Giấu Kín Tình Yêu

Chương 33.2: Di chuyển (H)

Có lẽ là bởi vì biểu hiện kinh ngạc cùng hoang mang của cô quá rõ ràng, Cung Hy Nguyên xấu hổ gãi đầu, một bên nói buổi sáng anh lén lút đem nó bỏ vào trong xe cô, đồng thời một bên xé nát.

Không chỉ trong xe có, mà trong phòng khách, phòng tắm, thậm chí cả căn bếp ở nhà, anh đều giấu đi không ít.

Để phòng vạn nhất, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.

Đối với cái này, Từ Gia biểu lộ không còn gì để nói.

Người trẻ tuổi tinh lực thật tràn đầy a, nghĩ cũng thật chu đáo. Chỉ là không cân nhắc đến trình độ tiếp nhận của cô.

Lại hoàn hồn, người ta đã thiết lập buff rồi.

Kích thước của thứ đó của anh không phù hợp với vẻ ngoài thanh tú của anh chút nào, nó trông đẹp đến mức chỉ nhìn thôi cũng khiến trong lòng căng thẳng.

Có chút muốn chạy trốn, Từ Gia chột dạ nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn lại. Tuy nhiên, người đàn ông cũng không phát giác được áp lực của cô, anh giữ cặp đùi trắng như tuyết của cô, kéo nó về phía anh, vật cứng rắn của anh trực tiếp ấn vào âʍ ɦộ ẩm ướt của cô.

Mầm thịt nhô lên bị va chạm làm đau, cô theo bản năng muốn khép lại, nhưng lại bị anh cường ngạnh mở ra.

“Đừng trốn nha.” Anh đẩy bộ đồ ngủ rộng thùng thình của cô lên, cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú trên bộ ngực đỏ hồng như anh đào của cô, khàn giọng trấn an cô, “Em rất nhanh sẽ thoải mái....."

Thoải mái ở đâu? Từ Gia cắn răng, cảm nhận được hạ thể chặt khít của mình bị vật to tròn xé mở, ngón tay nắm chặt lấy ga trải giường, có chút không chịu nổi.

Đòn tấn công bị cản trở, Cung Hy Nguyên đưa một cái tay ra, nắm lấy tay cô đưa lên đầu mình, giương đôi mắt đào hoa sáng ngời, ý bảo cô sờ sờ mình.

Cô làm theo lời anh, lùa những ngón tay vào mái tóc dày màu nâu sau gáy anh, cảm giác mượt mà, xù xì thật dễ chịu. Giờ phút này, cô giống như đang chải lông cho một chú chó lông vàng to lớn bóng loáng không dính nước, cảm giác hạnh phúc cùng cảm giác thỏa mãn lập tức bùng phát, điều này đã giải tỏa rất nhiều áp lực trong lòng cô.

Dươиɠ ѵậŧ của anh to, mà nơi đó của cô lại quá chặt, trình tự nhập cuộc như là cực hình cho cả hai bên. Đáng tiếc trong tay không có sẵn chất bôi trơn thích hợp, nếu không tình huống có thể sẽ tốt hơn một chút.

Hai người áp sát vào nhau, tiếng rêи ɾỉ mềm mại của người phụ nữ hòa lẫn với hơi thở dồn dập của người đàn ông, vang vọng trong căn phòng hơi trống trải. Cung Hy Nguyên bị Từ Gia ôm vào lòng, vừa liếʍ vừa hôn cái cổ trắng như tuyết thơm tho của cô, một chút xíu lại chậm rãi tiến vào.

Đường đi của anh gian nan, đi được nửa đường liền gặp chướng ngại vật, liền biết đó là miệng tử ©υиɠ của cô chưa cao trào.

Chỉ sau đó, anh mới bắt đầu chậm rãi ngồi thẳng dậy, ôm lấy đầu gối cô và di chuyển chậm rãi.

Tiết tấu của anh không nhanh không chậm, một chút lại một chút đỉnh mạnh một cái, mật dịch từ trong hoa huyệt co chặt càng tiết ra nhiều hơn, còn có tiếng nước khe khẽ vang lên.

Tiếng thở dốc, tiếng nhục thể va đập vào nhau, tiếng nước nhớp nháp và tiếng rêи ɾỉ yếu ớt từ cổ họng bị tấn công nhẹ nhàng ép ra khỏi cổ họng, Từ Gia chỉ muốn khép lại năm giác quan của mình để không phải đối mặt với tất cả sự xấu hổ này.