Sau Khi Nữ Giả Nam Trang Bị Thái Tử Phát Hiện

Chương 7: Giá trị của nàng ( hơi H)

Thái tử trẻ tuổi lại chức cao chức trọng vọng đang là thanh niên trai tráng, khí vật dưới háng tự nhiên cũng không tầm thường.

To lớn khả quan. Cứng rắn lại nóng bỏng.

Người nam nhân cầm lấy ngón tay của Phó Ninh Dung, để vào cây dươиɠ ѵậŧ đang lên nhảy lên một chút kia, hơi nóng truyền đến đến mức làm cho lòng bàn tay của nàng nóng lên, tại chỗ liền muốn rút tay về.

Chỉ tiếc là không thể như ý nguyện.

Phó Ninh Dung khí lực không bằng hắn, tay kia lại bởi vì vết thương do mũi tên gây ra mà bây giờ đã không dùng được lực, bàn tay chỉ có thể bị nam nhân gắt gao bắt giữ lấy, bị bắt buộc phải đặt ở trên đại dương vật thô to nóng bỏng kia.

Tạ Du mang theo nàng vuốt ve hai cái, từ đỉnh đến cột cuối cùng lại hướng lên trên, dùng ngón tay của nàng vây quanh lấy qυყ đầυ phía trên cùng, chất nhầy hơi tràn ra dính ướt bàn tay sạch sẽ của Phó Ninh Dung.

Mắt người nam nhân nhắm nghiền.

Đầu phía trên ngẩng lên, phía dưới cũng có xu thế ngẩng lên.

Hắn mang theo bàn tay của Phó Ninh Dung trượt lên trượt xuống, thanh âm khó nhịn, trong cổ họng phát ra từng tiếng thở dốc.

Phó Ninh Dung thật lâu không có trả lời câu hỏi của hắn.

Hắn lại khàn giọng hỏi nàng một lần nữa:

"Sẽ hầu hạ người khác sao?"

Sắc mặt của Phó Ninh Dung trong nháy mắt đã đỏ lên, đôi mắt bình thường luôn thanh lệ kia bởi vì câu hỏi hoang đường của hắn cũng nhiễm vài phần u sắc đen tối:

"Tạ Du, ngươi đừng dùng điều này để nhục nhã ta như vậy. ”

Tạ Du vẫn mang theo ngón tay của Phó Ninh Dung đi tới đi lui, nghe nàng nói như vậy thần sắc bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào nàng.

Ánh mắt này nhìn chằm chằm phó Ninh Dung trong lòng căng thẳng, ngay cả động tác trên tay cũng chậm đi vài phần.

Một bàn tay nhàn rỗi khác của người nam nhân nắm lấy cằm má của nàng, cố định lại, trong giọng nói mỉm cười và mang theo một chút trêu chọc:

"Nhục nhã? Đây đâu phải là nhục nhã? Ngươi không phải cũng sợ ta không rõ nữ nhi gia tốt sao?”

"Ngươi có thể tự mình thử xem, xem ta có rõ ràng hay không rõ ràng điều này đâu."

"Ngươi!"

Phó Ninh Dung vừa tức vừa giận, thậm chí khi nói lời này, nàng có thể cảm giác được dương căn của Tạ Du trong tay của mình lại cứng rắn lên vài phần.

Người nam nhân vừa nhẹ nhàng nói lời này với nàng, vừa kéo lấy cánh tay của nàng qua lại trên dương vật nóng bỏng.

Gân xanh tăng vọt trên mặt trên mài khiến lòng bàn tay nàng sinh đau.

"Đúng vậy! Tạ Du, ta là nữ nhi, thân phận này giấu nhiều năm như vậy là ta không đúng, nhưng nhiều năm như vậy ngoại trừ cái này ra, ta chưa từng gạt ngươi bất cứ chuyện gì, cũng là thật tâm đem ngươi coi như bằng hữu bạn bè mà đối đãi."

"Hiện giờ chuyện này đã bị ngươi biết, muốn gϊếŧ hay muốn chém cũng tùy ý ngươi, nhưng chuyện này cùng Phó gia cũng không có nửa phần liên quan, chỉ cần ngươi không động đến Phó gia, cho dù hôm nay ngươi muốn tính mạng của ta thì ta cũng không oán không hối hận nửa phần.”

Phải.

Hắn là Thái tử.

Bao nhiêu người sống và chết chỉ nằm trong ý niệm của hắn.

Hiện giờ thân phận đã bại lộ, Phó Ninh Dung chỉ có thể hy vọng Tạ Du có thể nể tình đồng môn ngày xưa của bọn họ mà tha cho Phó gia một con đường sống.

Nàng ít nhất phải bảo vệ Phó gia.

Không thể để chuyện của nàng liên lụy đến tính mạng của mấy người trong phủ.

Bàn tay nắm ở cằm càng lúc càng siết chặt, hàm dưới của Phó Ninh Dung cũng bị ép nâng lên.

Hai mắt của người nam nhân nheo lại, ánh mắt sắc bén giống như muốn nhìn thấu hết thảy.

"Muốn một mạng của ngươi làm cái gì?"

Giống như là rất bất mãn Phó Ninh Dung trả lời, hắn lại tăng thêm âm lượng:

"Ta hỏi ngươi một lần nữa, hầu hạ người có thể hay không? ”

Ngày thường cho dù có lăn lộn ở trong một đám nam nhi như thế nào, nhưng Phó Ninh Dung rốt cuộc là một nữ nhi hàng thật giá thật.

Nhìn ra tâm tình Tạ Du thật sự không tốt, nàng kiên trì trả lời:

"Không thể.”

Tất cả đều rõ ràng như vậy.

Nàng làm sao có thể không biết trong lòng Tạ Du đang suy nghĩ cái gì?

Kỳ thật nếu Tạ Du cố ý đâm thủng thân phận của nàng ra, nàng hiện tại đã sớm nên vào tử lao, sao còn có thể hảo hảo mà ở Phó phủ tĩnh dưỡng hồi sức?

Nếu thân phận không bị đâm ra, vậy chứng tỏ nàng vẫn còn có giá trị có thể lợi dụng.

Và giá trị của nàng là...

Cơ thể này của nàng.