Sau Khi Nữ Giả Nam Trang Bị Thái Tử Phát Hiện

Chương 8: Niềm kinh hỉ lớn (H)

Chọc tới chỗ mẫn cảm của Tạ Du, kèm theo một tiếng kêu đau đớn, động tác hẳn mang theo Phó Ninh Dung chạm vào dươиɠ ѵậŧ của hắn nhanh hơn một chút:

"Nói dối ngược lại quen nói, sẽ không?Phía trước ngươi không phải còn nói tỳ nữ của ngươi nguyện ý cưỡi ngươi, ngươi cũng cam nguyện bị nàng cưỡi sao?"

"Lúc đầu nói có đạo lý đến như vậy, như thế nào đến chỗ ta liền á khẩu không nói nên lời? ”

Dươиɠ ѵậŧ của Tạ Du nằm trong tay của nàng.

Nàng cố gắng bỏ qua trọng lượng đó không nhìn hắn.

Tránh né tầm mắt của Tạ Du, nàng nói ra hiện trạng:

"Ta còn bị thương..."

Sợ Tạ Du không hiểu ý tứ của nàng, sau đó nàng lại bổ sung một câu:

"Là bởi vì thay ngươi đỡ một mũi tên cho nên mới bị thương.”

Tạ Du nghe được những lời này của nàng liền hiểu được nàng đại khái là có ý gì.

Hắn đương nhiên biết Phó Ninh Dung là vì thay hắn đỡ một mũi tên nên mới bị thương.

Bất quá hắn cũng may mắn, cũng chính là bởi vì như thế, Tạ Du mới tin tưởng thân phận thật sự của Phó Ninh Dung.

Lúc trước hắn không phải chưa từng hoài nghi qua, luôn nghi hoặc tại sao eo của Phó Ninh Dung lại có thể nhỏ đến như vậy, thân thể trơn nhẵn như vậy, nho nhã lại lễ độ, khiêm tốn lại khiêm nhường, so với những người bạn cùng chung một tuổi, bộ dáng của Phó Ninh Dung càng thêm thành thục, thậm chí so với những người khác không chỉ là tốt hơn nửa điểm.

Nhưng nàng lại ở lại trong thư phòng nhiều năm như vậy.

Năm đó nàng cùng hắn ở chung một gian phòng, sau đó lại ở tiền triều, quan trường hung hiểm, nếu không phải chân chính là nam tử, làm sao có thể duy trì thân phận nhiều năm như vậy mà không bị người khác phát hiện ra?

Cho nên Tạ Du mới chắc chắn thân phận của Phó Ninh Dung là nam tử không sai.

Nhưng khi hắn xé rách quần áo của Phó Ninh Dung bị thương nặng khi hắn vây săn bắn ra, mới phát hiện mình sai thái quá.

Cánh tay trơn bóng.

Bó chặt ngực cùng với những bụi hoa bí ẩn...

Nàng thực sự là nữ tử.

Nàng là nữ nhân!

Niềm vui lớn hơn kinh hoàng.

Giống như chính mình vốn đã kỳ vọng, hắn rất nhanh liền tiếp nhận sự thật này.

Phải.

Mười tám tuổi liền đạt được danh hiệu tiến sĩ, một đường thăng quan, đứng vững ở Hình bộ.

Nàng thực sự thông minh.

Cũng may là nàng mới có thể giấu diếm thân phận bí mật như vậy, cũng chỉ có nàng, có thể làm tất cả cảm xúc của hắn dao động nhiều đến như vậy.

Để cho niềm vui và nỗi buồn của mình đều nằm trong tay nàng.

"Không dùng thân thể được thì..."

Ánh mắt hắn chậm rãi, trong mắt tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, một đường cao đài sáng sủa, hắn vì phát hiện trong lòng của mình đang nhảy nhót, muốn đem người trước mắt ăn vào trong bụng.

"Dùng tay."

Càng lớn thì lớn đến mức một bàn tay sắp nắm không được.

Cho dù là Tạ Du mang theo nàng động, chỉ dựa vào bàn tay của nàng không bị thương giúp hắn nắm dương căn từ trên xuống dưới trêu chọc, cũng chua xót không chịu nổi.

Trong mắt của nàng, cái này so với phán năm mươi vụ án, sao chép một ngàn lần công văn còn khó hơn nhiều lầ.

Tạ Du mang theo bàn tay kia của nàng dời đi, lại buộc nàng đem tầm mắt nhìn về phía bờ hông của hắn, chỉ còn lại tay của nàng đặt trên dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng.