Yêu Đương Lén Lút Mã Phu

Chương 3: Mã phu trộm ngửi mùi quần trong chủ mẫu (hơi H)

Nam nhân có thân hình cao lớn cùng làn da ngăm đen lại ngậm một cái qυầи ɭóŧ tím có đoá hoa màu xanh trong miệng, đang trốn ở trong bụi cây này không phải là người xa lạ, mà là người lái xe ngựa thường ngày cho chủ mẫu Lý Dao Dao, là mã phu A Sửu thường thường bị Lý Dao Dao dùng cái chân ngọc thon dài dẫm lên trên lưng hắn để bước lên ngựa.

5 năm trước, thời điểm lần đầu tiên đánh xe giúp chủ mẫu, ngày đó đúng là ngày đầu thất của tổ mẫu Lý Dao Dao, mỹ phụ nhân ngày thường vô cùng cao ngạo lại điêu ngoa mặc một thân váy trắng, búi tóc đơn giản theo kiểu phụ nhân có chồng, trâm cài đầu màu trắng cùng hốc mắt hồng hồng, bộ dáng hoa lê dính hạt mưa từ giờ phút ấy đã đi sâu vào bên trong nội tâm thô bỉ của gã mã phu ti tiện.

*Ngày đầu thất là ngày cúng sau 7 ngày của người chết.

Từ lúc ấy trở đi, mỗi ngày A Sửu đều ngóng trông chủ mẫu nhà mình ra cửa, dẫm lên lưng chính mình để lên xe ngựa, đặc biệt là thời điểm chân nhỏ thơm tho dẫm lên kia, là thời khắc vui sướиɠ nhất của mã phu A Sửu hạ tiện này.

Xuyên thấu qua cửa sổ mà nhìn vào bên trong phòng liền thấy mỹ phụ nhân nằm ở trên ghế dài lười biếng mà tách hai chân ra. Trước người nàng có một tỳ nữ quỳ gối đang cẩn thận ấn một tấc một tấc mị thịt nàng để cạo lông mao tiểu huyệt, sau đó lại giúp nàng thổi mạnh lông tóc chỗ tư mật, bộ dáng thân mình trắng nõn nhìn vô cùng bóng loáng tinh tế kia, huyệt nộn phấn phấn nộn nộn lại làm người thèm nhỏ dãi.

A Sửu hận không thể ngay lập tức từ cửa sổ chui vào mà dùng đầu lưỡi to chính mình liếʍ nhục huyệt phấn nộn kia một trận, lại dùng hàm răng chính mình cắn tiểu âm đế đỏ tươi nhoi ra kia một cái. Vừa mới nghĩ như vậy, nam nhân đã cơ khát mà nhìn qυầи ɭóŧ trong tay, liếʍ liếʍ chỗ đáy qυầи ɭóŧ dính đầy tao thủy kia của Lý Dao Dao.

Tay phải theo thói quen đường nẻo mà đi xuống phía dưới hạ thân tìm kiếm, chui vào trong qυầи ɭóŧ cầm lấy cây dươиɠ ѵậŧ to dài ước chừng bằng bàn chân của hắn đã cứng bang bang kia. Ngón tay nhéo dươиɠ ѵậŧ cực đại thô dài kia, A Sửu chậm rãi nhắm mắt lại, ngủi mùi hương qυầи ɭóŧ lại mang theo một chút mùi vị khai tanh kia, đầu lưỡi nam nhân chậm rãi cuốn tao thủy do bên trong mị huyệt chủ mẫu tiết ra ngoài dính ở vải dệt kia, hắn bắt đầu chậm rãi vuốt ve căn dươиɠ ѵậŧ có hình dạng giống như căn con lừa của chính mình, trong đầu A Sửu lại tưởng tượng chủ mẫu Lý Dao Dao trần trụi cả người mà khoá ngồi ở trên người mình đong đưa, một bộ dáng vừa vũ mị vừa quyến rũ.

"Ngô" Không biết vì sao? Lý Dao Dao đột nhiên rùng mình, sợ tới mức Thu Mang vội vàng ngừng tay lại

"Chủ tử, nô tỳ làm đau ngài sao" Thu Mang nắm dao cạo, sắc mặt trắng bệch mà ngước lên nhìn chủ mẫu đang chỉ dùng một cái yếm che đi ngực bụng, nàng sợ làm đau chủ mẫu, sợ lại bị trách tội liền vội vàng cầu xin tha.

Lý Dao Dao lại ngồi dậy lắc đầu, chỉ Đông Mai đang đứng ở một bên nói: "Ngươi đi kiểm tra cái cửa sổ đã đóng kín hay chưa? ta thấy có chút lạnh"

Nhìn cửa sổ phòng tắm, Lý Dao Dao chợt thấy hãi hùng khϊếp vía, nàng luôn cảm thấy giống như có người nào đó đang đứng nhìn trộm chính mình. Đông Mai nghe xong liền vội đi xem cửa sổ có đóng hay không, mà mã phu đê tiện đang đứng ở bên ngoài cửa sổ nhìn trộm Lý Dao Dao cũng sợ hãi bị người phát hiện, hắn đành phải vội nhéo nhéo đại dươиɠ ѵậŧ còn chưa có đủ sướиɠ của chính mình nhét lại vào trong qυầи ɭóŧ, lại nhanh chóng bí mật trộm ngậm qυầи ɭóŧ Lý Dao Dao chạy trở về phòng chất củi.

_________________

"Ngô, không cần, không cần như vậy, Vương lang, mau thả ta ra nhanh". Bị nam nhân cường ép mà đè ở dưới thân, Liễu Mị Như không ngừng giãy giụa thân mình, tay nhỏ không nhịn được chụp đánh lên ngực nam nhân, mà nam nhân đang hôn vai cổ nàng lại làm lơ giả điếc nàng đang giãy giụa xin tha: "Nương tử ngoan, ngươi chính là nương tử của ta, ta hôn sờ ngươi ôm ngươi một cái cũng là chuyện đương nhiên, hôm nay ngươi lại bị làm sao vậy?" Vương Nguyên Sơn thâm tình đầy mặt mà nhìn nàng, thấy nàng kháng cự chính mình như vậy, trong lòng hắn dường như có chút cô đơn.

Đầu Liễu Mị Như lại bị hắn làm cho hồ đồ, nàng không biết vì cái gì hắn lại kêu nàng là nương tử, vội giãy giụa ngồi dậy, phũ nhận thân phận với hắn: "Ta, ta là phu nhân Từ gia, ngươi là phu quân của Diêu Diêu, ta cũng không phải là nương tử của ngươi, ngô".

________