Trò Chơi Khám Phá

Chương 2

Bạch Lộ nhấc cơ thể mềm yếu đứng lên, đầu dây bên kia đã không còn âm thanh nào nữa. Dấu vết ẩm ướt trên tấm thảm trải sàn tối màu là nước vừa chảy ra khi cô cao trào, xuyên qua qυầи ɭóŧ, đều thấm cả vào thảm.

Dưới lớp váy đen là chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt sũng, trong không khí dường như mang theo một mùi hương ngọt ngào. Một âm thanh vù vù từ nửa người dưới truyền đến, lúc này mới thấy rõ ràng có thứ gì đó đang rung trong qυầи ɭóŧ.

Bàn tay mềm mại chạm vào chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, rút cây gậy mát xa đang khuấy động trong lỗ nhỏ ra. Cây gậy màu đen rút ra từ trong cửa huyệt ướt đẫm, một sợi dâʍ ɖị©ɧ còn dính trên đó, kéo ra thành một sợi dài. Cây gậy thô đen thấm đẫm ánh nước.

Dưới ánh đèn hành lang lờ mờ, lúc này mới nhìn thấy rõ trên cây gậy mát xa đầy những điểm gồ lên.

“Ưʍ......”

Rêи ɾỉ một tiếng, Bạch Lộ dựa vào tường, há miệng thở dốc. Vừa mới trải qua một trận cao trào nên cơ thể yếu ớt vô lực, khiến cô không quan tâm đến nửa thân dưới hỗn loạn.

Một lúc lâu sau, một cơn gió thổi qua hành lang khiến cô cảm thấy mát lạnh, lúc này mới đứng dậy, kéo qυầи ɭóŧ của mình lên, đi lại tất chân.

Ngẩng đầu lên, một lần nữa biến thành dáng vẻ thanh lãnh thường ngày. Cô để gậy mát xa ướt đẫm chất lỏng vào trong túi, đi về phía thang máy.

Camera trên đầu lóe lên ánh sáng màu đỏ, trong phòng giám sát, khuôn mặt người đàn ông ẩn hiện trong bóng tối. Anh nhìn chằm chằm dấu vết khó nhận ra trên tấm thảm trải sàn, khóe môi cong lên.

..................

Về đến nhà thì đã khuya rồi, Bạch Lộ vội vàng đi tắm. Đợi đi khi cô quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm thì trời đã khuya, đang chuẩn bị nằm lên giường thì lúc này màn hình điện thoại đột nhiên sáng lên, hiện lên một tin nhắn.

Trái tim cô cũng nhảy dựng lên.

“Ngày mai, không được mặc đồ lót đến công ty.”

Cô nhìn chằm chằm vào dòng chữ trên màn hình cho đến khi màn hình tối đen. Trái tim lại đang đập thình thịch, đây đã không còn là lần đầu tiên nữa rồi.

Vào đầu tháng, cô nhận được một tin nhắn lạ.

“Muốn tiếp nhận một thử thách kí©ɧ ŧɧí©ɧ không, nếu có thể kiên trì đến cuối cùng, em có thể giành được giải thưởng ba trăm vạn.”

Ban đầu cô còn cho rằng đó là một tin nhắn lừa đảo, muốn block. Nhưng dường như đối phương biết được suy nghĩ của cô, một cuộc điện thoại gọi tới, giọng nói từ tính của người đàn ông ở đầu dây bên kia giống như có ma lực khiến đầu óc cô quay cuồng. Đợi đến khi tỉnh táo lại thì cô đã đồng ý tiếp nhận thử thách mất rồi.

Không làm bất cứ cái gì, chỉ là hứa suông.

Cô cũng không coi chuyện này là thật, cho rằng chỉ là lời nói đùa của kẻ lừa đảo. Nhưng đến sáng sớm ngày hôm sau, cô nhận được một hộp chuyển phát nhanh từ quầy lễ tân của công ty.

Trong đó bất ngờ lại là một cây gậy mát xa với kích thước kinh người.

Dọa cô sợ tới mức đóng vội nắp hộp lại, ánh mắt tò mò của đồng nghiệp bên cạnh làm cô cảm thấy chột dạ, tim đập rất nhanh. Nhưng càng nhiều hơn chính là một loại kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bí ẩn bắt đầu nở rộ.

Không thể không thừa nhận rằng người đàn ông đó quả thật là một cao thủ, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này giống như cảm giác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ rất dễ gây nghiện. Thử hết lần này đến lần khác, khiến cô dần dần vứt bỏ rụt rè và nhút nhát thường ngày của mình và trở nên phóng túng và bạo dạn hơn nhiều.

Một đêm này trôi qua rất nhanh, Bạch Lộ đứng trước gương nhìn trang phục của mình, bộ ngực không có áσ ɭóŧ bao bọc, đầṳ ѵú bị lớp áo cọ xát cứng lên, đẩy lớp áo cao lên. Rất rõ ràng là cô không mặc áσ ɭóŧ.

Cuối cùng cô vẫn không buông bỏ được chút xấu hổ cuối cùng, cô dán lên miếng dán ngực, lúc này mới yên tâm xách túi chạy đến công ty.

“Bạch Lộ, vừa rồi ông chủ đến hỏi cô đấy.”

Vừa đến công ty, đồng nghiệp bên cạnh đã chọc cô. Nhắc đến ông chủ, lúc này cô mới nhớ ra hình như mình quên trình bản kế hoạch lên.

Cầm tập tài liệu, cô gõ cửa, ngay sau đó từ bên trong truyền ra giọng nói của ông chủ.

“Vào đi.”

Giọng nói này khiến lòng cô căng thẳng, phản xạ có điều kiện thân dưới mềm nhũn rêи ɾỉ.

Người đàn ông trong điện thoại luôn dùng giọng nói tương tự khiến cô chết lên chết xuống, làm cô mỗi lần nhìn thấy ông chủ thì luôn đỏ mặt không dám nhìn đối phương.

Nếu đối phương có thể đẹp trai như ông chủ thì tốt rồi.

Đẩy cửa bước vào, chỉ nhìn thấy một bóng lưng thẳng tắp, ông chủ đang đứng trước cửa sổ, hình như đang gọi điện thoại. Nghe thấy tiếng cửa mở, anh cúp điện thoại rồi quay người lại.