Lần nữa tỉnh lại, cô phát giác hạ thể dị thường không khoẻ, tử ©υиɠ no trướng giống như muốn căng bạo, còn có một cái đại gia hỏa bám riết không tha, hướng vào phía trong đè ép, nhưng mà cách hạ thể dị thường không xa, khối thân thể không ngừng áp lên trên người cô không còn lạnh băng nữa, mà trở nên nóng như lửa, đổ mồ hôi đầm đìa.
“A! Ha… A… Chị tỉnh rồi? Chúng ta… Tiếp tục đi… Loại chuyện này… Vui vẻ như vậy… Là lần đầu tiên… Quá thoải mái… A a…”
Cô mở mắt ra, liền nhìn đến đôi mắt Tiêu Bạch mê ly, không chớp mắt nhìn chằm chằm gương mặt cô, bên trong thâm thúy hắc hóa thành mật sền sệt lưu động, đôi mắt cá chết của cô trừng mắt cậu ta: Tiếp tục? Cậu chẳng sợ một khắc nào đó động cơ của cậu dừng làm việc vĩnh viễn trên người cô? Lại nói, rốt cuộc chính mình hôn mê bao lâu rồi a?
Cô nghĩ như thế nào liền mở miệng hỏi như thế đó.
Tiêu Bạch duy trì tần suất đĩnh động bất biến, hôn lên gương mặt cô, nói: “ Thời gian của nhân loại? Em đã… Thật lâu không để ý tới… Bất quá… Ánh trăng đã lên cao… Ô oa!”
Cô nhanh chóng đẩy cậu ra, cúi đầu xem xét hạ thân chính mình. Âʍ đa͙σ trải qua ít nhất 5 tiếng đồng hồ mạnh mẽ cọ xát đã không còn cảm giác, trên môi âʍ ɦộ sưng đỏ dính chất lỏng trắng hồng, có vệt đã khô cạn cũng có vệt hiển nhiên mới ra “Lò”, cô bẻ ra môi âʍ ɦộ nhìn vào bên trong, cũng sưng đỏ dọa người. Đồng thời tiểu huyệt tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ không còn nóng.Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị côn ŧᏂịŧ Tiêu Bạch tắc nghẽn trong hoa huyệt, lúc này ròng ròng chảy ra, giống như mất khống chế hướng bên ngoài cơ thể phun ra, chảy một hồi lâu, đem sàn nhà rải đầy một mảnh bạch trọc mới dần dần đình chỉ.
Tiêu Bạch vốn dĩ bởi vì bị bắt rút ra từ trong mật động mà ủy khuất, giờ phút này nhìn đến hạ thể cô “Rầm rộ”, vì thế đã quên luôn ủy khuất, người còn ngồi xổm xuống, đến gần cẩn thận xem xét tiểu huyệt chảy cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra bên ngoài: “Nơi này của chị thật xinh đẹp! Đồ vật đi tiểu của em chính là vừa mới cắm ở bên trong này, địa phương nhỏ như vậy, như thế nào có thể cắm đi vào nha?” Nói xong, cậu còn ngẩng đầu hồn nhiên nhìn cô, vẻ mặt ham học hỏi, bộ dáng giống như người làm cô suốt mấy tiếng, đầu sỏ gây tội làm hại tiểu huyệt cô thảm không nỡ nhìn cùng cậu ta không có quan hệ.
Sau khi cô khôi phục lý trí, chột dạ rất nhiều lại có chút tức giận, rõ ràng là cậu làm chuyện xấu, hiện tại làm ra bộ dáng đơn thuần vô hại, dường như cô mới là bà cô kỳ quái nhúng chàm vị thanh niên shota thiên chân vô tà… Tuy rằng nghiêm khắc mà nói, ý nghĩa kia cũng không sai sự thật.
“Tiêu Bạch! Cậu xem đi, cậu đem phía dưới chị biến thành cái dạng gì, đều sưng lên rồi!” Cô trốn tránh sự thật chất vấn cậu ta.
Thiếu niên tức khắc luống cuống, bó tay không có biện pháp liền xin lỗi: “Thực sự, rất khó chịu sao? Thực xin lỗi! Nhưng vì quá thoải mái, em cho rằng chị cũng cảm thấy giống như em… Kia, em đây giúp giúp chị!”
Vừa nói xong, Tiêu Bạch há mồm bao lại mật huyệt bị chà đạp lộn xộn mυ'ŧ vào, vươn đầu lưỡi ôn nhu mà bắt đầu liếʍ láp môi âʍ ɦộ cô, còn nhẹ giọng dò hỏi cảm thụ của cô.
“A ngô… Là như thế này đi… Chị? Thoải mái không?”
Cô không có đoán trước được Tiêu Bạch sẽ chủ động liếʍ lên hoa huyệt, lắp bắp mà đáp lại cậu ta: “Này, kỳ thật, cũng không có khó chịu như vậy, ân a! Thoải mái!”
Tiêu Bạch quả thực là học sinh tốt nhất trên thế giới, cậu lúc này lại không thầy dạy cũng hiểu, đem đầu lưỡi vói vào bên trong tiểu huyệt, thu được cô cổ vũ, về sau càng là bắt chước động tác thọc vào rút ra, thậm chí càng cắm càng sâu, đầu lưỡi mềm mại vô hạn duỗi dài, ở bên trong tiểu huyệt cô ôn nhu cọ xát.
Trong tiểu huyệt truyền đến cảm giác thoải mái, hữu hiệu giảm bớt sưng đau do tiểu huyệt bị thao hư, còn mang đến một đợt kɧoáı ©ảʍ mới, đôi tay cô không khỏi bắt được cái ót của Tiêu Bạch, đem cậu hướng môi âʍ ɦộ đẩy vào càng sâu. Đột nhiên, đầu lưỡi cậu đυ.ng vào một khối thịt rất nhỏ nhô ra, cô giật mình một cái, hai chân cùng đôi tay đồng loạt dùng sức kẹp lấy đầu của cậu ta, hận không thể trực tiếp đem cậu nhét vào âʍ đa͙σ của cô.
“A… Ân nha! Tiêu Bạch! A!!!!!”
Tiêu Bạch ý thức được tín hiệu này, đầu lưỡi thông minh vờn quanh cái khối nhô kia mà công kích, đâm, áp, chọc, khuấy, làm cho cô thần hồn điên đảo, trực tiếp cao trào tiết ra trong miệng cậu.
Thiếu niên thu hồi đầu lưỡi, giống hút sữa dùng sức mυ'ŧ vào nước ngọt từ tao huyệt cô phun ra, sau đó lộc cộc lộc cộc toàn bộ nuốt xuống, ngẩng đầu nhìn cô vui vẻ cười: “Uống thật ngon! Em đã biết khối thịt nhỏ nhô lên kia là địa phương tỷ tỷ thoải mái nhất, thời điểm chin thoải mái liền sẽ lưu rất nhiều nước uống ngon, em thích chị như vậy.”
Cô cùng Tiêu Bạch lấy một loại tư thế quỷ dị vừa ngồi xổm vừa đứng nhìn nhau một hồi, Tiêu Bạch bỗng nhiên đứng dậy dùng sức ôm lấy cô, đem đầu tóc xù xù chôn ở bên gáy cô.
Cô bắt đầu cảm thấy có chút không ổn, giống như sẽ có sự tình kỳ quái xảy ra.
“Em cũng… Thích chị. Tuy rằng sinh thời rất nhiều việc em đều nhớ không rõ, nhưng em biết rõ, thích ai đó rất quan trọng! Chị ơi, em thích chị! Chúng ta sẽ… Sẽ luôn… Ở bên nhau, chị về sau chảy ra nước, toàn bộ đều là của em. Không được chạy trốn a, chị, em sẽ thực tức giận…” Lời nói còn không có nói xong, cậu liền dùng môi lấp kín miệng muốn nói cái gì đó của cô, lửa nóng hạ thân mới mất đi du͙© vọиɠ lại một lần cứng rắn đứng vững trước cửa huyệt.
“Chị, chúng ta lại thử một lần nữa! Em sẽ chú ý không làm chị đau!”
Trong lòng cô lúc này đang kêu khổ thấu trời, nói cái gì thử, không phải đã cắm vào cô hay sao?