Bảo bối, sữa của em thật ngọt
Giang Linh Linh đầu óc rối bời, cô không biết nên làm gì với chiếc cameras này, vứt nó đi? Nhưng cô muốn biết Tạ Cảnh Thâm muốn làm gì, sau một hồi suy nghĩ, cô quyết định đặt nó trở lại vị trí cũ.
Trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua, Giang Linh Linh và Tạ Cảnh Thâm vẫn duy trì quan hệ như vậy, cùng đi học, cùng ăn, cùng học, Giang Linh Linh cũng dần dần thích ứng với môi trường học. Mọi chuyện vẫn ổn, nhưng ... không hiểu sao dạo này cơ thể cô luôn có phản ứng khó tả, cơ thể nhạy cảm vô cùng. Thường xuyên ẩm ướt, hai bầu vυ' trắng mềm sưng tấy, khi bị áσ ɭóŧ cọ xát nhẹ thì núʍ ѵú sẽ dựng đứng lên.
Trước đây, chỉ sau khi tắm xong mới xảy ra hiện tượng bất thường này, nhưng bây giờ trên lớp, giáo viên vẫn đang nhấn mạnh những điểm chính của việc ôn tập, mà cô lại bị phân tâm bởi cơ thể không thoải mái. Giữa hai chân ướŧ áŧ, núʍ ѵú cương cứng, cả người khô nóng, để giảm bớt sự kỳ lạ cô quay người sang ngang che khuất tầm nhìn, kẹp chặt hai chân nhằm giảm bớt sự khác thường. Tay nhỏ lần xuống gầm bàn, tìm cái lỗ đang chảy nước, cách lớp qυầи ɭóŧ xoa nhẹ hòng giảm bớt cảm giác ngứa ngáy.
Chiếc qυầи ɭóŧ mỏng dính vào hai múi thịt non mềm, cọ sát vào nhị hoa đang phun nước, dù đã xoa lỗ nhỏ nhưng vẫn chưa đủ, cái lỗ mềm mại vẫn ngứa ngáy không thôi. Giang Linh Linh khẽ vặn vẹo thân thể, qυầи ɭóŧ chà sát cái lỗ đinh hương, cơ thể cảm nhận được sự an ủi bởi kɧoáı ©ảʍ nhè nhẹ.
Cả buổi học, cô không thể để ý giáo viên nói gì, chỉ cọ sát phần dưới của mình một cách thích thú, sữa chảy ra từ ngực làm ướt cả nội y, cô có thể nhìn thấy hai vệt đen trên bộ đồng phục mỏng manh. Cơ thể Giang Linh Linh tỏa ra mùi sữa ngọt ngào thoang thoảng.
Mùi thơm lan tỏa trong không khí chứng tỏ rằng vừa rồi cô không phải đang mơ. Cô tức giận cúi đầu xuống và ngẫm nghĩ tại sao cô không thể kiểm soát cơ thể mình mà làm một việc như vậy, còn có…… Người khác có thể hay không ngửi được……
"Giang Linh Linh, ngày mai còn có kỳ thi. Buổi tối chúng ta cùng đi phòng tự học. Tôi chuẩn bị câu hỏi mà cô giáo vừa dạy giảng lại cho cậu nhé." Tạ Cảnh Thâm khẽ quay đầu lại cười với cô, như đã biết vừa nãy cô không lắng nghe bài giảng trong lớp.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ, cô bị giật mình bởi tiếng gọi của anh. Chột dạ xoa xoa mặt, cố gắng giảm bớt vết ửng hồng trên khuôn mặt.
“Được”.
“Gần đây xuất hiện rất nhiều muỗi, loại thuốc đuổi muỗi này rất hiệu quả.” Tạ Cảnh Thâm không biết có phải đã nhìn ra cái gì, liền đưa cho cô một bình xịt.
Giang Linh Linh nhận lấy bình xịt, liếc nhìn anh cảm kích rồi xịt vào quần áo hai lần, hương bạc hà sảng khoái xua tan mùi sữa ngọt ngào, Giang Linh Linh thở phào nhẹ nhõm. Giải quyết xong xuôi, Giang Linh Lăng lại lo lắng liệu anh có thấy cô trong lớp ... sờ chính mình, đôi vυ' còn chả sữa.
Trong tiết học tiếp theo, Giang Linh Linh cũng chưa có tâm tình tiếp tục nghe. Khi cả hai đang ăn cơm, cô ngại ngùng không dám nhắc đến, thẳng đến khi đang ở trong phòng tự học, cặρ √υ' nặng trĩu lại phun ra sữa, cái l*и nhỏ đã ướt nhẹp.
Giang Lăng Linh không nghĩ Tạ Cảnh Thâm nhìn ra chính mình khác thường, đành phải kẹp chặt hai chân, cố gắng ngăn dòng nước đang cuồn cuộn róc rách, cố gắng hết sức tỉnh táo nghe Tạ Cảnh Thâm giảng đề. Cô nghĩ rằng mình đã che giấu một cách hoàn hảo, nhưng vành tai ửng đỏ, những hạt mồ hôi nhỏ trên chóp mũi khiến Tạ Cảnh Thâm đã sớm nhận ra sự bất thường của cô. Tạ Cảnh Thâm quan sát phản ứng của cô, điều này rất thú vị anh nghĩ.
"A ..." Giang Linh Linh bật ra một tiếng dị thường, phát hiện mình kêu lên liền dừng lại, thấy vẻ mặt của Tạ Cảnh Thâm vẫn như cũ, lặng lẽ thở phào một hơi.
Tạ Cảnh Thâm cảm thấy thời gian đã thích hợp, liền nói: ": Linh Linh, cậu có muốn tôi giúp không?"
Giang Linh Linh do dự, "Cậu giúp mình?"
Tạ Cảnh Thâm nhìn vào mắt Giang Linh Linh một cách nghiêm túc, "ừm, tôi muốn giúp cậu. Có phải khó chịu vì vυ' sưng lên đúng không? Tôi giúp cậu hút vυ', sẽ không chảy nữa. "
Giang Linh Linh không ngờ Tạ Cảnh Thâm sẽ nói ra câu mắc cỡ như vậy, nhưng trong lòng lại không ngăn được một tia chờ mong, có lẽ anh hú vυ' của mình liền không chảy sữa nữa.
Sữa tràn về thường làm ướt áo ngực, nếu đầṳ ѵú tắc sữa thì sẽ sưng và đau, nếu anh có thể bú một chút, mình.. có lẽ cũng rất thoải mái.
Nghĩ như vậy, cô quay sang bên cạnh Tạ Cảnh Thâm, cúi đầu không nói gì. Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng chắc chắn cô đã chấp nhận cho Tạ Cảnh Thâm mυ'ŧ vυ' .
Giang Linh Linh ngồi bên cạnh Tạ Cảnh Thâm, mùi thơm sữa ngọt ngào mềm mại càng nồng nặc, Tạ Cảnh Thâm khắc chế phản ứng của hạ thể, vươn đôi tay thon dài chậm rãi cởi khuy áo ngực của Giang Linh Linh, một đôi vυ' căng tròn bật ra, cặρ √υ' lắc lư, co dãn mười phần, núʍ ѵú cương cứng đang không ngừng phun sữa, đôi gò bồng nhấp nhô theo tiếng hít thở.
Núʍ ѵú màu hồng phấn, nho nhỏ, như mời gọi người ta đến vuốt ve. Tạ Cảnh Thâm híp đôi mắt, ngón tay đè nhẹ núʍ ѵú đang phun sữa, chặn lỗ nhỏ không cho sữa chảy ra.
Giang Lăng Linh vừa thoải mái vừa khó chịu, ngón tay của Tạ Cảnh Thâm có hơi lạnh xoa dịu cơn nóng trên người cô, nhưng cô lại nhịn không được muốn càng nhiều, rất thoải mái khi anh sờ núʍ ѵú, nhưng cô cũng sợ sữa chảy vào trong tay Tạ Cảnh Thâm, anh có thể không thích điều đó....
Cô chỉ muốn đến gần ngón tay mang lại cảm giác thoải mái cho mình, vì vậy cô không nhịn được mà cọ núʍ ѵú vào ngón tay anh, càng ngày càng sát gần Tạ Cảnh Thâm.
Sữa chảy đến đầu ngón tay Tạ Cảnh Thâm, anh cười nhẹ, đưa đầu ngón tay vào miệng liếʍ mυ'ŧ, nhìn chằm chằm vào đôi mắt mờ mịt của Giang Linh Linh, “Bảo bối, sữa của em thật ngọt.”
Giang Linh Linh quay đầu đi, xấu hổ không nói nên lời.
Tạ Cảnh Thâm càng trêu chọc cô, “Dựa gần như vậy, gấp không chờ nổi muốn anh bú √υ' của em đúng không?”
Không đợi cô có thể trả lời, Tạ Cảnh Thâm đã cúi đầu xuống, phun hơi thở ấm áp lên bộ ngực non nớt của Giang Linh Linh. Môi mỏng ngậm lấy trái sơ ri, liếʍ láp đầṳ ѵú, thế nhưng thật sự giống một đứa trẻ đang ăn vυ', dùng sức hút sữa bên trong chảy ra.
Sữa trong bầu vυ' được hút ra, cảm giác căng phồng khó chịu biến mất, tiếp theo là kɧoáı ©ảʍ khó tả, tiểu huyệt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, cô không biết làm cách nào để giảm bớt sự trống rỗng của lỗ nhỏ, chỉ có thể dùng đôi mắt ướŧ áŧ nhìn Tạ Cảnh Thâm với vẻ cầu xin và khao khát.
May mắn thay, Tạ Cảnh Thâm đoán được cô đang nghĩ gì, dùng một tay ôm lấy bộ ngực mềm mại và mịn màng, xoa bóp, "Em có muốn anh sờ ngực em không?"
" ưʍ.. muốn.."
Tạ Cảnh Thâm dường như không hài lòng, dừng động tác của tay anh, “Linh Linh, em muốn gì?”
“ Em muốn… muốn anh xoa vυ'” Giang Linh Linh cố nén ngượng ngùng, yêu cầu cô nói ra những lời trắng trợn như vậy thậy sự vượt qua sự nhận thức của cô.
Tạ Cảnh Thâm dùng sức niết nhẹ bộ ngực của cô, “Linh Linh, nói là sữa của em chỉ có thể cho ca ca uống, vυ' chỉ có thể cho ca ca xem."
Từng đợt kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại, sữa phun ra một tia nước nhỏ" Sữa của Linh Linh.. ưʍ..... chỉ để ca ca uống, vυ' chỉ có thể cho ca ca xem."
Tạ Cảnh Thâm xoa nắn cặρ √υ' trắng nõn, xấu xa kéo đầṳ ѵú rồi thả ra, đầṳ ѵú nảy lên trước mặt anh, từng đợt sóng trắng trào dâng. Chơi đủ trò, đầu lưỡi gẩy trên đầu ti mà mυ'ŧ mát.
Giang Linh Linh được mυ'ŧ chặt vυ', trong đầu bùng nổ luồng sáng trắng, lỗ nhỏ của cô co rút mạnh mẽ, phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, cơ thể giật nhẹ. Được chơi vυ' mà cao trào.
Linh Linh cố nén nhưng vẫn lộ ra tiếng rêи ɾỉ, " ưm ..."
“Ha....Bị anh liếʍ vυ' liền cao trào, Linh Linh thật là dâʍ đãиɠ, không chỉ có vυ' da^ʍ, thân thể cũng là trời sinh dâʍ đãиɠ nên bị đàn ông ȶᏂασ.”
Giang Linh Linh giãy giụa suy nghĩ nói" Không ... không phải ..."
Tạ Cảnh Thâm cách qυầи ɭóŧ sờ đến tiểu huyệt đã hoàn toàn ướŧ áŧ , "Còn nói không phải, bị anh dùng tay sờ vυ' liền ướt thành như vậy. Nếu dùng dươиɠ ѵậŧ của anh ȶᏂασ vào cái lỗ da^ʍ, khẳng định tiểu huyệt của Linh Linh sẽ mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh luyến tiếc không rời. "
_____________________