Tiểu Bạch Thỏ Của Các Thiếu Gia

Chương 4

Anh khá cao, 1m89 với thân hình màu đồng khoẻ mạnh. Tóc cắt gọn gàng, mắt như chim ưng tưởng chừng có thể nhìn thấy tâm can đối phương. Mũi cao thẳng tắp, môi mỏng gợi cảm. Mặc thêm bộ đồng phục màu đen lớp 12 của trường nhìn như vị thần chết. Đặc biệt bây giờ anh đang tức giận khiến xung quanh như có mùi chết chóc thật.

Cậu thì trái ngược hoàn toàn, cao 1m87, khối 11 mặc đồ màu trắng thêm nước da trắng của cậu thì giống một vị thần rồi, tóc hơi dài một chút mang lại vẻ đáng yêu năng động. Nhưng từ đó hình dung trong trường hợp này không đúng lắm, cả 2 đang cải nhau mà.

"Mày với Khả Ái đã không còn quan hệ, chuyện hai tụi tao hôn nhau không liên quan đến mày".

"Bây giờ có quan hệ".

Cậu trợn mắt nhìn anh, đừng nói... Anh sẽ tỏ tình cô nhé. Không được, tuyệt đối không được. Khả Ái sẽ không buông tay anh ra được nửa, sẽ bỏ cậu mà đi mất thôi.

Anh buông cậu ra đi đến chổ cô, khiến cô không biết nên làm gì bây giờ. Chẳng lẽ bỏ chạy? Nhưng mình có làm gì sai đâu? Nhưng khuôn mặt của anh sao lại đáng sợ như vậy? Aaaaaa.... Ai có thể nói cho cô biết cô nên làm gì không, chẳng lẽ lại khóc lóc hả?

"Nhật Hạ... Anh thích em".

"A.... Hả? HẢAAAAAAA?"

Cô nghe nhầm sao? Mới hôm qua còn nói cô đừng xuất hiện trước mắt anh, bây giờ lại nói thích cô... VÔ LÝ.. ĐÚNG QUÁ VÔ LÝ RỒI.

"Sao không trả lời, chẳng phải em cũng..."

"Tui không có thích anh..."

Cô cắt ngang lời nói của anh.

Cậu và anh đều không tin vào tai mình. Cứ tưởng cô sẽ vui mừng đến khóc, không ngờ cô lại nói vậy.

"Mới hôm qua em còn thích tôi tại sao hôm nay lại không thích?"

"Mới hôm qua anh còn ghét tôi tại sao bây giờ lại thích?"

"Hahahhahahah....."

Cậu nghe cô nói thì cười lớn, cô bé đáng yêu của cậu từ khi nào miệng lưỡi lại sắt bén như vậy.

"Tôi..."

Anh thật không thể tìm từ nào để giải thích. Đến anh cũng không biết tại sao, đùng một cái là thích rồi, có chúa mới biết tại sao.

"Không nói được chứng tỏ anh nói dối, tui không phải trò đùa của anh."

Nói rồi cô nắm tay cậu chạy đi, chuông vào lớp reo cũng được 10p rồi. Giáo viên sẽ mắng cô đó, cô sợ giáo viên lắm... huhu.

Buổi học hôm đó cả 3 người đều không thể tập trung. Cậu thì vui mừng đến mức cả ngày đó cười đến không ngậm được miệng. Anh thì bất an và lo sợ nếu mình không làm gì đó thì cô sẽ không thích anh nửa. Còn cô... Một cô bé còn quá đơn giản mà trong một ngày sảy ra 2 chuyện lớn thì tâm trạng bây giờ đang ở trên mây rồi. Não cũng không còn đầu mà suy nghĩ