Tiểu Bạch Thỏ Của Các Thiếu Gia

Chương 3

Cậu nắm tay cô đi thật nhanh, nói là đi chứ thật ra cô phải chạy hụt hơi mới theo được cậu.

"chậm... Chờ... Hộc hộc..."

Cậu quay lại thấy cô thở khó nhọc, khuôn mặt đỏ ửng giống như vừa cùng mình làm chuyện kiaaa...... Mặt cậu cũng đỏ lên rồi.

"Khụ... Thật là, chân có 1 khúc, tớ đi cậu cũng không theo kịp".

Nói rồi cậu cởϊ áσ khoác choàng đầu cô lại rồi vác cô lên vai đi lên sân thượng với lý do rất đơn giản "Cô ấy đáng yêu như vậy, không thể để tên nào thấy được".

"A... Thả mình xuống, cậu muốn bắt cóc à?"

"Ừ."

Đến nơi cậu khoá cửa sân thượng lại, đặt cô xuống, bỏ áo khoác ra. Sau đó trải xuống đất để cô ngồi lên.

"Đồ ăn rơi hết rồi..."

Cô xịu mặt nhìn trong tay, thứ cô cầm hiện tại là 3 cây kẹo mυ'ŧ, số bánh đó vì chạy quá nhanh nên rớt không kịp nhặt.

"Tớ mua để ở góc kia rồi, ngồi xuống đi để tớ đi lấy" Cậu xoa đầu cô rồi đứng dậy. Khi quay lại thấy cô đang đứng ở lan can nhìn xuống sân trường.

"Nhìn Thiên à"

"Ơ... Không có, ngắm cảnh thôi".

"Đừng nhìn hắn nửa, cậu nhìn tớ đi".

"Hả? Tớ chẳng phải đang nhìn cậu sao?"

Bộp..

Cậu ném đồ ăn trong tay xuống rồi ôm chầm lấy cô, có trời mới biết cậu ghen tị với anh đến mức nào.

"Nhìn của tôi nói không phải là bảo cậu nhìn tôi, mà là đừng để ý đến anh ta nửa, hãy để ý đến tôi đây này. Hiểu chưa Khả Ái?"

"Sao... Sao thế... Tự nhiên lại lớn tiếng thế? Nhìn không phải đều giống nhau sao?"

Một đàn quạ bay ngang đầu cậu... Cậu chán nản nhìn cô chẳng biết giải thích như thế nào nửa.

"Haizza.. kệ mẹ tên kia đi, lại đây ngồi ăn cho tớ, còn 10p nửa là vào lớp rồi".

Cậu thật chỉ muốn xem não cô chứa gì mà đến chuyện đơn giản như thế mà cũng không hiểu. Chẳng lẽ ăn quá đến mức ngốc luôn rồi sao.

Cô ngoan ngoãn nghe lời lại ngồi ăn, lâu lâu lại liếc nhìn cậu khó hiểu. Nhìn và nhìn bộ khác nhau lắm hả? Đều dùng con mắt nhìn người kia mà? Để ý thì cô cũng để ý đến cậu vậy, lúc nào chẳng để ý, có bao giờ không để ý đâu?

Hiện tại cô đã ăn xong tất cả bánh và đang ăn kẹo mυ'ŧ. Tất nhiên trong khoảng thời gian đó cậu không rời mắt khỏi cô. Bỗng cậu choàng qua, lấy cây kẹo trong miệng cô rồi hôn xuống. Chỉ là môi chạm môi bình thường, nhưng lại khiến cô trợn mắt, không thể phản ứng kịp thời.

"2 NGƯỜI LÀM TRÒ GÌ VẬY".

Nghe tiếng gầm lớn, cả 2 vội buông nhau ra nhìn về phía cửa. Thì ra là anh, trong tay đang cầm chìa khoá sân thượng, đúng là hội trưởng hội học sinh.

"Cái này... Chuyện này... Là... Thật... Thật ra..."

Cô không thể nói được gì, trong đầu cô hiện tại trống rỗng.

"Làm sao? Mày là cái gì mà hỏi ở đây".

Cậu nhếch mép cười, lại cầm cây kẹo lúc nãy của cô cho vào miệng

"Câm mồm, ai cho mày hôn Khả Ái"

"Không cần ai cho, tao thích thì hôn"

"2 người... Từ từ nói chuyện, em xuống".

Cô thấy tình thế nguy hiểm nên nhân cơ hội chạy trước.

"Không/Được".

Anh và cậu đồng thanh. Nhưng lại trái ngược nhau.

"Cậu về lớp trước đi, ở đây cứ để tớ".

"Em dám bước thêm một bước, tôi liền đánh gãy chân em".

Bị khí thế của anh áp đảo, cô đành đứng một chổ nhìn cả 2 đang cãi nhau.