Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]

Chương 27: Thiên Ân, Con Làm Mẹ Quá Thất Vọng Rồi (1)

Lời Thẩm Thiên Ân vừa dứt, tất cả mọi người đều tò mò kinh ngạc nhìn cô ta, chỉ riêng Tú Phân khẽ cau mày, có chút lo lắng.

"Con gặp lão Chu rồi sao? Lời ông ta nói con đừng tin. Nếu con muốn tiền, sau này mẹ sẽ giúp con nghĩ cách. Tiền sính lễ của con, mẹ cũng tuyệt đối không lấy của con. Lão Chu không hợp với con đâu. Thiên Ân, hay là con đi cùng chúng ta đi." Tú Phân hết lời khuyên nhủ.

Thẩm Thiên Ân bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán, vốn đã không kiên nhẫn. Nghe xong lời Tú Phân thì cô ta lại càng tức hơn.

Sau này nghĩ cách?

Thôi đi, Tú Phân hoàn toàn không có năng lực đó.

Lúc ở thôn Phúc Thủy, tiền đều bị Thẩm Dũng cướp đi đánh bạc.

Sau khi đến hào môn, bà lại càng không có một xu dính túi.

Người khác lộng lẫy mặc lễ phục kiểu Tây tham dự tiệc tùng, chỉ có cô ta không có trang phục phù hợp để mặc. Tú Phân chạy ra một tiệm rách nào đó trên phố, mua vải về nhà tự may rồi còn lừa cô ta, nói rằng hoa văn trên đó là thêu tay truyền thống, hại cô ta mặc bộ đồ đó đi dự tiệc, bị tất cả mọi người cười nhạo...

Ngược lại sau khi Tú Phân bệnh chết... Mọi người thương hại Thẩm Thiên Ân là đứa trẻ mồ côi mẹ, bởi vậy không còn keo kiệt về mặt tiền bạc nữa, cho cô ta sống mấy năm tháng sung sướиɠ...

Cho nên Tú Phân hoàn toàn không đợi được đến ngày cô ta lấy chồng.

Nhớ lại chuyện quá khứ, trên mặt Thẩm Thiên Ân bất giác hiện lên vài phần oán hận, cô ta buột miệng nói ra lời thật sâu kín trong tim: "Con đã quyết định rồi, mẹ đừng lo cho con nữa."

Tú Phân sững người, nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Thiên Ân, nỗi lo lắng dần dần biến thành thất vọng.

Bà không tài nào ngờ được, Thiên Ân lại tự nguyện ở lại thôn Phúc Thủy.

Con bé mới mười lăm tuổi thôi mà, vẫn là tuổi phải đi học.

Châu tiên sinh nói con gái nhà giàu học xong cấp hai rồi còn phải học cấp ba, hết cấp ba còn có đại học, thậm chí có cả thạc sĩ, tiến sĩ...

Có cả một bầu trời rộng lớn như vậy đang chờ đợi chúng, thế mà Thiên Ân lại vì một người đàn ông và tiền sính lễ mà ở lại thôn Phúc Thủy.

Thế thì cũng thôi đi, quan trọng hơn là nếu cô ta đã quyết định ở lại thôn Phúc Thủy, tại sao vừa rồi còn nói những lời đó?

Không chỉ nói dối, còn cố tình nói nhường cho Huệ Huệ...

Tú Phân bị hai chị em làm cho cảm động, gần như đã chuẩn bị sẵn tâm lý liều chết.