"Cậu quan tâm người kia là ai làm cái gì!" Trong lúc nhất thời, cậu chủ nhỏ cũng tức giận, cậu rống lên một câu với Vệ Gia Dục, "Dù sao cậu cũng chỉ xem tôi là trò vui mới lạ, qua một thời gian ngắn, có lẽ cậu sẽ cảm thấy chán ngán! Tôi không muốn thích cậu!"
Sau khi Vệ Gia Dục bị cậu chủ nhỏ mắng như vậy thì tâm trạng không thoải mái của hắn lại trực tiếp nổ tung, hắn không để ý đến sự giãy giụa của Lâm Lâm, hắn chỉ muốn cởi bỏ nút áo đồng phục học sinh của cậu, hắn vừa giải thích vừa hung tợn nói: "Nếu vợ đã không nghe lời như vậy, thì người làm chồng như tôi phải hung hăng dạy dỗ em một chút."
"Cậu muốn làm gì? Đây là ở trường học!" Vẻ mặt của Lâm Lâm tràn đầy kinh hoàng, cậu vươn tay muốn ngăn cản Vệ Gia Dục, kết quả cậu lại bị hắn dùng đồng phục học sinh và cà vạt trói ở sau lưng, bàn chân cậu muốn đạp Vệ Gia Dục cũng bị hắn dùng đầu gối cưỡng ép đè lại, cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn cởi từng chiếc nút áo, lộ ra bầu vυ' xinh đẹp trắng như tuyết ở bên trong.
"Sợ cái gì, dù sao bọn họ cũng đã rời đi, sẽ không có ai nhìn thấy." Vệ Gia Dục vừa nói, vừa đưa tay sờ lên cặp thịt vυ' trắng như tuyết mà hắn đã nhiều lần nhớ đến ở trong giấc mơ, sau đó hắn tùy ý nắn bóp.
"Ưʍ. . . a. . ." Lâm Lâm vừa nhỏ giọng rêи ɾỉ, vừa suy nghĩ ở trong lòng, may mà lần đó sau khi trở về cậu đã mượn cớ làm ầm ĩ với Lâm Tuấn Sâm, bảo anh không được để lại nhiều dấu vết ở trên người mình khi đi học, nếu không nếu như hôm nay cậu bị vị cậu cả này thấy được, thì có lẽ sẽ rất phiền toái.
Mặc dù tình huống bây giờ cũng không tốt đẹp bao nhiêu.
"Bầu vυ' nhỏ nhắn của bà xã thật mềm mại, để cho ông xã hôn hôn." Vệ Gia Dục vừa nói xong, hắn lập tức ngậm lấy một bầu vυ', hắn vừa liếʍ vừa mυ'ŧ đầṳ ѵú kia.
"Ưʍ. . . Rất nhột. . . Đừng, đừng mυ'ŧ. . ." Lúc này, cậu chủ nhỏ đã vứt bỏ sự chống cự, cậu nhỏ giọng cầu xin tha thứ.
Nhưng mặc dù ngoài miệng cậu nói không muốn, nhưng thân thể của cậu lại truyền tới kɧoáı ©ảʍ tê dại, cậu bất giác đưa đầṳ ѵú nhỏ nhắn về phía trước, để cho Vệ Gia Dục mυ'ŧ sảng khoái hơn.
Mãi cho đến khi Vệ Gia Dục bú ʍúŧ cả hai bầu vυ' nhỏ một lần, thì hai bầu vυ' nhỏ đã bị bóp tràn đầy dấu tay, đầṳ ѵú cũng bị mυ'ŧ sưng lớn một vòng, sau đó Vệ Gia Dục mới đại phát từ bi bỏ qua cho cậu, hắn hôn lên đôi môi đỏ mọng ướŧ áŧ của Lâm Lâm, đồng thời một bàn tay còn không quên đưa về phía quần tây của cậu thiếu niên, hắn sờ soạng lên dươиɠ ѵậŧ và da^ʍ huyệt của cậu.
Bởi vì chịu đựng cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nên dươиɠ ѵậŧ của cậu thiếu niên đã hơi đứng thẳng, dưới sự xoa nắn của Vệ Gia Dục, nó lại dần dần lớn mạnh, nhưng bản thân nó cũng không quá lớn, sau khi hoàn toàn đứng thẳng thì trông nó cũng chỉ xinh xắn đáng yêu.
Mà đóa hoa nhỏ ở bên dưới đã chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, qυầи ɭóŧ cũng ướt đẫm, cái miệng nhỏ nhắn trắng mịn đang hé mở, giống như đang háo hức vội vàng hy vọng có thứ gì đó đâm vào.
Thấy vậy, Vệ Gia Dục trực tiếp lột quần của Lâm Lâm xuống, qυầи ɭóŧ của cậu thì được cởi xuống một chân, nó đang treo lỏng lẻo trên chân còn lại, hơn nữa hắn tách hai bắp đùi của cậu thiếu niên ra thành hình chữ M và gác lên cánh tay của hắn.
Sau khi làm xong những chuyện này, hắn dứt khoát ôm Lâm Lâm lên bục giảng bằng tư thế này, sau đó hắn trực tiếp để cậu tách hai chân ra và ngồi ở trên bục giảng, lỗ nhỏ trắng mịn hướng về phía hắn, thỉnh thoảng có một cơn thổi qua, hắn còn có thể nhìn thấy âm môi ở phía trên nhẹ nhàng run rẩy.
"Trước kia không chú ý tới, nhưng bây giờ tôi đã phát hiện, lỗ nhỏ của bà xã rất xinh đẹp." Vệ Gia Dục vừa nói, vừa đẩy Lâm Lâm ngã lên bàn giáo viên, sau đó hắn nâng cao cặp mông của cậu lên, hắn cúi đầu trực tiếp liếʍ lên lỗ nhỏ xinh đẹp kia.
"A. . ." Lâm Lâm đột nhiên ngẩng đầu lên, xảy ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ khiến cậu không nhịn được mà kêu lên thành tiếng, đầu lưỡi của Vệ Gia Dục ấm áp ướŧ áŧ, mặt lưỡi lại sần sùi, chỉ cần nhẹ nhàng liếʍ qua, thì kɧoáı ©ảʍ cũng sẽ bị phóng đại, ngay sau đó cơn kɧoáı ©ảʍ truyền khắp toàn thân của cậu.