Hậu Cung Của Ta Trong Game Kinh Dị (NP)

Chương 5: Tiểu khả ái dính người

Khi Tiêu Bạch lại lần nữa tiết ra trong cơ thể cô, cô nghiêm chỉnh cự tuyệt cậu thỉnh cầu muốn một lần nữa: Nói giỡn, làm một lần liền mất ít nhất hai tiếng, gia hỏa này giống như không cần nghỉ ngơi cũng không cần “Ăn cơm” linh tinh, có thể nghĩ thành quỷ sinh hoạt có bao nhiêu không thú vị, hơn nữa sinh thời cậu ta tinh khí tràn đầy, tuổi dậy thì dục cầu bất mãn, mất nhiều năm như vậy một khi khai trai, phỏng chừng chờ cậu ta thỏa mãn, cô cũng có thể thành quỷ cùng cậu.

Cô thoáng trấn an, tiểu thiếu niên dùng đôi mắt ướt dầm dề nhìn cô, đạt không được thỏa hiệp từ chỗ cô, Tiêu Bạch tạm thời từ bỏ ý niệm tiếp tục vận động, cùng nhau nằm trên giường lớn mềm mại —— này là giường khi cô bị cậu đè ở trên sàn nhà cộm khó chịu nên cô đưa ra yêu cầu dời địa điểm làʍ t̠ìиɦ lên giường. Cùng với, hiện tại bối cảnh đã hoàn toàn biến thành một cái phòng ngủ bình thường, đầu giường có ánh đèn mờ nhạt. Rốt cuộc bọn họ làʍ t̠ìиɦ ở nhà vệ sinh, thời gian dài vẫn là tạm thời.

“Tỷ tỷ là nhân loại, thể lực rất kém cỏi, Bạch Bạch để tỷ tỷ nghỉ ngơi một hồi mới tốt. Không bằng, chúng ta tâm sự chuyện của em đi? Tỷ tỷ rất muốn biết, Bạch Bạch trước kia sinh hoạt như thế nào a.” Cô chuyển chủ đề, ý đồ làm thiếu niên nghĩ đến cái khác, cho dù hạ thể hai người còn đang gắt gao gắn liền với nhau.

Tiêu Bạch đỏ mặt tiếp nhận nick name cô đặt, trong ánh mắt sáng lấp lánh, nhìn qua thực vui vẻ —— mặt khác lý do cô kết luận cậu thực vui vẻ là bởi vì căn côn ŧᏂịŧ đem tiểu huyệt tắc đến no căng kia hưng phấn mà run rẩy một chút, lại bắn ra một ít dịch nóng.

“Em, em nhớ không rõ. Nhưng em không thích thời điểm làm người, vẫn là thích nhất thời gian cùng tỷ tỷ ở bên nhau.” Tay Tiêu Bạch ôm cô càng chặt, dường như sợ mất đi cái gì đó, “Tỷ tỷ sẽ không rời bỏ em đúng không, sẽ vẫn luôn bồi ở bên người em đúng không?”

Thiếu niên mang theo ánh mắt cầu xin không muốn xa rời làm mẫu tính trong cô khó có được bạo phát, cô mềm lòng hôn hôn đôi mắt cậu: “Trước kia không vui cũng không quan hệ, về sau tỷ tỷ sẽ vẫn luôn ở bên cạnh cậu.”

Cậu ta được ủng hộ, cúi đầu ngậm lấy một bên vυ' cô, học bộ dáng của cô, dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ đầṳ ѵú cô: “Tỷ tỷ, chị dạy em như thế nào làm chị thoải mái giống như em, như vậy đúng không?” Tiếp theo, một bàn tay cậu đặt trên một một bên vυ' khác, dùng sức mυ'ŧ vào núʍ ѵú trong miệng, làm cô hoài nghi ngay sau đó núʍ ѵú này liền sẽ phun ra sữa tươi.

“A… Ư… Thực thoải mái…” Vυ' được dụng tâm quan tâm, cô không khỏi thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng, dần dần thanh âm nhỏ xuống, bắt đầu ngủ rồi. Cô tựa hồ mơ một giấc mộng, trong mộng cô là một cậu bé, từ nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, ở cô nhi viện lớn lên, tuy rằng diện mạo đáng yêu, nhưng mà tính cách một chút cũng không tốt, vì thế cô mấy lần được nhận nuôi lại bị trả về cô nhi viện, mặt khác cũng bởi vì vậy nên bị nhóm a di cùng mấy đứa trẻ trong cô nhi viện bài xích.

Về sau khi cô trưởng thành thành thiếu niên, lớn lên càng thêm tinh xảo, tính cách vẫn là tối tăm như vậy. Lên sơ trung, có một nam sinh trong nhà rất có thế lực bởi vì diện mạo của cô nên thường xuyên cùng tuỳ tùng khi dễ cô, ban đầu chỉ là đánh nhỏ nháo nhỏ, sau lại càng ngày càng nghiêm trọng, ở trên bàn cô bỏ rắn, đem cô khóa trong nhà vệ sinh nữ bỏ hoang linh tinh. Hắn uy hϊếp cô nếu nói ra, sẽ khiến cho cô thôi học, vì thế cô đều nhịn xuống. Thẳng đến có một ngày, nam sinh thích một cô gái hướng cô thông báo.

Một ngày kia, mưa nhỏ, khi nam sinh cùng hai người tuỳ tùng của hắn hốt hoảng chạy ra khỏi nhà vệ sinh nữ cũ bị bỏ hoang của trường học, trước mắt cô đã là một mảnh đỏ tươi, máu cô trên sàn nhà chảy rất dài, chảy lan ra ngoài nhà vệ sinh, nhưng mà không ai có thể phát hiện, tựa như lần trước cô bị khóa ở chỗ này kêu vô số âm thanh cứu mạng cũng không có ai nghe được.

“Tỷ tỷ… Tỷ tỷ! Sao chị lại khóc? Tỉnh tỉnh, em ở đây…”

Lúc hai mắt đẫm lệ của cô mơ hồ từ trong giấc mơ tỉnh lại, phát hiện chính mình nằm trong một lòng ngực thực ấm áp, một chút cũng không giống sàn nhà lạnh băng. Cô ngẩng đầu, thấy được gương mặt của mình trong mộng—— Tiêu Bạch.

“Tỷ tỷ?” Thiếu niên trên mặt không có một tia tối tăm như trong mộng, mà là tràn đầy thỏa mãn hạnh phúc, cái này làm cho tiếng lòng căng chặt của cô buông lỏng.

“Bạch Bạch,” cô không tự chủ được phong bế môi cậu, hàm hồ lầu bầu nói, “Cha mẹ cũng được, bằng hữu cũng được, lão sư cũng được, về sau, chị sẽ phụ trách, những cái khác đã quên thì tốt…” Nói xong, cô từ trên người cậu ngồi dậy, hạ thân kết hợp đã lâu một tiếng “Ba” chia lìa.

“Như vậy kế tiếp, lão sư sẽ dạy cậu một khóa mới!” Cô cười cười, lau một phen hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ huyệt nhỏ chà đến hậu huyệt, xoay người ở trên người thiếu niên ngây dại tìm một vị trí thích hợp quỳ xuống, “Ngón tay cắm vào ~ cái cửa động phía sau nga ~”

Tiêu Bạch nhìn tiểu huyệt cùng cúc huyệt ướt dầm dề nước đối diện cậu, nhịn không được thò lại gần liếʍ trên cửa huyệt đỏ bừng, ngón tay cũng cắm đi vào.

“Không phải nơi đó, một cái khác a ~” cô kiều suyễn sửa đúng cậu.

Cậu kinh ngạc thu hồi đầu lưỡi, môi cùng cửa mật động dính liền bằng một sợi chỉ bạc, vì khoảng cách kéo xa mà đứt gãy, trong ánh mắt lòe ra quang mang càng lộng lẫy, như là phát hiện đại lục mới.

Ngón tay ở tiểu huyệt cũng dính đủ dâʍ ŧᏂủy̠, thời điểm đi vào dị thường thuận lợi, hậu huyệt cô bài xích co rút lại, lại đem dị vật bọc đến thâm nhập càng sâu.

Lúc này, tay cô sờ đến côn ŧᏂịŧ nóng cháy đứng thẳng của cậu, nó đã nghẹn không chịu được, đỉnh chảy ra không ít hoạt dịch.

“Lại thêm một ngón, không, hai ngón cũng có thể ~ ân ~”

“Như vậy, có thể chứ?” Một cái tay khác của Tiêu Bạch cũng gia nhập, bất quá là cắm ở một cái huyệt khác, ngón tay hai tay cùng mềm nhẹ moi đào.

“Không sai biệt lắm, có thể ~ tới, cắm đi vào!” Cô loát động côn ŧᏂịŧ cậu vài cái, sau đó gấp không chờ nổi dùng hậu huyệt ngồi xuống.

“Ân a!” Tiêu Bạch bị hậu huyệt bất đồng kẹp một chút đã thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ tước vũ khí đầu hàng, nhưng mà cậu thực mau lại đứng thẳng lên, nhưng thật ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tại hậu huyệt thành không làm côn ŧᏂịŧ ra vào thông thuận hơn.

Cô bị Tiêu Bạch trở mình lại đè ở dưới thân, mông cậu giống như chạy bằng môtơ điện, dùng côn ŧᏂịŧ kịch liệt va chạm cái mông cô, ở cửa hậu huyệt bị đánh ra một tầng bọt mép, cũng đem lời nói của cô đánh thành từng câu chữ rách nát.

“A! Thao… Lạn chị… Tao huyệt…… A ân… Ai ách… A a! Bạch… Bạch… Cậu có thể… Thử xem… Chậm một chút… A úc… Làm chết chị rồi…… Nga!”

“Thử xem… Chín nông một sâu… A ân!”

“A! A! A ngô! Đừng mà!”

“Chúng ta… Ha hô… Còn có thể thử xem… Ân a… Tư thế này… A! Lại thâm một chút…”

…Một đêm đi qua.