Sáng hôm sau, Tô Kiều dậy đánh răng, rửa mặt, uống một lọ dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo cho bữa sáng, sau đó nhìn vào sách bách thảo của mình, không biết khi nào thì mở khóa được rau dưa trái cây cùng lương thực.
“Tô Kiều, Tô Kiều, chúng ta sắp đi rồi, cậu đang ở đâu.” Matthew kết nối với thiết bị kết nối cá nhân của cô và vui vẻ hét lên.
“Lập tức tới.” Tô Kiều tắt liên lạc, bỏ 15 khối năng lượng nguyên thạch màu đỏ còn lại vào hộp lưu trữ nhỏ do chính phủ liên bang cấp, đặt chế độ ẩn, giấu trong phòng tắm, sau đó mang theo túi thịt khô dị thú, kiểm tra dao găm, vác súng bắn tỉa lên, chuẩn bị sẵn sàng, đi ra ngoài đào nguyên thạch.
Đoàn người vẫn hẹn gặp nhau ở quảng trường, Tô Kiều đến thì Ali đại thúc và những người khác đều đến, lần này không phải ba người mà là năm người, trong đó có một cặp anh em mới đến.
Người đàn ông có cơ bắp rắn chắc, nước da ngăm đen, thân hình cường tráng, người phụ nữ cũng đầy khí phách, tóc cắt ngắn, khuôn mặt thanh tú, khi nhìn thấy Tô Kiều, khi nhìn thấy cô liền vẫy tay.
“Đây là anh em Mộc Đan, Mộc Dao, Họ là những người mạnh nhất trong đội của chúng tôi." Matthew với đôi mắt sáng ngời hỏi, "Đây là Tô Kiều, Kiều Kiều, cậu sẽ không nói dối chúng tôi đúng không?"
Tô Kiều xoát vòng tay nơi đánh dấu ở chỗ quặng trước đó, nói: “Đi liền biết.”
Ali đại thúc ật đầu về phía những người đội ngũ, và sau đó cả đội khởi hành bằng cách xoát vòng tay.
Lần này Tô Kiều dẫn đội, vẫn là lộ trình như ngày hôm qua, đoàn người leo xuống vách núi.
"Dưới vách núi có một con sông, chắc là sông ngầm dưới mặt đất chảy ra, năng lượng mà tôi đề cập ở dưới đáy sông, nhưng nước sâu, bức xạ mạnh, dưới nước có thể có thú lạ. Cho nên mới yêu cầu mọi người mang vũ khí.” Tô Kiều giải thích tình hình một lần nữa và dẫn mọi rẽ trái rẽ phải.
“Tôi nghe thấy tiếng nước, thật sự có một dòng sông.” Matthew gần như nhảy dựng lên vì sung sướиɠ.
Tô Kiều dẫn mọi người đi vòng qua khúc cua cuối cùng, liền nhìn thấy một dòng sông đen kịt đột nhiên xuất hiện, mang theo chút mát mẻ giữa cái nóng ẩm ướt.
Hai anh em họ Mộc đi lên kiểm tra bức xạ và độ sâu nước sông.
Mộc Dao hào hứng nói: “Ali đại thúc, độ sâu của nước là năm mét, và giá trị bức xạ là 325. Dưới đáy sông chứa đầy năng lượng nguyên thạch, tất cả đều là nguyên thạch. Chúng ta có thể chịu được trong một giờ."
Ali đại thúc nhìn dòng sông đen kịt, vẻ mặt chật vật, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi, Heiwa, Mộc Đan xuống nước đi, những người khác sẽ tiếp ứng, Tô Kiều, cô không cần xuống nước, chỗ này do cô phát hiện, hôm nay chúng tôi đào năng lượng nguyên thạch sẽ chia một nửa cho cô.”
Ở Hắc Tinh mười hai vực, tài nguyên cực kỳ quan trọng, một khi nơi này bị người khác phát hiện, người của Quân khu liên bang và công hội có thể nhanh chóng phái quân chủ lực đi thu thập, lúc đó bọn họ tám phần là không được đυ.ng đến, vì vậy Ali đại thúc chia một nửa cho Tô Kiều đúng theo nguyên tắc .
"Không cần, chúng ta đang ở trong một mối quan hệ hợp tác. Mọi người đều chiến đấu vì mạng sống của họ. Thật tốt khi kề vai chiến đấu cạnh nhau. Đào được bao nhiêu năng lượng nguyên thạch đều dựa vào bản lĩnh.” Tô Kiều nói và lấy súng bắn tỉa ra từ hộp lưu trữ. Mọi người đều choáng váng, súng bắn tỉa năng lượng?
Súng bắn tỉa? Lần này, ngay cả Ali đại thúc cũng bị sốc. Họ chỉ có súng năng lượng có thể đối phó với dị thú cấp hai.
“Trời ạ, súng bắn tỉa năng lượng, tinh thần lực của cậu là cấp S?” Matthew choáng váng. Súng bắn tỉa năng lượng chỉ có thể hoạt động trong tay của những người tinh thần lực cấp S, và những người có tinh thần lực cấp S đều bị liên minh tranh đoạt, tu luyện từ nhỏ, những người như vậy khinh thường sử dụng súng bắn tỉa năng lượng, đều sử dụng cơ giáp để đối phó với dị thú cấp năm.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến khẩu súng bắn tỉa năng lượng lưu lạc đến Hắc Tinh mười hai vực.
Người bình thường thà mua một khẩu súng năng lượng thấp hơn là một khẩu súng bắn tỉa, và Tô Kiều là ngoại lệ.
“Tôi có thể sử dụng khẩu súng này.” Tô Kiều gật đầu.
Vì có tay cô rút súng ra nên không ai trong đội của Ali đại thúc dám coi thường cô, Ali đại thúc, Heiwa và Mộc Đan đều rút súng năng lượng đi xuống sông.
Tầm nhìn của đáy sông không cao, Tô Kiều mở máy móc trên cánh tay chiếu sáng, siết chặt súng, cẩn thận bơi về phía đáy sông.
Bốn người ở gần nhau, lặn nhanh, cảnh giác, và sau đó bắt đầu thu thập.
Không chỉ có năng lượng nguyên thạch đen, dưới đáy sông còn có năng lượng nguyên thạch đỏ, màu đỏ cũng không nhiều, trong khi thu thập năng lượng nguyên thạch màu đỏ, Tô Kiều chú ý tới sự chuyển động của nước.
Sau 10 phút thu thập, Mộc Đan ra hiệu lấy hơi và chuẩn bị cho đợt lặn thứ hai.
Giá trị bức xạ ở đáy sông cao hơn họ nghĩ, và với áp lực của dòng nước, kiên trì tận mười phút đã là cực hạn.
Tô Kiều cũng nổi lên, bốn người cùng leo lên, thở hổn hển, tất cả đều rất hưng phấn.
“Kiều Kiều, đây, đây là một viên thuốc phóng xạ, có thể làm tan 80% bức xạ trong vòng mười phút.” Matthew lấy một viên thuốc từ tay Ali đại thúc và hưng phấn đưa cho Tô Kiều.
“Còn có thuốc phóng xạ?” Tô Kiều ngạc nhiên hỏi.
"Đây là loại thuốc cấp thấp nhất. Thuốc phóng xạ tiên tiến có thể khử hầu hết bức xạ trong vòng 2 giờ. Nó đắt tiền, và chỉ những người trong hội và quân đội mới có thể mua được", Matthew giải thích.
Tô Kiều cầm lấy viên thuốc nhưng không uống, dị năng của cô là có thể hấp thụ bức xạ mọi lúc, nên cô không cần uống thuốc gì cả. Còn bộ quần áo bảo hộ mà cô mua hôm qua chỉ là để phòng ngừa cho bản thân khi đi vào khu có bức xạ cao nhất mà thôi.
“Anh, tổng cộng đã thu thập được 10 khối năng lượng nguyên thạch đỏ và 45 khối năng lượng nguyên thạch đen.” Mộc Dao đếm thu hoạch của ba người, mừng đến mức suýt khóc. Thu hoạch trong mười phút này đáng giá nửa thu hoạch của tháng.
“Bà nội có thể mua thuốc.” Mộc Dao nức nở nói.
Mọi người Mộc gia đều bị lưu đày tới Hắc Tinh mười hai vực, bức xạ trong người đã dần vượt quá tải trọng, phải dùng những loại thuốc đắt tiền mới kìm hãm được bức xạ.
Mộc Đan nhìn em gái, ngăm đen mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói, “Đợi lát ta uống thuốc sau, chúng ta lại đi xuống một chuyến, chắc là có thể chịu được."
"Lần này tôi sẽ xuống với Matthew. Thúc và Heiwa nghỉ ngơi đi. Tôi và anh trai tôi đều có súng năng lượng. Chỉ cần không gặp phải dị thú cấp ba thì không có vấn đề gì. “Mộc Dao nói.
Bốn người họ nghỉ ngơi một chút và bắt đầu đợt lặn thứ hai.
Matthew là một người có tính cách vui tươi, lúc đầu xuống nước cậu rất thận trọng, sau đó khi thấy nước không có chuyển động gì, cậu vui vẻ bơi đi nhặt năng lượng nguyên thạch.
Thấy vậy, Tô Kiều khẽ mỉm cười, không biết trước đây sao có thể làm tinh tặc, tính tình trẻ con như vậy.
Tô Kiều vừa định nhắc nhở thì ánh mắt quét qua cái bóng khổng lồ đang di chuyển trong nước, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, cô nhanh chóng cảnh cáo cậu.
Biến cố xảy ra trong tích tắc, một con quái ngư khổng lồ phủ đầy vảy lặng lẽ xuất hiện sau lưng Matthew, há miệng rồi đột ngột hút, nước sông chảy ngược, sóng gió cuộn trào.
“Dị thú cấp ba, cẩn thận.” Giọng nói của Mộc Dao bị nước sông nhấn chìm. Mộc Đan đã rút súng năng lượng của mình ra và bắn một phát vào con quái ngư khổng lồ, một đuôi cá đánh bay Matthew ra 5 mét.
Dị thú cấp ba, có da và thịt cực kỳ cứng, có thể chống lại sự tấn công của súng năng lượng, Matthew bị đánh, nôn ra máu và bất tỉnh.
Khủng hoảng sắp xảy ra.