Tống Thính thấy người đẹp bỗng nhiên dừng động tác lại, thân dưới ngứa ngáy không chịu được, theo bản năng uốn éo eo, thúc giục: "Sao cậu lại không động nữa?"
Hóa ra khi Tống Thính ở trên giường sau khi say lại buông thả như thế.
Nụ cười trên mặt Tạ Vũ càng sâu, hắn buông tay Tống Thính ra, dứt khoát đỡ côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào trong miệng thịt chảy nước ròng ròng.
"A ưm!" Tống Thính phát ra tiếng rên, muốn mở miệng nói chuyện nhưng cảm thấy tất cả đều bị cắt đứt ở trong cổ họng, cho dù anh làm thế nào cũng không phát ra được âm thanh. Dươиɠ ѵậŧ đang tiến vào ở dưới thân to lớn đến mức đáng sợ, miệng huyệt hoàn toàn bị tách ra, sau đó dươиɠ ѵậŧ chầm chậm, điệu bộ kiên định chọc vào trong huyệt, cực kỳ khó chịu.
Bỗng nhiên, đôi mắt bị một bàn tay ấm áp bao trùm, ánh đèn tiến vào theo khe hở, Tống Thính trừng mắt nhìn, lông mi sượt qua lòng bàn tay mềm mại.
Sau khi bỏ tay ra, Tống Thính nhìn thấy người trước mắt, khuôn mặt tuấn tú yêu dã lộ ra tà khí, đẹp đẽ đến đáng sợ, cặp mắt hồ ly kia mang theo ý cười giảo hoạt, nhìn anh chằm chằm. Trong lòng Tống Thính như bị kim đâm, hiện ra những đau nhức nhỏ.
"Anh trai, gọi lại đi." Đầu lưỡi màu đỏ tươi liếʍ qua khóe miệng, Tạ Vũ cẩn thận đánh giá Tống Thính.
Có ánh sáng, tầm mắt càng thêm rõ ràng.
Miệng huyệt bị tách ra bây giờ chỉ chống đỡ mỗi qυყ đầυ khủng bố đi vào, côn ŧᏂịŧ to lớn khiến huyệt nhỏ ướŧ áŧ vất vả lắm mới nuốt vào được nổi đầy gân, hai túi tinh ở dưới gốc côn ŧᏂịŧ chứa rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"A!" Tống Thính nhíu chặt lông mày, sững sờ kêu lại một tiếng: "Chồng ơi!"
Mắt Tạ Vũ cong cong, vang dội "ừ" một tiếng.
Ngay sau đó hắn nắm lấy eo Tống Thính, cắm thẳng côn ŧᏂịŧ vào trong vách thịt.
Ruột thịt tròn vành vạnh lại bị nhét căng đầy, Tống Thính khó chịu hé mắt. Lần này Tạ Vũ đi vào rất chậm, tỉ mỉ xem xét vẻ mặt Tống Thính, có mấy phần thống khổ, nhưng phần nhiều là mê man, mặt mày đều che giấu ý xuân, đôi mắt long lanh nước, hai má ửng hồ, miệng mở ra để lộ đầu lưỡi đỏ tươi đang bất an khuấy động.
Nhưng theo côn ŧᏂịŧ càng ngày càng vào sâu, vẻ mặt thanh niên cũng càng ngày càng mất khống chế. Khi dươиɠ ѵậŧ chọc đến một chỗ thịt mềm mại, hai mắt Tống Thính trực tiếp trắng dã, đầu lưỡi lè ra, nước bọt theo khóe miền chảy xuống cằm, dâʍ đãиɠ mở rộng chân đợi cᏂị©Ꮒ như chó mẹ.
Các nếp thịt ôm lấy côn ŧᏂịŧ thô to, miệng thịt bị đâm mở ra, côn ŧᏂịŧ chậm rãi đi vào, thân côn ŧᏂịŧ vừa khít dán vào rãnh thịt hẹp, bởi vì các bắp thịt co rút nên càng bọc chặt lấy côn ŧᏂịŧ, điên cuồng mυ'ŧ vào trong.
Quá trình chen vào bị kéo dài lâu nhất có thể, toàn bộ nửa người dưới đều cứng ngắc nóng bỏng, bụng dưới căng phồng, Tống Thính khó chịu đẩy Tạ Vũ hai cái lại bị hắn kéo tay sờ vào nơi kết hợp dưới người.
Nước da^ʍ nhớp nháp tưới vào đầu ngón tay, cánh tay Tống Thính run rẩy, anh cắn răng: "Khó chịu… Tôi không muốn làm."
Tạ Vũ kéo ngón tay Tống Thính, há miền ngậm đầu ngón tay óng ánh, đầu lưỡi liếʍ láp qua lại. Tống Thính mở mắt nhìn người kia, người đẹp giương mắt cúi đầu cũng rất phong tình, khiến anh không thể cự tuyệt.
Trong miệng ngậm lấy ngón tay Tống Thính, Tạ Vũ rướn người lên trước, côn ŧᏂịŧ phía dưới càng cᏂị©Ꮒ sâu vào trong miệng thịt, qυყ đầυ chống ở trực tràng. Tống Thính bị chèn ép đến rơi nước mắt, không còn tâm trạng thưởng thức người đẹp, kêu rên liên tục.
Động tác giao hợp cũng không chậm rãi giống lúc trước nữa, dươиɠ ѵậŧ mang theo khí thế như chẻ tre khiến qυყ đầυ mạnh mẽ đâm vào miệng trực tràng yếu đuối, dồn toàn bộ sức mạnh đâm vào. Tống Thính bị quẳng lên mây xanh rồi lại rơi xuống địa ngục hai ba lần, ôm lấy cổ Tạ Vũ, vô lực gào khóc.
Đèn đuốc ngoài cửa sổ dần dần vụt tắt, chút ánh sáng nhẹ chiếu sáng cả căn phòng.
Đầu Tống Thính chảy đầy mồ hôi, vô lực nằm nhoài lên bờ vai người đẹp, hai chân mềm nhũn tách sang hai bên, bờ mông ngồi trên thân thể người đẹp. Bên trong da^ʍ huyệt yếu đuối đáng thương liên tục bị côn ŧᏂịŧ ra vào, toàn bộ thân côn ŧᏂịŧ bị dội nước óng ánh, giống như có quá nhiều nước. Miệng trực tràng đã bị cᏂị©Ꮒ mở, cho dù có chống lại nhưng vẫn bất lực để côn ŧᏂịŧ thô to kia tiến vào.
Hai chân trắng nõn kẹp chặt bên eo Tạ Vũ, ngón chân cuộn chặt, miệng thịt gấp gáp co rút lại, côn ŧᏂịŧ điên cuồng đỉnh động trong huyệt, từng luồng nước da^ʍ không thể khống chế được chảy ra ngoài. Tống Thính lại bị cᏂị©Ꮒ đến cao trào.
Cùng với dư vị sau khi kết thúc cao trào, Tống Thính hoàn toàn mất hết ý thức dựa trên bả vai người đẹp, nhưng tinh lực của người đẹp vẫn vô cùng sung túc, đặt anh nằm nghiêng trên giường, sau đó nằm phía sau điên cuồng cᏂị©Ꮒ vào.
Dươиɠ ѵậŧ dập cho miệng thịt hồng hào kia hoàn toàn không khép lại được, trực tràng co giật tiếp nhận thứ đồ vật kia, các nếp thịt mất cảm giác nhưng vẫn mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ to lớn vào.
Kɧoáı ©ảʍ quá kịch liệt dẫn đến cao trào quất vào dây thần kinh nhạy cảm lại yếu đuối, chân tay Tống Thính không còn sức lực. Chỉ khi bị cᏂị©Ꮒ tàn nhẫn mới có thể phát ra những âm thanh nhỏ bé kháng cực, nhưng phần lớn là nằm ở trên giường, bị kéo chân cᏂị©Ꮒ cho lênh láng nước.
Mãi đến tận sau nửa đêm, Tạ Vũ mới bắn tinh vào trong trực tràng chật hẹp non mềm kia. Hắn từ phía sau ôm lấy Tống Thính đã ngủ thϊếp đi, dụi cái đầu chảy đầy mồ hôi lên trên người anh. Nhưng lại chậm rãi đẩy eo, đỉnh động trong miệng thịt co giật kia hai lần nữa mới lưu luyến rút ra, ôm Tống Thính đi tắm rửa sạch sẽ.