn lạnh thấu xương giống như tia chớp xẹt qua tất cả huyết mạch toàn thân.
Trận ma pháp màu đen quen thuộc hiện lên dưới chân thiếu niên.
"Đã như vậy, tôi sẽ khiến cho cô vĩnh viễn rơi vào cơn ác mộng bị nam nhân đè đi. Đối với nữ nhân trêu chọc ác ma lại không chịu trách nhiệm, đây chính là trừng phạt nhẹ nhất..." Trên mặt cậu ta vân đạm phong khinh mà lẩm bẩm. Chỉ là hai nắm đấm siết chặt bên cạnh hiện ra gân xanh lại bán đứng nội tâm của cậu ta.
"Orlando đại nhân," Nữ tử ngoài cửa cung kính cúi đầu gõ cửa, đánh gãy suy nghĩ của cậu, "Tôi đã khống chế được nhị vương tử và quốc vương, ngài còn muốn phân phó cái gì khác không?"
Thiếu niên phất phất tay, cửa mở ra. Nữ tử xinh đẹp mặc cung trang lồi lõm quyến rũ chải tóc phụ nhân đi vào, mặt mày kɧıêυ ҡɧí©ɧ ngồi xuống đầu giường của thiếu niên, váy được thiết kế độc đáo đem nửa quả cầu sữa chen ra bên ngoài, đặc biệt kɧıêυ ҡɧí©ɧ ánh mắt của nam nhân.
Chẳng qua là không bao gồm nam nhân trước mắt này.
Orlando lạnh lùng nhìn cô ta một cái, tích tự như vàng phun ra mấy chữ: "Tránh xa tôi một chút."
Nữ nhân từ khi vào cung cho tới nay đối mặt với nam nhân vô cùng thuận lợi bị đả kích trước nay chưa từng có này, như bị thương nặng đứng lên liên tục lui về phía sau vài bước, rưng rưng che miệng lại.
"Hai người nam nhân trong đầu chỉ có sắc dục kia sẽ bị cô hấp dẫn, là bởi vì cô là một tay tôi tạo ra, tôi hiểu rõ bọn họ, chưa bao giờ cảm thấy kế hoạch sẽ thất bại. Nhưng nếu cô không biết tự lượng sức mình, tôi cũng có thể giúp Aaron đổi một vương phi khác. Nếu đã có được tất cả những gì cô muốn, khế ước của chúng ta nên kết thúc thôi, cô về sau hãy làm cho tốt vương phi của cô đi, Cinderella." Dòng chảy ngầm u ám ở đáy mắt thiếu niên bắt đầu trào dâng, quanh thân tản mát ra rét lạnh như địa ngục, đem Cinderella nhất thời phát mê rùng mình một cái, thoáng cái tỉnh táo lại, nhớ tới cảnh tượng lúc trước thiếu niên tuấn mỹ trước mắt này xuất hiện trước mặt mình lúc cô ta ôm hận nguyền rủa mẹ kế và chị kế ——
"Cô vừa nói, cô nguyện ý dùng linh hồn mình đổi lấy một phần vinh hoa phú quý, để cho tất cả người xem thường cô gặp phải báo ứng?" Từ trong đêm tối một khuôn mặt ác ma ngưng tụ thành, đột nhiên xuất hiện trước mặt thiếu nữ đang cầu nguyện với Satan.
Cô gái bị hoảng sợ, sau đó bị cừu hận và tham lam xua tan đi nỗi sợ hãi, giống như bắt được cọng rơm cuối cùng liên tục đáp lại: "Vâng, vâng! Satan đại nhân! Miễn là tôi có thể đạp mẹ kế và chị gái của tôi dưới chân, tôi có thể làm bất cứ điều gì!"
"Tôi không phải là Satan, tôi là Orlando." Ác ma nở nụ cười, vươn tay khế ước với thiếu nữ, "Về sau, cô chính là Vương phi Cinderella.”