Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 164:

Không đến một lát sau đã có một cậu thiếu niên mười mấy tuổi chạy tới chỗ bọn họ bên này, sau khi nhìn thấy đoàn xe bọn họ, người trẻ tuổi nước mắt như mưa xuống.

“Lên xe!” Anh em lái xe phía sau bảo người thanh niên này lên xe, người thanh niên này đeo một cái ba lô nhỏ, nhưng có thể nhìn ra đồ ăn cũng không nhiều.

Lại đợi năm phút, có một đôi người trẻ tuổi ôm một đứa bé chạy tới, trong đó người phụ nữ trẻ tuổi nói, ở gần nơi bọn họ sống có không ít người sống sót.

Nhưng, nếu những người đó không ra, bọn họ cũng không có biện pháp khác.

Lúc này, đã sắp đến tám phút, Tiêu Thần đã nói qua, bọn họ sẽ không chờ nhiều hơn một phút, mắt thấy khoảng cách thời gian mười phút càng ngày càng gần, chỉ nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng ô tô, có mấy chiếc xe từ bên kia quảng trường lái qua đây, trong mấy chiếc xe này có một chiếc xe tải lớn, trên xe có không ít người, phía sau còn có mấy chiếc xe con, những chiếc xe này chạy nhanh đến chỗ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ.

Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày nói, “Nhiệm vụ cứu người này có chút quá đơn giản đi? Hiện tại thoạt nhìn có một trăm người tới, chúng ta trở về một chuyến sao?”

“Không cần, bảo Lục Tử dẫn bọn họ trở về.” Tiêu Thần xuống xe, sau đó bảo Lục Tử mang theo mấy mấy anh em trên xe tải, một nhà ba người kia cùng người trẻ tuổi kia đều lên xe tải, bọn họ về căn cứ trước đi.

“Bọn họ không có vấn đề gì chứ!” Tần Hiểu Nguyệt có chút lo lắng.

“Yên tâm đi, Lục Tử có thể giải quyết.” Tiêu Thần chớp chớp mắt, những anh em này của anh đều uống qua nước suối, sức lực so với người bình thường lớn hơn, nếu việc nhỏ này đều làm không được vậy bọn họ thật đúng là sống uổng phí.

Lúc này, âm thanh máy ghi âm kia cũng đã có chút nhỏ dần, xe Tần Hiểu Nguyệt bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này, một đường này bọn họ đều dùng loại biện pháp này, suốt một buổi sáng, phía sau đội ngũ bọn họ theo tới 50 chiếc xe, nhìn đội ngũ càng ngày càng lớn, Tần Hiểu Nguyệt đề nghị mọi người về căn cứ trước, nếu bọn họ cứu quá nhiều người trở về, có lẽ căn cứ an bài cho bọn họ cũng là vấn đề.

“Yên tâm đi, bọn họ có thể nghĩ đến.” Tiêu Thần cảm thấy căn cứ khẳng định sẽ có an bài, rốt cuộc hiện tại cứu người, còn có thể cứu một chút, lại qua một thời gian bị những tang thi đó tiêu hao bớt, có thể cứu trở về mấy người cũng không biết là bao nhiêu đâu.

Lúc đoàn người Tần Hiểu Nguyệt bọn họ về căn cứ, khiến cho đội ngũ khác đỏ mắt, đội ngũ khác kỳ thật cũng dùng loa, nhưng chỉ tiếc loa của bọn họ đều chỉ có một cái duy nhất, cho nên tùy tiện vứt xuống là chuyện không có khả năng.

“Các người tổng cộng cứu ra 3500 người, tổng cộng là ba vạn 5000 tích phân.” Người đại sảnh nhiệm vụ cho bọn họ xẹt qua tích phân, Tiêu Thần chia tích phân cho mọi người, bởi vì hôm nay cũng không đánh tang thi gì đó, cũng không có cách nào phân rõ ai làm nhiều ai làm ít, cho nên tích phân đều là chia đều, mười ba người trừ Tần Hiểu Nguyệt bọn họ mỗi người được 3000 tích phân, còn lại mỗi người đều là 2500 tích phân.

2500 tích phân có thể nói là rất nhiều, ở căn cứ ăn cái bánh bao mới dùng năm tích phân, một chai nước cũng là năm tích phân.

Đương nhiên, cũng chỉ có đội ngũ bọn họ cứu nhiều người như vậy, đội ngũ khác đều chỉ cứu trở về khoảng mấy chục người hoặc là mười mấy người, đều phân xuống, cũng là không có nhiều tích phân.

Ăn xong cơm trưa, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ quyết định lại đi ra ngoài một chuyến, lúc này bọn họ muốn đổi phương hướng, phương pháp vẫn là dùng tới phương pháp cũ, dùng âm thanh hấp dẫn lực chú ý của tang thi, sau đó để người đến một chỗ khác tập trung.

Buổi chiều đi ra ngoài nhiều người, buổi sáng trở về hơn 3000 người, bọn họ lại thu nhận mười mấy người gia nhập Nguyệt Tiêu tiểu đội của bọn họ, không chỉ như thế, trong đó ba chiếc xe tải cũng bị bọn họ thu vào tiểu đội, ba tài xế kia cũng thành tài xế chuyên dụng của bọn họ. Ba tài xế này gia nhập, làm đội ngũ xung quanh cảm thấy đỏ mắt, mặc kệ là gia nhập Nguyệt Tiêu tiểu đội cũng tốt, hay là có xe tải cũng tốt, đều thành đối tượng hâm mộ của mọi người.