Tần Tri Dã hoàn toàn không quan tâm đến sự kháng cự của cô, cậu cởi dây nịt “tách” một cái, sau đó lấy dây nịt trói hai tay cô lên đầu giường.
Hai tay bị trói lại, cô nhìn Tần Tri Dã nhích đến gần mình, không thể làm gì khác hơn là dùng hai chân đá văng cậu ra.
Nhưng đâu ngờ cùng lúc đôi chân dài di chuyển, chiếc váy màu xanh bạc hà do Tần Tri Dã cố tình chọn cho Nam Hoan rơi xuống, khiến bắp đùi trắng nõn và qυầи ɭóŧ trắng tinh bao quanh hang động thần bí phơi bày ra ngoài.
Đôi mắt của Tần Tri Dã càng sâu hơn.
Hầu kết của cậu trượt lên trượt xuống mấy cái, sau đó vươn tay nắm lấy chân Nam Hoan rồi đẩy mạnh chúng ra, làm chiếc qυầи ɭóŧ trắng in hình dâu tây hoàn toàn lộ ra ngoài.
Tần Tri Dã tựa sát vào hang động thần bí rồi nuốt một ngụm nước bọt, một giây sau, cậu há mồm bao phủ toàn bộ âʍ ɦộ của Nam Hoan qua một lớp qυầи ɭóŧ không chút do dự.
“A a a a a…”
Nam Hoan không ngờ Tần Tri Dã lại làm vậy, cô bị hành động của cậu dọa sợ đến mức gần như rớt nước mắt, sao cậu lại, sao lại liếʍ nơi đó!
Sau khi Tần Tri Dã ngậm thử, phát hiện Nam Hoan không còn chống cự kịch liệt như vừa rồi, cậu yên lòng, tiến hành động tác kế tiếp một cách to gan hơn.
Lúc Tần Tri Dã muốn tìm người đánh hai cha con nhà họ Lâm, tin tức cậu hai Tần động lòng xuân đã lan rộng trong khắp bạn bè của cậu, rất nhiều đám bạn hư hỏng gửi cho cậu một ít tài nguyên, cười bỉ ổi nói cậu học tập một chút.
Tuy lúc ấy Tần Tri Dã tỏ vẻ không thèm ngó tới nhưng sau đó vẫn lén lút tải những tài nguyên đó xuống.
Làm xong màn dạo đầu cho Nam Hoan, cô đủ ướt rồi thì cậu mới có thể tiến vào những thứ mình đã học được.
Tần Tri Dã duỗi lưỡi ra, phác họa hình dáng đóa hoa nhỏ mềm mại qua một lớp quần lóng mỏng dính.
Nam Hoan hét lên chói tai, do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên nước mắt cũng trào ra khỏi mắt và rơi xuống gối.
Ban đầu Tần Tri Dã nhẹ nhàng miêu tả hình dáng của hoa huyệt, sau đó mới biến thành dùng sức mυ'ŧ mạnh vào.
Dần dần, nhờ nỗ lực của mình, lớp vải mỏng tanh đó nhanh chóng đã thấm ướt.
Cảm nhận làn sóng dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra, Tần Tri Dã thở nhẹ rồi mạnh tay biến lớp vải mỏng dính đó thành đồ bỏ.
Nam Hoan còn chưa kịp phản ứng, Tần Tri Dã lại dán môi mỏng lên hoa huyệt mềm mại.
Cậu nuốt hết từng hớp mật dịch vào trong bụng, chỉ cảm thấy toàn thân của Nam Hoan không có chỗ nào không quyến rũ.
Tần Tri Dã cảm nhận tốc độ dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra ngày càng chậm, cậu bất mãn cắn nhẹ một cái lên đài hoa, muốn để Nam Hoan càng thêm ướŧ áŧ.
Nhưng dường như lần này đã vặn mở van du͙© vọиɠ của cô.
Nam Hoan chỉ cảm thấy như có pháo hoa nổ tung đầy trời ở trong đầu, trong đầu lập tức biến thành trống rỗng.
Không nghĩ gì cả, không muốn gì hết, đó là một loại kɧoáı ©ảʍ đáng sợ.
Mật dịch bất ngờ phun trào thoáng cái đã làm ướt hơn nửa gương mặt của Tần Tri Dã, cho dù cậu cố gắng nuốt xuống nhưng vẫn để tràn ra ngoài rất nhiều, làm cho ga giường trắng tinh ướt cả mảng lớn.
Tần Tri Dã ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt trống rỗng của Nam Hoan, cậu biết Nam Hoan đã chuẩn bị xong.
____________________
Donate để mình có động lực ra chương nhanh nhất nha😘