Giáo Thảo Cao Lãnh Mau Lên Giường Với Tôi

Chương 9: Tịch Thụy tàn nhẫn lộng cô gái ᗪâʍ Đãиg

Sau khi Hàn Chi Khiêm dâʍ ɭσạи một hồi, liền gọi điện thoại cho Tịch Thụy, hắn đứng ở cửa, đưa thuốc trong tay cho Tịch Thụy: “Tôi đã xem qua, cả người cô ấy đều có dấu vết của việc làʍ t̠ìиɦ, phát sốt là do hạ thể bị nhiễm trùng, phải tiêm thuốc hạ sốt, tôi đã tiêm cho cô ấy rồi, còn thuốc này là thuốc cần bôi ở phía dưới.”

Tịch Thụy nhận lấy thuốc, kinh ngạc nhìn Hàn Chi Khiêm, sau khi phản ứng lại liền nhấc chân đạp tên không đứng đắn này một cái: “Cậu biếи ŧɦái a, phía dưới của cô ấy bị thương, cậu kêu tôi bôi thuốc cho cô ấy? Não tàn!”

Vừa nãy cô giáo Tô cố ý gọi điện thoại tới để trao đổi với Tịch Thụy về gia cảnh của Lâm Tiêu Vân, cô ở với em gái ở bên ngoài hai chị em chăm sóc lãn nhau, cha mẹ cô đều đi làm ở nơi khác, muốn hắn để ý Lâm Tiêu Vân.

“Chẳng lẽ cậu muốn tôi bôi thuốc cho cô ấy?” Khóe miệng Hàn Chi Khiêm treo một nụ cười tà ác: “Tôi không cam đoan đến lúc đó có thể nhịn không, nếu lỡ như làm chút việc không thể miêu tả với cô ấy....dù sao nếu che mặt, thì thao cô gái nào cũng như nhau, huống chi cô ấy còn bị thương, thao vào chỉ sợ càng sướиɠ!”

“Cậu” Tịch Thụy không biết nói gì với cái tên này, những lời có thể nói hắn đều đã nói, bất quá đối với hiểu biết của hắn về Hàn Chi Khiêm, thì Hàn Chi Khiêm thật sự có thể làm ra loại chuyện này, hắn buộc phải tiếp nhận cái nhiệm vụ gian khổ này.

Thấy bộ dáng hầm hừ của Tịch Thụy, Hàn Chi Khiêm liền hiểu bản thân đã thành công, giống như con mèo nhỏ thỏa mãn rời đi, còn không quên ném lại một câu: “Trong vòng nửa giờ, cậu nhất định phải bôi thuốc cho cô ấy, nếu không bôi cô ấy sẽ phát sốt lần thứ hai, sau đó, cách một giờ đắp một lần là được.”

Tịch Thụy cầm lấy thuốc ngồi ở mép giường, nhìn qua cô gái nhỏ lúc ngủ cũng không yên ổn, hắn tự nhủ rằng bản thân đang dùng tâm thái của bác sĩ đối với bệnh nhân để cởϊ qυầи Lâm Tiêu Vân.

Lâm Tiêu Vân cầm lòng không được ưm một tiếng, kẹp chặt hai chân, cũng kẹp chặt ngón tay của Tịch Thụy vào trong.

“Em” Tịch Thụy kêu lên một tiếng, hạ thể nổi lên phản ứng không nên có, vội vàng bẻ chân nữ sinh ra, nói thầm: “May mà Hàn Chi Khiêm không ở lại, bằng không em thật sự sẽ bị cậu ta làm.”

Nhìn dấu vết chồng chất ở hai chân, tâm Tịch Thụy đột nhiên trùng xuống, ở trên giường phải dùng lục rất mạnh mới có thể biến một khối thân thể trắng nõn thành như vậy, trách không được Lam Thừa Thiên nhìn thoáng qua liền biết được nữ sinh này ở trên giường rất phóng đãng.

Xem ra là cậu ta nói một chút cũng không sai.

Tịch Thụy mở nắp, lấy một ít thuốc vào lòng bàn tay, rồi áp vào bên ngoài âm phụ, nhẹ nhàng xoa đều, nữ sinh hô hấp dồn dập, bộ ngực phập phồng, trong miệng lẩm bẩm, không thể nghe rõ cô đang nói cái gì.

Hắn lại lấy thêm thuốc vào lòng bàn tay, thật cẩn thận bẻ ra hai mảnh môi âʍ ɦộ màu mỡ, tinh tế bôi một lần ở khe nhỏ đỏ tươi ướŧ áŧ, hô hấp không tự chủ được tăng lnhanh, phả ra hơi thở nóng rực, hạ thể càng thêm sưng to.

Tịch Thụy cắn chặt răng, không ngừng cố gắng, nhanh chóng bôi thuốc xong, mặc quần áo lại đàng hoàng cho Lâm Tiêu Vân, mím chặt môi ép ngọn lửa trong cơ thể xuống.

Cô gái nằm trên giường sau khi được bôi thuốc cũng dần bình tĩnh lại, an ổn nằm ngủ.

Tịch Thụy ngồi ở đầu giường, cúi đầu nhìn nữ sinh đang ngủ ngon lành, thấy cô không có dấu hiệu tỉnh lại liền liền chợp mắt một lát trong lúc chờ đợi, tiếng chuông tan học vang lên, hắn cũng không nghe thấy.

Buổi tối 7 giờ, sinh viên năm nhất đều phải tham gia tiết tự học buổi tối, lớp trưởng thay mặt giám thị điểm danh, sau khi quét mắt nhìn cả lớp một lượt, thấy Lâm Tiêu Vân không có mặt, liền ghi tên lại, có đàn anh đàn chị năm hai năm ba nào tới kiểm tra, cũng đều báo tên Lâm Tiêu Vân.

Mục đích chính là muốn để cô xấu mặt.

Lâm Tiêu Vân ước chừng đã ngủ được mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng dần dần tỉnh lại, mở đôi mắt còn mơ màng ra, liền nhìn thấy nam thần mình ái mộ đã lâu ngồi ở đầu giường, hô hấp nhẹ nhàng.

Trong đầu hiện lên mấy đoạn kí ức không rõ ràng, là hình ảnh nam thần âu yếm thân thể cô, mặt Lâm Tiêu Vân đỏ bừng, chầm chậm ngồi dậy, áo lông của cô bị vứt lung tung trên giường bệnh, quả nhiên……

Thì ra không phải là một giấc mộng xuân, mà là chuyện đó đã thật sự phát sinh, trong cơ thể cô còn lưu lại chút xúc cảm ấm áp.

Nam thần chạm vào cơ thể cô, Lâm Tiêu Vân ngo ngoe rục rịch, trong đầu xuất hiện một ý tưởng đáng sợ, nếu, nếu làm cho nam thần mê luyến thân thể của mình, hắn có thể hay không đối với mình……

Sẽ, nhất định sẽ được, Lâm Tiêu Vân gật đầu khẳng định, mấy người kia đã nói, thân thể của cô ấy rất tao rất lãng, đàn ông ai cũng thích, nam thần cũng là đàn ông, không phải là ngoại lệ.

Trong đầu hiện lên hình ảnh ngượng ngùng, Lâm Tiêu Vân che mặt cười trộm, giống như giây tiếp theo, nam thần liền sẽ thâm nhập vào bên trong cô, hung hăng thao lộng thân thể của cô.

Lâm Tiêu Vân hô hấp càng ngày càng nặng nề, cô xốc chăn lên lén lút xuống giường, ngồi xổm trước mặt nam thần, tay nhẹ nhàng kéo ra khóa kéo giải phóng đồ vật nào đó đang dâng trào.

Thấy đại gia hỏa trước mắt, Lâm Tiêu Vân không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn Tịch Thụy thật sự đang ngủ, càng thêm chắc chắn ý nghĩ trong lòng, thật cẩn thận há miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ, hai phiến môi mỏng nhấp nhấp, đầu lưỡi quét qua qυყ đầυ.

Thân thể được thoải mái, thanh niên gầm nhẹ “Ân……” giống như ủng hộ, Lâm Tiêu Vân sử dụng cả tay và miệng vuốt ve đại gia hỏa, trong phòng y tế phát ra âm thanh liếʍ mυ'ŧ tấm tắt.

Tịch Thụy phát giác hạ thể của mình đang bị một khoang miệng ấm áp hàm chứa, cuống quít mở bừng mắt, liền thấy Lâm Tiêu Vân đang ngồi xổm trước mặt, chính……

Tịch Thụy vội vàng đẩy cô ra, đem khóa quần kéo lên, mặt thâm trầm, giọng nói lạnh như băng: “Bạn học Lâm Tiêu Vân, em đang làm gì vậy?”

Là một nữ sinh viên, cư nhiên phóng đãng như thế, Tịch Thụy đối với cô có chút thất vọng rồi.

Lâm Tiêu Vân bị người đàn ông đẩy ra, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn lấy hết can đảm thổ lộ: “Em……” Cô cắn răng nói ra: “Tịch Thụy em thích anh, rất rất thích anh.”

Cố nén bất an trong lòng, Lâm Tiêu Vân làm ra một động tác lớn mật, cô đột ngột đứng dậy, đặt một nụ hôn lên môi Tịch Thụy.

Thích, đơn giản là thích bề ngoài của hắn, loại phụ nữ này hắn đã nhìn quen rồi, Tịch Thụy cũng không để ý đến cô gái trước mặt nói thích hắn, chỉ hiểu được lại có thêm một cô gái tự mình chuốc lấy cực khổ, trong ánh mắt toàn là sự u ám lạnh lùng, thanh âm hắn khàn khàn chứa đầy du͙© vọиɠ:

“Đây chính là em tự tìm!”

“Cởϊ qυầи ra, nằm lên trên giường!” Khí chất bao quanh cả người Tịch Thụy đột nhiên thay đổi, giống như quỷ Satan đến từ địa ngục, ra lệnh cho cô gái nhỏ.

“Ách” nghĩ đến những ấn ký ngày hôm qua mấy tên đàn ông kia lưu lại ở trên người mình, còn chưa biến mất, Lâm Tiêu Vân có chút do dự.

“Tốc độ!” Tịch Thụy lạnh lùng nói.

Lâm Tiêu Vân lập tức cởi sạch quần áo, thân thể trần trụi nằm trên giường bệnh, hai cái đùi chủ động mở ra, Tịch Thụy nhìn thấy địa phương kia vốn nên phấn phấn nộn nộn thế nhưng sưng đỏ còn bị trầy da, trong lòng tức giận.

Cái người phụ nữ đáng chết này, ngoài miệng nói thích hắn, nhưng thân thể đã sớm bị khai phá đến bộ dạng này, đây tính là thích à, muốn hắn ăn cơm thừa canh cặn người khác sao?

Chuyện như thế này lần đầu tiên hắn gặp phải.

“Em nói xem em, sao lại tiện như vậy, phía dưới bị chơi đến hỏng rồi, còn muốn tôi thao em.” Tịch Thụy khinh thường liếc mắt nhìn Lâm Tiêu Vân một cái, liền thấy mặt cô đỏ bừng, trên mặt vừa có biểu cảm kích động, vừa có biểu cảm thẹn thùng.

Diệu Du là bạn gái mới của hắn, ở trên giường tương đối rụt rè, mà nữ sinh trước mắt này ngoài mặt thì rụt rè nhưng bên trong lại rất dâʍ đãиɠ, thật là ai cũng có thể thao sao?

Tịch Thụy lấy thuốc mỡ trên bàn, bóp một ít vào lòng bàn tay, cúi người tách nơi riêng tư của Lâm Tiêu Vân ra, bôi thuốc cho cô.

Lâm Tiêu Vân ngẩn ra, cô vốn tưởng rằng nam thần chuẩn bị thao mình, kết quả là hắn muốn bôi thuốc, cô cảm thấy có chút bất lực.

Nhưng nam thần chủ động chạm vào nơi riêng tư của cô, không phải chứng minh bọn họ đang tiến thêm một bước sao?

Cảm giác được nơi riêng tư bị một đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm không chớp mắt, Lâm Tiêu Vân vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn, lên tiếng kiều suyễn: “Ngô ha……” Chỉ cần có thể theo đuổi được nam thần, bất kể phải trả giá như thế nào, cô đều nguyện ý.

Ngón tay của người đàn ông mang theo thuốc mỡ lạnh lẽo thâm nhập huyệt khẩu, nhẹ nhàng mà xoay tròn, huyệt thịt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng co rút, da^ʍ ngữ tràn ra từ miệng Lâm Tiêu Vân hết câu này đến câu khác: “Ngô…… Thụy, A Thụy…… Hung hăng thao em được không, a…… đâm vào, dùng đại gia hỏa của anh đâm vào tiểu, tiểu huyệt……”

Ánh mắt của người phía trên càng ngày càng nóng, thì ngón tay càng ngày càng dùng sức, Lâm Tiêu Vân cắn chặt răng, buông bỏ tôn nghiêm, cầu hoan: “Thụy, Tịch Thụy, làm…… A ha…… Làm em……”

Lần đầu tiên cô kêu tên nam thần, vẫn là tại đây dưới tình huống ái muội, trong lòng Lâm Tiêu Vân run sợ, cô sợ nam thần sẽ rời đi.

Tịch Thụy không có nghĩ nhiều như vậy, nghe thấy cô gái không biết liêm sỉ cầu hoan, ngón tay tùy ý thâm nhập, hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc khi càng ngày càng nhiều chất lỏng chảy ra, hắn cũng coi như là đã làm qua vô số phụ nữ, lại không có một ai cái có thể so với người trước mặt: “Chậc chậc chậc, nước thật là nhiều.”

Tịch Thụy nhướng nhướng mày, rút ngón tay ra khỏi nơi riêng tư của cô, rồi lấy từ trong túi ra một tấm card, mặt trên có in số điện thoại và địa chỉ của hắn, đưa cho Lâm Tiêu Vân còn đang phát da^ʍ nói: “Ba ngày sau tới địa chỉ này tìm tôi, nếu tìm không thấy thì gọi điện thoại cho tôi.”

“Vì sao?” Vì sao phải đợi ba ngày sau, Lâm Tiêu Vân sửng sốt, đáy mắt hiện lên một mảnh thất vọng cô đơn.

Tịch Thụy cũng không hiểu được suy nghĩ của cô, bình thản nói: “Tôi không muốn mới chơi vài lần, liền phải đưa người vào bệnh viện, người không biết còn tưởng rằng dấu vết trên người cô đều là tôi làm cho đấy.”

Một cô gái đã có bạn trai, mở miệng ra lại nói thích hắn, năn nỉ muốn bản thân làm cô ấy, thật là hiếm thấy một người phụ nữ vừa tiện lại vừa ngu xuẩn!

Người đàn ông kia chắc là đời trước đã tạo nghiệt, nên mới gặp được một người phụ nữ chuyên cho hắn đội nón xanh.