Những Năm Đó Bị Anh Rể Thao

Chương 66: Ngày đặc biệt

Còn chưa đầy một tuần nữa là phải đến trường báo danh, Tiêu Tiểu Nghệ đã bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Nghĩ đến việc phải rời nhà đến sinh sống và học tập ở một nơi xa như vậy, cô vẫn có chút miễn cưỡng và e ngại, bắt đầu cảm thấy hối hận khi chọn một trường học xa đến vậy, thời điểm vừa mới bắt đầu còn tràn ngập chờ mong và hưng phấn, nhưng hiện tại cô mới phát hiện mình đối với thị trấn và thành phố này đầy ắp sự yêu thương quyến luyến.

Nhìn đống tất lớn và nội y tình thú giá rẻ nằm sâu trong vali, tâm tư Tiêu Tiểu Nghệ dào từ nỗi niềm yêu nơi quê hương thương dấu dạt lên người anh rể.

Kể từ khi đã xác định, cô lại bắt đầu nhắm vào anh rể, anh rể vẫn trốn tránh cô như ác ma, thậm chí còn không dám nhìn cô, khoảng thời gian trước Tiêu Tiểu Nghệ tức giận cũng không để ý tới anh, lúc trước còn chưa phát hiện điều gì, nhưng mấy ngày nay cô đổ dồn chú ý lên người anh rể thì phát hiện anh rể tuy lảng tránh cô nhưng có khi anh lại nhìn trộm cô, bị cô thấy thì đôi mắt nhỏ vội vàng nhìn qua chỗ khác nhưng không biết nhìn đi đâu làm Tiêu Tiểu Nghệ cảm thấy rất đáng yêu.

Đem bộ nội y tình thú đặt lên giường, từ trong quần tất chọn ra một chiếc quần tất màu đen phối cùng, cả bộ quần áo trước mặt thật sự quá gợϊ ȶìиᏂ, chỉ xem thôi cũng khiến cho cô mặt đỏ tai hồng, nhưng lại muốn mặc lên rồi soi gương, xem mình sẽ như thế nào, rồi nghĩ đến hình ảnh mình mặc như này xuất hiện trước mặt anh rể, hoa viên nhỏ không tự giác trở nên ướŧ áŧ.

Sau khi nghĩ lại, cô luôn muốn tìm cơ hội để quyến rũ anh rể lần nữa, nhưng ba mẹ đã từ Quế Lâm trở lại, anh rể lại cố ý trốn tránh, thật sự là không có thời cơ thích hợp, hơn nữa sẽ rời đi trong vài ngày tới, nếu không làm thì không còn cơ hội mặc nữa, loại quần áo này không thể mang theo, cô phải đi ít nhất nửa năm mới về để ở nhà thì không an toàn, xem ra cũng chỉ có thể vứt đi.

Ngay khi Tiêu Tiểu Nghệ chiêm ngưỡng đủ rồi, chuẩn bị đem tất cả quần áo ném đi thì nghe thấy nghe thấy tiếng điện thoại của chị giá ở bên ngoài cửa.

“Đúng đúng, đèn trong phòng ăn có chút lỗi ···”

“6 giờ rưỡi? Sao muộn vậy, không được, tôi có hẹn với bác sĩ lúc sáu giờ."

"Ngày mai, sao, tuần sau mới có đầy đủ phụ kiện?”

Nghe thế Tiêu Tiểu Nghệ ném đồ trong tay xuống lao ra khỏi cửa.

“Chị, em có thời gian, em đi!”

Tiêu Tiểu Kiều đang cầm điện thoại ngập ngừng liếc nhìn em gái, có chút kinh ngạc rồi đáp lại người đầu dây bên kia.

“"Được rồi, sáu giờ rưỡi đi, tôi kêu người nhà tới, tôi chỉ nói chuyện với anh lần này thôi, lắp một cái đèn hai ba nghìn tệ mà mắc lỗi, anh chơi tôi à ···”

Tiêu Tiểu Kiều cúp máy, đối với em gái có chút âm dương quái khí nói.

“Làm sao, gà con đã nở, gà mái già cuối cùng cũng được ra khỏi cửa à.”

Trong lời nói của chị gái rõ ràng lộ ra oán khí, than phiền rằng mấy lần trước không giúp chị ấy, Tiêu Tiểu Nghệ đương nhiên nghe hiểu, bất quá không trả lời lại ngay, cười mỉa.

“Ai nha, này không phải em sắp rời khỏi nhà sao, vừa lúc đi xem nhà mới của chị, từ lúc sửa đến giờ em còn chưa đi đâu.”

Tiêu Tiểu Kiều đương nhiên sẽ không thật sự so đo với em gái.

“ Được rồi, bắt taxi đi. Mật khẩu khóa cửa chính là sinh nhật của em, cái gì cũng không cần quan tâm, chị lo hết rồi.”

“Sinh nhật em?” Tiêu Tiểu Nghệ có chút ngốc: “Chị, nhà của chị và anh rể sao dùng ngày sinh nhật em?”

“Anh rể em đặt đó, chị cũng mới biết sinh nhật em trùng với ngày mất của anh trai anh ấy, anh ấy nói ngày này rất đặc biệt.”

“A?! Như vậy a.”

Nghe thấy đáp án này, Tiêu Tiểu Nghệ cũng rất là bất ngờ.

“Để chị gọi cho anh rể em, khi nào xong việc thì đến đón em.”

Tiêu Tiểu Kiều nhấc máy nói tiếp.

“Thật ra gọi hay không gọi cũng như nhau thôi, anh rể em đi làm về thì phải ghé qua nhà mới một chút, kiểm tra mọi thứ rồi mới về nhà ···”

Nghe vậy Tiêu Tiểu Nghệ nhanh chóng duỗi tay chặn lại động tác của chị gái.

“Vậy đừng gọi, anh ấy đang rất bận ···”

Tiêu Tiểu Kiều cũng thuận theo cất điện thoại.

“Vậy không gọi, dù sao cũng như vậy.”

Nhìn thấy chị gái thật sự không gọi cho anh rể, trong lòng Tiêu Tiểu Nghệ tràn đầy mưu kế lập tức phấn khởi, nhưng một hồi sau lại căng thẳng, đặc biệt rất lo lắng, tim đập nhanh như muốn nhảy lên cổ họng.

“Sắp đến 5 giờ rồi, sửa soạn lại một chút, lát chúng ta cùng xuất phát.”

“Nga, được, chờ em một lát ··”

Về đến phòng ngủ, Tiêu Tiểu Nghệ vẫn chưa hết căng thẳng có chút biến thành sợ hãi, cô cũng không biết mình đang sợ cái gì, đột nhiên không muốn đi, cuối cùng vẫn căng da đầu thay quần áo.

Nhìn bộ nội y gợi cảm và dâʍ đãиɠ trên giường có chút do dự, cho đến khi tiếng thúc giục của chị gái từ ngoài cửa truyền đến.

“Sắp kết hôn rồi, còn lề mề gì nữa, nhanh lên!”

“Nga, xong rồi ···”

Tiêu Tiểu Nghệ vội vàng đồng ý, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nhét quần áo vào trong túi xách.

Hai chị em cùng nhau xuống lầu, Tiêu Tiểu Kiều nhìn bộ dáng thất thần của em gái mở miệng hỏi.

“Sao, đang nghĩ cái gì?”

“A, không, không nghĩ gì cả.” Tiêu Tiểu Nghệ hoảng loạn trả lời.

Tiêu Tiểu Kiều cũng không hỏi thêm, ngược lại mua một cái giường lớn để ở nhà mới cho em gái.

“Lát nữa em thử cái giường trong phòng ngủ chính đi, nệm cao su nhập khẩu Thái Lan, vô cùng thoải mái!”

Tiêu Tiểu Nghệ tùy tiện đồng ý, sau đó hỏi.

“Ừ, đúng rồi, chị, sao người lại đi khám trung y, cơ thể có chỗ nào không thoải mái à?”

“Không phải không thoải mái, mà là đi điều trị thân thể ···”

Lần này đổi thành Tiêu Tiểu Kiều thấp thỏm lo âu, Tiêu Tiểu Nghệ cũng dừng lại đề tài này, biết chị già nhà mình vì đứa nhỏ, từ trước đến nay chị ấy luôn không kiêng kỵ điều gì nhưng đối với chuyện này lại vô cùng nhạy cảm.