Hệ Thống Trói Định Thu Thập Sữa Bò

Chương 3: Bị chủ nhà ấn trên vách tường hành lang liếm lỗ hậu (H)

Chủ nhà chưa từng nghĩ mình sẽ dùng lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ như vậy đi an ủi một người đàn ông. Tuy rằng gã cảm thấy nhão nhão dính dính như vậy rất ghê tởm, nhưng khi nhìn thấy Triều Mộ khóc, trong lòng gã không nhịn được mà mềm nhũn.

Âm thanh nức nở của Triều Mộ vẫn chưa dừng lại, tay cậu để lên ngực chủ nhà muốn đẩy gã ra, trong họng cậu phát ra tiếng nức nở như thú con: “Xin anh, đừng đυ.ng vào tôi…”

Nhìn thanh niên vừa khóc vừa cầu xin mình khiến du͙© vọиɠ của chủ nhà càng thêm mãnh liệt, gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ gã sắp nổ tung đến nơi. Hơn nữa, vì sung huyết nghiêm trọng mà dươиɠ ѵậŧ đã biến thành màu tím đen, nhìn vừa dữ tợn vừa khủng bố.

Triều Mộ nhìn dươиɠ ѵậŧ thô to như vậy càng sợ hãi, c̠úc̠ Ꮒσα của cậu chỉ sợ còn không ăn được một cái đũa, làm sao có thể nuốt một cây gậy thô to như vậy.

Tuy rằng trong lòng cậu cảm thấy sợ hãi, nhưng thân thể lại vô cùng khát vọng.

Triều Mộ không hiểu rốt cuộc thân thể cậu đã xảy ra chuyện gì, cậu vừa nức nở, vừa vặn vẹo bờ mông của mình. Cái miệng nhỏ trong mông của cậu đang cơ khát mà không ngừng mấp máy, chờ không kịp mà muốn ăn cự vật to lớn này.

Chủ nhà nhận ra thiếu niên cũng đang khát khao, gã chờ không kịp mà xoay người cậu lại, làm cậu úp người vào tường, còn mông thì quay về phía gã.

Triều Mộ cũng không phản kháng, cậu úp mặt vào bức tường được dán đầy áp phích quảng cáo, mông cong lên về phía chủ nhà.

Đằng sau cậu, chủ nhà ngồi xổm xuống, vừa nuốt nước miếng vừa cởϊ qυầи jeans của cậu ra, bên trong cậu mặc một cái qυầи ɭóŧ màu trắng nhìn sạch sẽ vô cùng.

Chủ nhà mau chóng tụt qυầи ɭóŧ xuống dưới, bờ mông tròn trịa trắng nõn của cậu nảy ra đập vào mắt gã. Gã dùng tay tát lên bờ mông cậu một cái, mông thịt liền chấn động như những làn sóng xô nhau nhìn vô cùng hăng hái.

Chủ nhà hít sâu một ngụm, sau gió khẽ hôn lên mông thịt trắng ngần của cậu.

Sau khi rải đầy dấu hôn lên mông cậu, chủ nhà tách hai cánh mông cậu ra, bên trong là một c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ xinh phấn nộn, mỗi nếp nhăn đều hồng hồng, nhìn qua là biết chưa từng dùng qua.

Chủ nhà vô cùng vừa lòng với cái lỗ nhỏ xinh của cậu, gã vươn lưỡi nhẹ nhàng liếʍ lên một chút.

Mới vừa rồi, chủ nhà còn ghét bỏ c̠úc̠ Ꮒσα đàn ông dùng để bài tiết thật kinh tởm, nhưng lúc này, gã lại dùng đầu lưỡi liếʍ lên, hoàn toàn không có chút ghét bỏ nào.

Triều Mộ hạ thấp eo mình để đẩy mông cao hơn, để chủ nhà liếʍ láp thuận tiện hơn.

Cả khuôn mặt chủ nhà như vùi vào trong c̠úc̠ Ꮒσα Triều Mộ, hung hăng mà liếʍ mυ'ŧ, sau đó lại dùng đầu lưỡi liếʍ láp, khiến mỗi nếp gấp ở mông cậu đều ướt nước, rồi mới liếʍ đến bên trong thành ruột.

Lúc vợ gã muốn gã liếʍ bướm cho mình, gã đều không chịu vì cảm thấy bẩn. Thế nhưng, lúc này, hắn lại liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα của Triều Mộ vô cùng ngon lành, thậm chí còn rất vui vẻ mà liếʍ. Bởi vì c̠úc̠ Ꮒσα của thanh niên rất thơm, bên trong còn chảy ra dòng nước da^ʍ ngọt ngào.

Rõ ràng cậu là một người đàn ông, tại sao c̠úc̠ Ꮒσα cậu lại nhiều nước như phụ nữ vậy, đã thế hương vị lại còn ngọt lành. Chủ nhà cảm thấy rất kì lạ, một bên ra sức liếʍ, một bên còn tấm tắc mà hút mạnh.

Cú© Ꮒσα của Triều Mộ rất mẫn cảm, cậu bị chủ nhà dùng lưỡi liếʍ vô cùng thoải mái, cái miệng nhỏ không nhịn được mà rêи ɾỉ, nhưng tiếng rên của cậu rất nhỏ, cậu sợ bị khách thuê nhà khác nghe thấy: “Ưm…. A… ư…”

Lần đầu tiên có một người đàn ông liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα của cậu, trước giờ Triều Mộ chưa từng kích động như vậy, nhưng cậu vẫn cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao lại có người nguyện ý liếʍ chỗ đó, chẳng may cậu ăn cái gì không sạch sẽ thì phải làm sao bây giờ.

Thực sự, Triều Mộ sợ mình không lau sạch mông mình, cậu lắc mông miếng tránh miệng gã: “Không cần…. không được liếʍ…. bẩn chết đi được….”

Nơi đó làm sao có thể dùng lưỡi liếʍ được, muốn liếʍ thì ít nhất cũng phải súc ruột từ trước, Triều Mộ vừa mới đi làm về, thậm chí cậu còn chưa tắm rửa gì đâu.

“Không bẩn.” chủ nhà dùng tay cố định mông cậu lại khiến cậu không giãy giụa nữa, sau đó lại tiếp tục chui đầu vào giữa hai cánh mông của cậu mà si mê liếʍ láp.

Chờ khi mép mông cùng nếp uốn liếʍ đủ rồi, chủ nhà lại đưa đầu lưỡi liếʍ vào bên trong.

Không ngờ người đàn ông này lại với đầu lưỡi vào bên trong, Triều Mộ cảng phản ứng kịch liệt: “Ưm! Bẩn chết đi được, mau rút ra… ưm… a….”

Ngoài miệng Triều Mộ muốn chủ nhà mau rút lưỡi ta, nhưng c̠úc̠ Ꮒσα cậu lại co rút kịch liệt như một chiếc miệng nhỏ vô cùng tham ăn mà kẹp lấy đầu lưỡi của chủ nhà, luyến tiếc gã rút lưỡi ra vậy.