Đến hoàng hôn, Trang Nghiêm đã làm xong thau tắm, sau đó đặt nó ở trong phòng của Lâm Nguyệt và Đoàn Đoàn.
Dùng xong bữa tối, Lâm Nguyệt đổ nước tắm vào thau tắm, nàng còn rải thêm cánh hoa dại mà ban ngày mình hái về lên nước tắm
Không biết Trang Nghiêm dùng loại gỗ nào để làm mà thau tắm mới có một mùi hương thơm nhẹ, hòa quyện với mùi thơm của cánh hoa cực kỳ dễ ngửi.
Lâm Nguyệt nằm trong thau tắm, nàng thoải mái đến mức rên nhẹ.
“Ưʍ... Thoải mái quá...” Mỗi một lỗ chân lông trên người nàng đều cảm giác như đang dãn ra.
Sau khi tắm rửa xong, Nguyệt Nương tháo van để nước chảy ra ngoài.
Nàng bước từ bồn tắm ra, dùng khăn lau nước trên người, rồi bắt đầu mặc đồ lót mà hôm nay Trang Nghiêm mua cho mình.
Mặc xong, Nguyệt Nương ngạc nhiên phát hiện núʍ ѵú của mình vậy mà lại bị lộ ra, núʍ ѵú nằm giữa đóa hoa đào như nhụy hoa, cực kỳ mê người.
Tiểu huyệt phía dưới của nàng cũng cảm thấy lạnh lạnh, Lâm Nguyệt duỗi tay xuống sờ, thế mà lại sờ được âm đế của mình.
“Đây... Là chuyện gì?” Trang Nghiêm mua loại nội y tình thú này cho nàng?
Oh my god!
Chẳng lẽ... trong lòng cha cũng có ý đó?
Tưởng tưởng đến Trang Nghiêm mua cho mình loại đồ lót này, mặt Lâm Nguyệt lập tức đỏ bừng.
Ở hiện đại, Lâm Nguyệt từ nhỏ đến lớn đều sống ở cô nhi viện, nên nàng cũng khuyết thiếu tình yêu.
Còn Trang Nghiêm, dù là dáng người hay là tính cách của hắn đều khiến nàng cảm thấy cực kỳ an toàn.
Một nam nhân giống như phụ thân ổn trọng quan tâm chiều chuộng xuất hiện trong sinh mệnh của nàng, quả thực khiến Lâm Nguyệt căn bản không thể từ chối loại tình yêu sâu thẳm từ linh hồn.
Nàng quá thích nam nhân này.
Mặc một bộ đồ lót mê người như thế, đừng nói nam nhân, đến cả bản thân Lâm Nguyệt cũng có chút nhịn không được.
Nàng tự dùng tay mình khảy núʍ ѵú đang lộ ra.
“Ưʍ...” Lâm Nguyệt nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng, núʍ ѵú cũng dần trở nên cứng rắn.
Thân thể này quá mẫn cảm.
Trong đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Nguyệt cảm giác du͙© vọиɠ đã bắt đầu nhen nhóm, tiểu huyệt còn đang cảm thấy lạnh vì bị lộ ra bên ngoài, nhưng bên trong lại cảm thấy ngứa ngáy.
Nàng đã là người trưởng thành, lại nhiều năm đọc truyện người lớn, nên cũng biết phải làm thế nào để giải quyết du͙© vọиɠ của chính mình.
Trước tiên Lâm Nguyệt tự bóp nhẹ vυ' mình vài cái, đầṳ ѵú càng cứng rắn hơn, tiếp theo nàng dùng ngón trỏ đè lại hai núʍ ѵú.
Nàng dùng sức kéo một cái, sữa tươi lập tức theo một đường parabol phun ra, rồi rơi xuống đất.
“Ưm a...” Nàng lại nhịn không được khẽ rêи ɾỉ, hoa hạch phía dưới dường như cũng cảm nhận được cảm giác sung sướиɠ của chủ nhân nên cũng dần cứng rắn, như muốn kêu gọi chủ nhân mau đến an ủi chà đạp nó.
“Ưʍ... Thoải mái quá...” Lâm Nguyệt duỗi tay xuống dưới ấn nắn hoa hạch mẫn cảm.
Da^ʍ huyệt kích động chảy ra từng đợt mật dịch như muốn biểu đạt sự thoải mái và sung sướиɠ của thân thể.
Trong đầu nàng lúc này là cơ thể cường tráng của Trang Nghiêm, động tác của Lâm Nguyệt càng lúc càng nhanh, lực độ cũng tăng lớn hơn, âm đế bị nàng xoa nắn càng sưng to sung huyết.
Một tay nàng xoa bóρ ѵú, một tay thì xoa nắn âm đế, vυ' đang chảy sữa, da^ʍ huyệt thì đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Tiếng rêи ɾỉ của Lâm Nguyệt không tự giác lớn hơn, trong đầu nàng hiện giờ chỉ có thân thể muốn khiến nàng phạm tội
của Trang Nghiêm.
Nàng đã quên hết mọi thứ, đã quên mất Đoàn Đoàn còn đang ngủ trên giường.
Giây phút này, nàng chỉ là một nữ nhân, một nữ nhân muốn được nam nhân yêu thương an ủi.
“Ưʍ... A... Còn muốn... Muốn... Cho ta...”