“Úc ~ nữ sĩ, ngài quả thực như là nữ thần trong tranh sơn dầu hạ phàm ~ xem cánh hoa hồng nhạt, run rẩy mỹ lệ này, tôi thật muốn đem nó khắc vào trên đá quý tùy thân mang theo ~ úc ~ còn có Tiểu Đậu Tử biến ngạnh thần kỳ này, tôi có thể nếm thử không?” Mắt lục thuần túy của Lano sáng lộng lẫy một bên ngơ ngác mà nhìn thân thể trần trụi rộng mở của cô trước hắn, một bên nói ra liên tiếp từ ca ngơi làm cô vô cùng cảm thấy thẹn.
Sau khi nhận được cô gật đầu, hắn cúi đầu liếʍ âm đế cô, đầu lưỡi câu triền liếʍ mυ'ŧ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bộ vị mẫn cảm nhất toàn thần của cô. Cô ngay từ đầu bị kỹ xảo mới lạ của hắn làm cho bật cười, nhưng hồ ly không hổ là hồ ly, năng lực học tập cực cường, căn cứ phản ứng thân thể khác nhau của cô điều chỉnh tổng kết ra động tác cô thích nhất, thực mau liền chỉ dùng một cái đầu lưỡi đưa cô lêи đỉиɦ kɧoáı ©ảʍ.
Hắn dùng đầu lưỡi kịp thời lấp kín miệng huyệt tiếp được dâʍ ɖị©ɧ của cô một giọt cũng không bỏ sót, nuốt xuống dâʍ ɖị©ɧ phun ra còn ngại không đủ, tham lam vói vào tiểu huyệt co chặt run rẩy của cô, hắn dùng hết khả năng có được mà ở trên nhục bích phấn nộn cướp đoạt vài giọt còn thừa: “Nữ sĩ, ngài có lẽ không biết, dựa theo thói quen ăn cơm của chúng tôi, đồ ăn chính bưng lên trước là vì muốn ăn đồ ăn trước.”
Cô nắm lỗ tai lớn lông xù xù của Lano thở hổn hển, cảm giác khi hắn nói chuyện hơi thở nóng cháy phun ra tiến vào trong hoa huyệt mới vừa cao trào, mang đến một đợt sóng kɧoáı ©ảʍ khác.
“Nếu ngài không ngại,” hắn tính tình tốt mà mặc cô nắm lỗ tai, không biết từ nơi nào phía sau móc ra một chai rượu vang đỏ, “Trước khi ăn xong đồ ăn, tôi còn cần uống một chút rượu.”
Đại não của cô còn ở trong dư vị kɧoáı ©ảʍ vừa rồi, không có nghe hiểu ý tứ của hắn.
Thấy cô không có cự tuyệt, hắn cười nheo lại mắt, ưu nhã mà rút ra nút chai rượu vang đỏ, nhét miệng bình mảnh khảnh vào tiểu huyệt của cô, đảo cái chai tới rót rượu vang đỏ vào.
“A ~~~~” Cô bị rót rượu lạnh lẽo vào tiểu huyệt nên giật mình, ngã ngửa một cái, phía sau lưng đè lên trên giường.
Chờ rượu vang đỏ rót xong rồi, hắn lại dùng nút lọ ngăn chặn miệng huyệt, bụng nhỏ của cô đã căng phình phình mà muốn phun ra, thịt non trong tiểu huyệt có thể cảm giác được một bộ phận rượu vang đỏ lạnh lẽo biến thành nóng rát, hai loại cảm xúc cực hạn bất đồng cùng cảm giác rượu áp bách bàng quang sắp bức điên cô rồi. Lano không biết lại từ chỗ nào móc ra một cái phễu tiếp ở dưới thân cô, một đầu nhỏ của cái phễu đặt vào miệng chai rượu, tiếp theo đặt chúng trên mặt đất.
“Lano!”
Hắn một tay ngả mũ, đứng lên hướng cô thân sĩ cúi chào: “Không cần sốt ruột, nữ sĩ, lập tức vì ngài phục vụ ~” Hắn nói xong, động tác nhanh chóng cởi hết trọn bộ lễ phục, thuần thục quả thực không giống lần đầu tiên.
Lau một chút dâʍ ɖị©ɧ từ miệng huyệt tràn ra làm ướt côn ŧᏂịŧ, Lano đỡ côn ŧᏂịŧ, một tay nắm côn ŧᏂịŧ cắm vào cúc huyệt của cô khuếch trương, chậm rãi tiến vào. Dươиɠ ѵậŧ quả thực như lời hắn, không thể so với Joy nhỏ hơn, cô dùng hơn nửa ngày mới làm hậu huyệt thích ứng kích cỡ của hắn, hắn liền bắt đầu di chuyển côn ŧᏂịŧ, rượu vang đỏ trong tiểu huyệt bị đè ép chảy ra một ít.
Lano đáng tiếc mà than một tiếng: “Ai, tiện nghi cho cái giường này. Không bằng như vậy đi, nữ sĩ, ngài xoay người lại, chúng ta dùng phương thức nhập mặt sau giống như cô cùng con sói ngốc kia làm vậy, như vậy thì một giọt cũng lãng phí không được ~” Ngữ khí của hắn tràn đầy chân thành, làm cô không tự chủ được mà thỏa mãn ý tưởng của hắn.
Một bên rúc tiểu huyệt thật cẩn thận không để cho rượu chảy ra, cô chậm rãi xoay người đưa lưng về phía Lano hạ eo, còn chưa kịp phản ứng, đã bị hắn mạnh mẽ đột nhập thao một cái trở tay không kịp. Tựa hồ là phương thức nhập phía sau làm cho lũ dã thú này phá lệ máu sói sôi trào, hắn phấn khởi mà đè nặng cô thao lộng, cảm giác hai huyệt trước sau no căng phong phú làm cho cô không nhịn được bắt đầu rêи ɾỉ.
“A, Lano… Ư a... thật lớn... quá sâu... căng chết tôi, ha, ha a... Thật thích, côn ŧᏂịŧ lớn của Lano ~” Sau khi hồ ly nghe được cô nói, động tác càng thêm lao lực cắm rút, mỗi lần cắm vào đều hận không thể nguyên cây nhét đi vào, hơn nữa với phương thức nhập phía sau tư thế cơ thể độc đáo, làm cô cảm giác tràng đạo bị cắm đến nơi chưa bao giờ được cắm đến, côn ŧᏂịŧ lớn rút ra trêu chọc cắm vào xoay tròn đảo ra rất nhiều tràng dịch bôi trơn, tiếng dâʍ ɭσạи đánh ra vang khắp căn nhà nhỏ.
“Nữ sĩ, thật xin lỗi, tôi, tôi muốn… Bắn!” Xử nam vẫn là xử nam, tuy rằng động tác dũng mãnh, Lano vẫn không kiên trì được bao lâu.
Tốc độ hắn thọc vào rút ra nhanh hơn sắp tới cực hạn, trứng dái căng chặt bay nhanh đánh vào cái mông cô đỏ bừng một mảnh, cuối cùng sau một tiếng thô rống, qυყ đầυ gắt gao đứng vững ở tràng đạo bắn ra, kịch liệt đánh sâu lại mang cô lên cao trào, tiểu huyệt nguyên bản kẹp chặt chẽ phun ra dâʍ ɖị©ɧ, áp lực cực lớn khiến cho nút bình rốt cuộc chặn không được, hỗn loạn rượu ấm áp cùng dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt một giọt cũng không sót mà phun vào trong cái phễu Lano đã sớm chuẩn bị, theo miệng phễu lại chảy vào chai rượu.
Lano lấy ra cái phễu, nhặt lên chai rượu vang đỏ chỉ uống một ngụm đã lấp kín miệng chai, sau đó duy trì tư thế hạ thân cơ thể kết hợp, hôn môi cô, mớm một nửa rượu qua.
“Đây là chai rượu ngon nhất trong mấy vạn chai rượu vang đỏ mà tôi đã từng làm từ trước tới nay.” Nhìn gương mặt cô hậu tri hậu giác ửng hồng, hồ ly hàm chứa cánh môi cô, ôn nhu triền miên mυ'ŧ mà nói, “Đây là trân bảo trên đời chỉ có một, tôi sẽ không cho bất luận kẻ nào uống. Nữ sĩ, tôi sẽ đem nó truyền cho con cháu của chúng ta, nói cho bọn họ biết, đây là di sản gia tộc quý giá nhất cô truyền lại cho đời sau, là tình yêu của chúng ta…”
Nhìn hắn gần trong gang tấc, mắt lục nhộn nhạo, tim cô đột nhiên như nai con chạy loạn.
【 Tặc hồ ly.
Trách không được mọi người đều gọi bọn hắn là hồ ly tinh.
Loại bản lĩnh điều khiển nhân tâm này, thật là đáng sợ.
Ai? Không đúng a, hắn như thế nào biết cô và Joy dùng tư thế cơ thể gì?
Hồ ly!!! Cậu chết chắc rồi!!! 】