Hậu Cung Của Ta Trong Game Kinh Dị (NP)

Chương 44: Đồng thoại hắc ám (9)

“Cinderella! Hôm nay mày cũng đừng nghĩ đi chỗ nào! Ở phòng bếp quét bụi sạch sẽ cho tao!” Phu nhân đeo vàng đeo bạc ghét bỏ mà dùng cây quạt giấu mũi, quát lớn với thiếu nữ quần áo cũ nát.

“Đúng đúng, gương mặt dơ dáy của mày còn muốn vương tử coi trọng? Người vương phi được chọn, không phải chị tao thì chính là tao, mày cút xa cho tao một chút, đừng làm ô uế giày của vương phi tương lai!” Đây là giọng nói của thiếu nữ mặt rỗ một trong hai thiếu nữ đi ở phía sau quý phụ nhân.

“Mẹ ơi, đi thôi! Vũ hội sắp bắt đầu rồi!” Còn đây là giọng nói của thiếu nữ vừa lùn vừa béo.

Chờ ba mẹ con kéo váy dài phết đất chậm rãi đi ra khỏi tầm mắt của Cinderella, thiếu nữ mới ngẩng đầu lên, trong mắt cất giấu cừu hận thấu xương cùng âm ngoan.

“Mẹ, hãy chờ xem, ngày lành của các người không còn nhiều lắm…” Môi hồng của thiếu nữ hé mở, nói nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy.

Tiếng chuông ở hoàng cung gõ vang, đông đảo thân ảnh thiếu nữ nối đuôi nhau mà vào, vũ hội chính thức mở màn.

Tâm tình của cô lại không vui sướиɠ bằng các thiếu nữ một đám tự phong vương phi bên cạnh: Thất sách, đã quên đây là vũ hội tuyển phi, trong yến hội phóng mắt nhìn không phải là mấy cô gái thì chính là đại thúc bác gái, dụ dỗ cái cây búa! Nếu cô mà cong thì trực tiếp cùng Tracy ở bên nhau không phải tốt hơn sao? Nơi nào chọn lựa được người trong đám ăn mặc trang điểm loè loẹt này!

Bị bắt từ bỏ kế hoạch tìm nam nhân, cô hoàn toàn tự mình thả bay, bắt đầu ăn khí thế, không thể không nói, đầu bếp ngự dụng của hoàng thất xác thật không tầm thường, đang lúc cô một ngụm tiếp một ngụm nhanh chóng giải quyết một cái bánh kem trái cây, một âm thanh tuỳ tiện đánh gãy cô dùng cơm.

“Vị nữ sĩ mỹ lệ phong tình phương Đông đơn độc này, cô từ đâu đến?”

Cô cứng đờ mà liếʍ liếʍ khóe miệng dính bơ, giả cười quay đầu nhìn chăm chú người tới —— hoắc! Người nọ trên người đầy kim quang chói muốn mù mắt cô, cô cố sức híp mắt mới thấy rõ bộ dáng của cậu ta —— hấp dẫn lực chú ý của cô trước tiên là áo bành tô màu trắng nơi nơi đều được khảm tơ vàng đá quý cùng giày bó đen bóng không nhiễm một hạt bụi, tiếp theo mới là mặt cậu ta, đầu tóc vàng chải ngược bóng dầu tranh nhau rực rỡ, diện mạo có thể xem tạm được ( tùy tiện nhét người nào vào một bộ đồ xấu như vậy cũng không đến nỗi nào đi), nhưng khí chất làm cho người ta cảm giác như một loại dầu mỡ tuỳ tiện, không hiểu sao khiến cho cô cảm thấy khó chịu.

“A, ha hả, tôi là bằng hữu của vương hậu vương quốc Grant, cậu là?”

Mặt cười của cậu ta tức khắc duy trì không được: “Tôi… Cô không biết?”

Cô cẩn thận giả vờ ngay thẳng nhìn cậu ta một lúc lâu, nghi hoặc hỏi: “Cậu… Ta hẳn là nhận thức nhau?”

“Thật là nữ nhân vô lễ!” Cậu ta tức giân quay đầu liền đi, lưu cô đứng tại chỗ vẻ mặt 【 người da đen dấu chấm hỏi 】.

Không phải, anh trai, cậu là ai a? Cô thật ra muốn nói như vậy!

“Cậu ta là nhân vật chính trong vũ hội này, vương tử Aaron.” Một giọng nói vang lên, giải đáp nghi vấn của cô.

Đồng thời, vô số thiếu nữ phía trước cô hò hét cũng làm cô biết được điều này.

“Vương tử điện hạ! Tôi là con gái của hoàng tử Kertland! Tôi biết cắm hoa và ngâm thơ! Ngài nhìn tôi xem! Nhìn tôi xem!”…

“Aaron vương tử đại nhân! Tài sản hồi môn của tôi có mấy ngàn vạn! Ngài muốn dùng thì toàn bộ cầm đi! Chọn tôi!”…

“Vương tử điện hạ! Bộ ngực của tôi so với đầu còn lớn hơn!”

Một câu này vừa rơi xuống đất, hiệu quả thực rõ ràng, trận này cạnh tranh chung kết.

Aaron vương tử đi đến cô gái vừa mở miệng, cô ta có bộ ngực đều sắp từ trên áo nhảy ra.

Lúc cô gái ngực to đắc ý dào dạt tiếp thu mấy con mắt hình viên đạn của mọi người lăng trì cũng là lúc, âm thanh một người khác tiến vào trong tai.

“Phía dưới của tôi không có lông.”

Mọi người kinh hãi mà nhìn lại, thấy được một cô gái mang mặt nạ màu bạc, dáng người ngạo nhân như hạc trong bầy gà đứng ở cửa vào sảnh yến hội, lộ ra chiếc cằm duyên dáng, giống một đạo ánh sáng đâm vào phòng tối, phá lệ rực rỡ lóa mắt.

Vương tử Aaron tức khắc xoay phương hướng, ba bước cũng làm hai bước hướng cô ta đi đến.

Sau khi hai người cùng nhau rời khỏi trận địa cuộc chiến, mọi người mới ý thức được đã xảy ra cái gì, em gái ngực to bị hồ ly tinh cản trở là người thứ nhất bạo phát: “A a a! Vương tử điện hạ thích không lông, tôi cũng có thể cạo a! Tiểu tiện nhân phóng đãng vô sĩ kia!”

Các cô gái còn lại cũng sôi nổi gia nhập thảo phạt trận doanh nữ hồ ly, sảnh yến hội rơi vào một mảnh hỗn loạn.

Cô xem náo nhiệt xem đến vui vẻ, trên tay có bánh kem cũng đã quên, bất tri bất giác mới cảm thấy một tay không thích hợp dính đầy bơ, thuận tay xoa xoa lên đồ vật ở bên cạnh.

Bên cạnh truyền đến âm thanh ẩn nhẫn, không hiểu sao nghe tới lại hơi quen thuộc: "Xin chào, nữ sĩ.”

Cô nhìn thấy thiên kim hoàng tử kích động kéo lấy cô gái tóc vàng ngực to bên cạnh đánh một cái: “Đánh nhau! Đừng ồn! Để tôi xem xong!”

“Nhưng mà, nữ sĩ, cô… Đem bơ chùi lên trên quần áo của tôi.”

Cô lúc này mới xấu hổ mà chú ý tới người đứng bên cạnh đã lâu, trên ngực áo bành tô bị chụp một dấu ấn hình bàn tay, bơ màu trắng tụ thành một cục.

Cô áy náy mà ngẩng đầu lên nhìn cậu, lúc nhìn đến mặt cậu trong nháy mắt đã quên chính mình muốn nói gì —— này cũng, quá đẹp đi?!

Cậu đứng ở địa phương ngược ánh sáng, khi cúi đầu nhìn về phía cô giống như tự động bỏ thêm một vạn tầng kính lọc, so với vương tử Aeron dầu mỡ háo sắc khác nhau một trời một vực, cậu tuấn mỹ hoàn toàn không cần trang phục lộng lẫy tân trang, đơn giản áo bành tô đen đơn giản cũng không tổn hại khí chất ưu nhã của cậu. Con ngươi màu xanh da trời chỉ phản chiếu một người là cô, sạch sẽ thuần túy, giống một mặt hồ yên tĩnh, biểu tình thiếu niên uất ức cùng nhàn nhạt u buồn đan chéo thành mỹ cảm độc đáo, nếu muốn cô chấm điểm giá trị nhan sắc của cậu, điểm tuyệt đối cũng không đủ!

Cô cứng họng mà ngẩng đầu nhìn đôi mắt màu lam của cậu ngây ngốc, tim thiếu nữ muốn nhảy từ cổ họng nhảy ra ngoài.

Có....

Vương tử trong mộng khi còn nhỏ.

Sống sờ sờ từ trong mộng đi ra a!

Khi cô bên này trình diễn kịch trường luyến ái thuần thanh xuân, trên ghế nhỏ dài trong hoa viên tối tăm của hoàng cung lại đang quay AV.

“A... vương tử điện hạ... nơi đó không được!” Thiếu nữ mang mặt nạ quần áo chỉnh tề tư thế đứng tại chỗ kỳ quái khẽ cắn cánh môi, làn váy thật lớn rào rạt run rẩy.

“Thật sự không có lông, đừng nhúc nhích, để tôi nếm một ngụm.” Dưới làn váy truyền đến âm thanh của nam nhân.

Cinderella nhịn xuống khuất nhục, làm bộ hưởng thụ kêu lên tiếng: “A... không cần liếʍ tiểu huyệt của tôi... nơi này chỉ có chồng tôi có thể liếʍ... ân a... điện hạ ~”

Sau khi vương tử Aaron thô lỗ trên dưới liếʍ tiểu huyệt không lông biến nó thành bóng loáng, không thỏa mãn mà duỗi một ngón tay đi vào, phát hiện cô ta cực kỳ chặt chẽ, bất mãn nói: “Thả lỏng chút! Nữ nhân như cô có thể ở trước mặt mọi người không biết liêm sỉ hô lên như vậy, chung quy không có khả năng là xử nữ đi?”

Cinderella nhắm mắt lại, ngửa đầu làm nước mắt nơi khóe mắt chảy xuống thái dương: “Điện hạ... Tôi còn là xử nữ... Phía dưới của tôi thật ngứa... ngài có thể sử dụng côn ŧᏂịŧ lớn giúp tôi thọc một thọc ngăn ngứa được không?”

Aaron hơi hứng thú: “Xử nữ lẳиɠ ɭơ, tôi chưa từng thao qua người như vậy, được! Để bổn điện hạ thông huyệt da^ʍ cho cô một hồi!” Nói xong, cậu ta từ dưới váy cô gái chui ra, gấp gáp xốc lễ phục lên, móc ra đồ vật mềm oặt, đối diện tiểu huyệt Bạch Hổ của cô ta loát một trận mới cắm côn ŧᏂịŧ đi vào.

“Úc ——” Cậu ta tức khắc sướиɠ đến rống lên.

“Nha...” Cinderella kêu đau ra tiếng.

Lúc này, trong phòng ngủ của quốc vương Fadis, nhìn hai nam nhân lớn tuổi trần trụi bị định ở trên giường, nét mặt mỹ lệ của Tracy biểu lộ sắc bén, châm chọc cười, trên tay cầm roi da.

“Thân ái, lấy tôi đổi thảo nguyên? Thật là ý kiến hay a! Không bằng chúng ta thay đổi ~” Bàn tay mềm mại của cô ta vung lên, giải trừ chú thuật một người trong đó, “Lão già Harry, chúng ta làm giao dịch đi, chờ tôi làm rớt ông ta, hoặc là ông đưa thảo nguyên Cara của ông cho tôi, hoặc là ông đem mệnh cho tôi, ông chọn một cái đi?”

Vừa nói xong, người chồng quốc vương Grant trên danh nghĩa không thể tưởng tượng mà trừng lớn đôi mắt nhìn chăm chú Tracy, cô ta nhẹ giọng than nhẹ một đoạn chú văn, thực mau, ông ta đã không có động tĩnh, chỉ còn cặp mắt chết không nhắm mắt mà mở to.

Cùng người chết gần trong gang tấc, quốc vương Fadis sợ tới mức tè ướt hạ thân, run run rẩy rẩy đáp ứng : “Tôi, tôi, tôi lập tức ký tên lên công văn di dời lãnh thổ!”

Nghe được lời này, Tracy vừa lòng mà ưỡn ưỡn ngực, xoay người rời đi, chờ tới cửa, lúc quốc vương Fadis đang muốn thở phào một hơi, cô ta xoay người một cái, cách không bóp chặt cổ ông ta nhấc lên giữa không trung: “À, thiếu chút nữa đã quên, chồng của tôi là bởi vì uống quá nhiều rượu đột nhiên phát bệnh tim mà chết. Chẳng qua nếu ông không thức thời, ông ta cũng có thể là bị địch quốc hạ độc hãm hại đến chết, quân kỵ sĩ gót sắt Grant, tôi tin tưởng ông hẳn là không muốn nếm thử đi?”

Quốc vương Fadis ở trong không trung gian nan mà lắc lắc đầu, cũng không dám có ý tưởng khác nữa.

“Vậy là tốt rồi.”

Lúc này cô ta thật sự đi rồi.

Mắt thấy vũ hội sắp kết thúc, các cô gái ôm ấp mộng vương phi sôi nổi ôm tim rách nát đi trở về. Ở một góc nhỏ trong hoa viên, Aaron ôm eo thon của thiếu nữ thô rống một tiếng, bắn ở trong cơ thể cô ta.

Đúng lúc này, tiếng chuông đêm khuya vang lên, Cinderella đột nhiên dùng tay nâng đầu vương tử Aeron đang xụi lơ ở trên ngực cô lên, hai tròng mắt nhìn thẳng đôi mắt cậu ta ba giây, sau đó lúc tiếng chuông kết thúc trong nháy mắt buông cậu ta ra, túm váy khập khiễng chạy đi.

Aaron nghi hoặc nhìn cô ta chạy đi, đang muốn đuổi theo, lại xấu hổ phát hiện dươиɠ ѵậŧ của cậu ta mềm oặt rũ ở bên ngoài quần lễ phục, chờ cậu ta sửa sang xong quần áo, nhét dươиɠ ѵậŧ trở lại quần, ngẩng đầu nhìn lên, người đã không thấy, trên mặt đất chỉ còn lại một chiếc giày thủy tinh.

Cậu ta tiến lên nhặt giày, không biết vì cái gì, trong lòng không hiểu sao đối với thiếu nữ kia sinh ra cảm giác kỳ diệu.

Nhất định phải tìm nàng về! Cậu ta thượng qua vô số nữ nhân, còn chưa có một người nào giống như nàng, ngay cả mặt cũng chưa lộ ra lại khiến cho cậu để bụng như vậy. Vậy quyết định, nàng chính là vương phi của vương tử Aaron cậu!

Phi, nam nhân ghê tởm. Cinderella một bên chạy vội, một bên biến trở về bộ dáng xám xịt. Nếu mẹ có thể lưu lại càng nhiều ma thuật thì tốt rồi, chính mình sẽ không cần dùng mị thuật đi câu dẫn cái vương tử ghê tởm kia, trực tiếp xử lý ba nữ nhân hư não kia kế thừa gia sản không phải được rồi sao?

Cô ta chạy nửa ngày, rốt cuộc đuổi kịp ba mẹ con đã về đến trước nhà, trở lại trong một góc dơ bẩn.

Sau khi ba người theo thường lệ chế nhạo cô ta một lượt, bắt đầu mắng nữ nhân thần bí trên vũ hội.

Cinderella khóe miệng gợi lên một mạt cười trào phúng: A, chờ coi, lại qua mấy ngày, các người liền biết là ai.

Mà lúc này, cô đang nằm trên giường lớn trong phòng ngủ quay cuồng, đây là phòng được hoàng cung Fadis vì cô và Tracy đặc biệt chuẩn bị.

“A a a! Cậu ấy thật là đẹp trai a! Hoàn toàn chính là đồ ăn của tôi!”

Tracy nhìn cô chưa bao giờ có trạng thái nổi điên như vậy, cô ta ghé vào mép giường phong cách châu Âu ngồi xuống, làm một bên giường lõm sâu, ngữ khí u oán chất vấn cô: “Ai a?”

“Tôi không biết, cậu ấy ăn mặc rất bình thường, tóc vàng mắt xanh, hình như cũng sống trong hoàng cung, chỉ là địa phương cậu ta ở rất hẻo lánh, ngay cả người hầu cũng không có mấy người, tôi không muốn làm nữ nhân mặt dày nên không hỏi cái này, ngay cả không hỏi cậu ấy, cậu ấy cũng chưa nói, cho nên không biết là ai…” Nói đến đây, cô uể oải nói.

“Cậu ta sống ở hoàng cung?” Tracy đột nhiên nhướng mày nói.

“Ừ, tôi không cẩn thận làm dơ quần áo của cậu ấy, nên đề nghị cậu thay đổi một bộ khác, nhưng cậu ấy nói chỉ có một bộ này, tôi liền… Đi theo cậu ấy trở về giúp cậu giặt sạch.” Cô có chút chột dạ, sợ bại lộ ý đồ chân thật chính mình mặt dày mày dạn yêu cầu đi theo cậu ấy trở về phòng, tuy rằng chỉ là ý đồ, còn không có thực thi là được.

“Tóc vàng mắt xanh… Rất tuấn tú…” Tracy không biết nhớ tới cái gì, ngữ khí trở nên ý vị thâm trường.